Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1194: Chương 1194: Mưa gió nổi lên (2)




Cổ Tiên giới.

Núi cao liên miên, vô số con sông lớn từ trên đỉnh núi đổ xuống.

Sông lớn chỗ này rộng ít nhất cũng ngàn trượng, khí thế bàng bạc, sinh linh dưới Thái Ất cảnh nếu rơi vào trong đó, không chết cũng phải trọng thương.

Bên cạnh một con sông, những tòa lầu các dựng trên vách núi đá. Thác nước đánh vào đá, bọt nước vỡ tan khiến lầu các tràn ngập hơi nước, như ẩn như hiện, tựa như ảo ảnh.

Trong một lầu các cao mười trượng, ba nam tử đang ngồi quanh bàn, hương thơm khiến tinh thần người ta sảng khoái lan tỏa khắp nơi, bên cửa sổ còn có năm con chim nhỏ đang hót ríu rít.

Một nam tử mặc bạch y khẽ cười nói:

- Phong huynh, Tần Thiên Đế đang triển lộ mũi nhọn. Việc báo thù không thể gấp sao huynh không đợi lúc bản tôn Kiếm Cuồng tới tìm Tần Thiên Đế lại ra tay?

Khuôn mặt y tuấn lãng, ngũ quan góc cạnh phân minh, một lọn tóc bạc khẽ rũ trước trán che khuất má trái, trên người tràn đầy khí chất nho nhã.

Nghe y nói vậy, lão già ngồi bên trái y đặt chén trà xuống. Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của lão là đôi mắt như ưng, chòm râu dê hơi hơi bay. Lão thở ra một hơi dài, nói:

- Phong Kiền Khúc ta từng thề phải bảo vệ tốt đệ tử Phong gia, nay nhị đệ lão phu bỏ mình lão phu lại chỉ có thể ngồi ở chỗ này... Ai...

Lão là gia chủ Phong gia, Phong Kiền Khúc, tu vi Đại La Thủy Tiên cảnh.

Một nam tử mặc áo lam khác hừ lạnh nói:

- Phân thân Kiếm Cuồng chính là Nhập Thánh, đừng có để thù hận che mất lí trí.

Phong Kiền Khúc thở dài:

- Đa tạ Lý huynh, Mã huynh khuyên bảo.

Khi nói, lão nâng chung trà lên, uống một hơi cạn sạch.

Nam tử mặc áo trắng chính là gia chủ Lý gia Cổ Tiên giới, Lý Phong Hoa, tu vi Đại La Thủy Tiên cảnh viên mãn.

Nam tử mặc áo lam lại là gia chủ Mã gia Cổ Tiên giới, Mã Chúc, tu vi cũng đạt tới Đại La Thủy Tiên cảnh viên mãn.

Trong Cổ Tiên giới, có không ít gia chủ để cho đệ tử kết thân với các gia tộc khác nhằm giúp đỡ lẫn nhau. Phong gia, Lý gia cùng với Mã gia chính là như thế.

Lý Phong Hoa nhẹ giọng nói:

- Tiên tôn còn đang bế quan, Huyền Hư thập nhị tôn giả, Thâu Nguyệt Giáo Tôn cũng không có xuất hiện. Tây Môn Ngục của Đạo Thương Đình chết thảm, sợ rằng mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, ba gia tộc chúng ta phải đoàn kết một lòng mới được.

Ngữ khí y bình thản giống như y đang nói một chuyện chẳng quan trọng nhưng đôi mi y lại gắt gao nhíu chặt.

Tam đại bá chủ Cổ Tiên giới gần đây đều bình tĩnh đến đáng sợ. Thương Hoa Tiên Tôn sau khi đánh nhau một trận với cường giả thần bí liền bế quan, mấy chục năm chưa ra.

Không chỉ bọn họ, các gia tộc, tông môn của bọn họ cũng cảm thấy không thích hợp, sôi nổi kêu đệ tử đang ở bên ngoài quay về.

Mã Chúc lưng hùm vai gấu, bộ quần áo bị gã mặc căng cứng, vẻ mặt hung ác nhưng khi nghe Lý Phong Hoa nói trên mặt gã cũng hiện nét sầu lo.

Cổ Tiên giới đã bình tĩnh mấy vạn năm, dựa theo kinh nghiệm trước đây thì có lẽ Cổ Tiên giới sắp xảy ra đại sự.

Phong Kiền Khúc hỏi:

- Nghe nói Tần Thiên Đế dường như đang bay tới Cổ Tiên giới?

Đầu óc lão già này đều nghĩ báo thù thế nào, những bậc vô cùng ra sao lão cũng chả quan tâm.

