Con tông lang thật lớn kia cõng cung kinh hoàng kim chạy như bay về phía Cổ Tiên giới, đám sinh linh ven đường kinh sợ sôi nổi né tránh.
- Đây là loại lang gì vậy? Khí thế mạnh quá!
- Chẳng lẽ là y… Thương Lang Bối Cung An Như Mệnh?
- An Như Mệnh? Chính là vị thiên kiêu từng khuất nhục Từ Tử Huyền?
- An Như Mệnh không phải thiên kiêu tinh vực khác sao? Sao lại đến Cổ Tiên giới?
- Kỳ quái, gần đây hình như có không ít thiên kiêu đến Cổ Tiên giới!
Sinh linh nghị luận sôi nổi, bọn họ đều không tận lực hạ giọng nên năm người Tần Quân cũng nghe thấy.
Thiên kiêu An Như Mệnh?
Tần Quân híp mắt.
Tính ra thì hắn đã gặp được ba thiên kiêu rồi: Nam Tố Tiên Tử, Từ Tử Huyền với vị An Như Mệnh này.
Tình huống thông thường các thiên kiêu đều là vương không thấy vương, ngẫu nhiên cũng gặp được nhưng tề tụ các vị thiên kiêu thế này rất ít, chứng tỏ Cổ Tiên giới có chuyện lớn sắp xảy ra.
Tần Quân cười nói:
- Tiếp tục đi tới đi, thiên kiêu mà thôi, cũng không phải lão quái vật.
Thiên kiêu tu vi đạt tới Nhập Thánh cảnh chắc chắn đều không đơn giản. Trong bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu đã biết ngàn tên. Trên này không có hạn chế nhân số, chỉ cần đạt tới tư cách gì đó sẽ được lên bảng.
Dựa theo đánh giá của Tần Quân, thiên kiêu có mạnh nhất cũng chỉ Nhập Thánh cảnh viên mãn mà thôi. Bởi vì bảng Thiên Kiêu còn có một điều kiện cứng nhắc, dưới mười vạn tuổi!
Trong vũ trụ tinh không, mười vạn năm đối với một cường giả mà nói cũng không lâu lắm. Thậm chí có vô cùng bế quan hơn mười vạn năm, đại mộng thiên thu.
Mười vạn năm liền tới Hiển Thánh là chuyện không thể nào, cho dù thiên tư kẻ ấy có tốt tới đâu. Ít nhất Tần Quân tìm không ra người như thế! Vô luận là trong thần thoại hoặc kiếp trước hắn đều chưa từng gặp bao giờ.
Bồ Đề Tổ Sư một bên điều khiển phất trần một bên cười nói:
- Tu vi vị thiên kiêu này đã đạt tới Nhập Thánh cảnh trung kỳ, quả thật yêu nghiệt.
Lão cũng qua lời Tần Quân hiểu biết về bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu. Dùng thời gian vạn năm đột phá Nhập Thánh cảnh trung kỳ, quả thật là yêu nghiệt.
Tinh không vũ trụ nơi đây lớn vô cùng, thậm chí so Hồng Hoang đại địa kiếp trước còn lớn hơn, yêu nghiệt nhiều cũng thực bình thường.
Triệu Công Minh cười nói:
- So với bệ hạ vẫn kém xa. Bệ hạ chưa tới hai mươi tuổi tu vi đã Thái Ất Tán Tiên cảnh, vạn cổ vô song!
Tần Quân tức giận nói:
- Đừng có thổi Trẫm, lại thổi Trẫm sẽ căng phồng ra đấy!
- Ha ha ha!
Mọi người đều cười ha ha, không khí hết sức thoải mái.
Mặc dù xuất hiện một thiên kiêu nhưng cũng không thể mang đến áp lực cho bọn họ được.
Quan hệ giữa Cường Lương và Phục Hy qua mấy ngày vừa rồi cũng đã dịu đi, tuy hai người không mỉm cười đón chào nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ giao lưu vài câu.
Bồ Đề Tổ Sư điều khiển phất trần tiếp tục bay tới. Tuy đã thấy được hình dáng tráng lệ của Cổ Tiên giới nhưng vẫn còn cách nó khá xa.
Đại khái qua nửa canh giờ, bọn họ rốt cục bay vào Cổ Tiên giới.
Cổ Tiên giới giống như Vạn Pháp đảo, bên ngoài đều thiết lập tường thành, ra vào đều yêu cầu kiểm tra. Khác nhau ở chỗ tường thành Cổ Tiên giới là từng pháp trận liên kết cùng một chỗ, lấy ngàn vạn tòa phi đảo làm đầu mối, sấm sét gắn nhau nhiễu thành một vòng.