Nếu lão biết Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả, Thâu Nguyệt Giáo Tôn cùng với Tây Môn Ngục đều chết vào tay Tần Quân thì chắc chắn sẽ bị hù chết, không còn dám tìm Tần Quân báo thù.

Đừng thấy Phong gia bọn họ tại Cổ Tiên giới hỗn không tồi nhưng nếu so với Huyền Hư Môn, Thâu Nguyệt Giáo, Đạo Thương Đình thì căn bản không đáng nhắc tới.

- Không chỉ có Tần Thiên Đế, các thiêu kiêu như Nam Tố Tiên Tử, Từ Tử Huyền, An Như Mệnh không biết vì nguyên nhân gì cũng đang tới Cổ Tiên giới.

Ngữ khí Lý Phong Hoa hơi ngưng trọng. Y càng nghĩ càng sợ hãi.

Y luôn thấy dường như Cổ Tiên giới sắp xảy ra chuyện lớn.

Ba vị gia chủ ở trong lầu các thảo luận nửa ngày cuối cùng quyết định trước khi Tiên Tôn gặp chuyện không may, không chấp nhận đệ tử gia tộc tiếp tục đi ra ngoài.

Còn về cừu hận giữa Phong gia và Tần Thiên Đế, chỉ có thể tạm thời kiềm chế.

Tuy Phong Kiền Khúc hơi không cam lòng nhưng lão cũng chỉ có thể chấp nhận.

Nếu không có sự trợ giúp của Lý gia cùng Mã gia, đừng nói Tần Thiên Đế, chỉ riêng mấy gia tộc bằng mặt không bằng lòng khác đánh tới lão đều đánh không lại.

Phong Ô Hằng thế nào cũng là Đại La Thủy Tiên, lúc gã đi cũng mang theo không ít cường giả Phong gia, nguyên bản là đi làm nhiệm vụ ai ngờ trên đường tôn tử của gã gây chuyện rước lấy kẻ thù khiến họa sát thân.

Phong Kiền Khúc thì thào tự nói:

- Tần Thiên Đế, lão phu không giết ngươi, thề không làm người!

Đáng tiếc thực lực của lão quá yếu, ngay cả tư cách gây ra nhiệm vụ cho Tần Quân cũng không có. Muốn giết Tần Quân, khó chẳng khác nào thành Thánh!

Cổ Tiên giới rộng lớn khôn cùng, Phong gia chính là một góc băng sơn mà thôi.

Lão hận Tần Quân nhưng mà Tần Quân lại căn bản không đem Phong gia của lão để ở trong lòng.

Mục tiêu của hắn là toàn bộ Cổ Tiên giới.



- Phía trước chính là Cổ Tiên giới!

Tần Quân híp mắt nói khiến Bồ Đề Tổ Sư, Triệu Công Minh, Cường Lương đều đứng dậy nhìn theo.

Chỉ thấy phía trước ánh sáng bảy sắc chiếu rọi toàn bộ tinh không, các ngôi sao nhiều không đếm được, các đảo trôi nổi muôn sắc muôn màu, phía sau chúng là một tòa đại lục rộng lớn đang sáng lên tựa như thái dương.

Xẹt ! Xẹt! Xẹt ...

Bốn phương tám hướng truyền đến tiếng xé gió.

Các pháp thuyền, phi hành pháp bảo bay về phía Cổ Tiên giới, cũng có không ít sinh linh từ Cổ Tiên giới bay ra. Khoảng cách kéo càng gần, mấy người nhìn thấy càng nhiều sinh linh hơn.

Giống như đàn ong hội tụ, có pháp thuyền đồ sộ dài tới vạn trượng như cự thú tinh không bay qua, cũng có kiếm tu ngự kiếm phi hành, phong tư tiêu sái, cũng có cường giả đạp quang mà đến, khí thế bức người.

- Ngao……

Một tiếng sói tru rung trời truyền đến, đám người Tần Quân quay đầu lại nhìn chỉ thấy sâu trong tinh không phía trái có một con tông lang!

Mắt lang màu đỏ tươi thân hình dài đến nghìn trượng, nó đang cõng trên lưng một cung điện xanh vàng rực rỡ tựa như một tòa nhạc sơn.

Tông lang chạy như điên, bộ lông dài đong đưa theo nhịp chân tạo cảm giác áp bách khó tưởng đối với đám sinh linh ở phía trước.

Triệu Công Minh khẽ nói khiến khóe miệng Tần Quân run run:

- Nhập Thánh!

Tại sao lại gặp được Nhập Thánh?

Thực lực đỉnh cao của hắn kiếp trước mới Nhập Thánh, chẳng lẽ bây giờ Nhập Thánh đã nhiều như chó chạy qua đường sao? Đi đến đâu đều có thể đụng mặt.

Tâm trạng Tần Quân có chút buồn bực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.