Từng có sinh linh muốn từ phía trên trộm lẻn vào, kết quả bị một tầng rào điện màu lam nhạt ngăn lại, cả người bị đốt cháy đen, suýt nữa bỏ mình.
Phục Hy nhìn tầng rào điện màu lam nhạt kia cười nói:
- Loại pháp trận này rất tinh diệu, không phải Nhập Thánh viên mãn không thể xông vào.
Phục Hy không chỉ tinh thông bát quái, còn hiểu trận pháp.
Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận cùng Hỗn Nguyên Hà Lạc Đại Trận của yêu tộc Hồng Hoang đều có công lao của y.
Nhập Thánh viên mãn.
Tần Quân nheo mắt. Xem ra Thương Hoa Tiên Tôn lại mạnh hơn rồi.
Mười ba vạn năm trước cũng không có trận pháp cỡ này bảo vệ Cổ Tiên giới.
Rất nhanh, bọn họ đi tới trước mặt một tòa phi đảo. Hiện tại đang có rất nhiều sinh linh huyền phù xếp hàng, người này chen kẻ kia tạo thành một hàng dài.
Triệu Công Minh nhếch miệng nhe răng cười nói:
- Bệ hạ, muốn trực tiếp giết vào hay không?
Nếu chỉ có mình gã có thể gã sẽ có chút e ngại, nhưng nay có Cường Lương, Phục Hy cùng với Bồ Đề Tổ Sư ở đây, Cổ Tiên giới hoàn toàn chính là vật nằm trong túi.
Tần Quân lắc đầu cười:
- Đừng hoảng hốt, đi vào vui đùa chút cái đã!
Thiên kiêu liên tiếp đi tới Cổ Tiên giới chứng tỏ trong Cổ Tiên giới có thứ hấp dẫn thiên kiêu, hắn tự nhiên cũng cảm thấy hứng thú.
Huống hồ phá hủy Cổ Tiên giới cũng không cần gấp xong trong một ngày.
Bọn người Tần Quân bắt đầu xếp hàng chờ. Xa xa, cửa chính cung điện hoàng kim trên lưng con thương lang dài nghìn trượng kia bỗng dưng mở ra.
Thiên kiêu An Như Mệnh chậm rãi đi ra, đứng ở trên cầu thang trước cổng.
Y quan sát phi đảo bên dưới, trên khuôn mặt lạnh lùng không lộ vẻ gì. Một thân quần áo trắng viền đỏ, trên trán đội ngọc quan, hai lọn tóc từ trong ngọc quan buông xuống bay bay trong gió.
An Như Mệnh, thiên kiêu nổi danh như Nam Tố Tiên Tử. Đương nhiên nếu đem hai người so sánh, thế nhân đều cho rằng An Như Mệnh mạnh hơn.
Danh khí của Nam Tố Tiên Tử có một phần rất lớn dựa vào mỹ mạo.
- Cổ Tiên giới, ta ngược lại muốn nhìn thiên phôi trong truyền thuyết rốt cục lợi hại ra sao.
An Như Mệnh nhẹ giọng lẩm bẩm, trong lời nói tràn ngập tự tin.
Dù đã biết Nam Tố Tiên Tử cùng Từ Tử Huyền sẽ đến y cũng không hề lo lắng.
An Như Mệnh tựa như thần chi nhìn xuống bên dưới khiến đám lính canh gác trên phi đảo toát mồ hôi lạnh.
Thiên kiêu tại trong tinh không đại biểu cho một loại uy hiếp.
Không chỉ là thực lực mà còn là thế gia tông môn đứng phía sau bọn họ.
Sau lưng mỗi thiên kiêu chắc chắn là một quái vật lớn, giúp thiên kiêu vận chuyển tài nguyên, dùng hết khả năng giúp thiên kiêu dần dần trưởng thành, mà khi thiên kiêu trưởng thành sẽ thành người bảo vệ vững chắc nhất cho thế lực đó.
Cứ vậy qua nhiều đời, cam đoan thế lực được lưu truyền vĩnh viễn.
Cổ Tiên tinh vực mặc dù có không ít thiên kiêu, nhưng thiên kiêu có thể sánh vai với An Như Mệnh lại ít ỏi không có mấy.
Đám sinh linh đứng trước phi đảo sôi nổi tản ra, không dám chắn đường An Như Mệnh.
An Như Mệnh thả người nhảy lên, áo trắng bay bay tựa thần tiên buông xuống dừng ở trên phi đảo.
Trên mỗi một tòa phi đảo đều có một tòa cơ quan thành rất lớn tương đương với cửa vào pháp trận Cổ Tiên giới.