Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 52: Chương 52: Nam công chúa




Huyết Đao Vệ thoạt nhìn rất lãnh khốc, nhưng thích nhất là chèn ép dân nữ. Nếu không phải hắn có thực lực mạnh mẽ, còn có thể huấn luyện Huyết Đao Vệ, bằng không Tần Dự đã sớm diệt trừ hắn.

- Được rồi, đi xuống đi!

Tần Dự khoát tay nói. Huyết Đao Vương và người áo đen vội vàng rời khỏi thư phòng.

Một lần nữa ngồi vào trước bàn đọc sách, chân mày Tần Dự vẫn không hề giãn ra. Hắn nhìn về phía danh sách đặc sứ của vương quốc Thương Lam trên mặt bàn, thật lâu không có cách nào hoàn hồn.

- Lần này, vương quốc Càn Nguyệt gặp phiền phức lớn.

...

Ngày này, Tần Quân dẫn theo Yến Tam đi tới trước phòng Quan Vũ gõ cửa. Giọng nói của Quan Vũ truyền đến:

- Điện hạ đẩy cửa vào đi.

Mặc dù cách một cánh cửa, hắn cũng có thể biết được đang đứng ở ngoài cửa là ai.

Vào cửa sau, Tần Quân liền nhìn thấy được Quan Vũ đang ngồi ngay ngắn ở trước bàn uống trà. Sau khi Tần Quân đóng cửa lại, nhìn hắn cười hắc hắc nói:

- Nhị gia, ta mặt dày dẫn theo Tam nhi đến, hi vọng ngài có thể truyền thụ cho hắn công pháp thuộc tính phong.

Quan Vũ vuốt râu lắc đầu nói:

- Hôm qua ta đã đáp ứng điện hạ. Hơn nữa thiên tài Thánh Linh Căn ta vẫn là lần đầu nhìn thấy.

Đối với chuyện vì sao Tần Quân gọi mình là nhị gia, hắn tuy rằng không rõ, nhưng cảm giác sử dụng rất được.

Ít nhất là một cách gọi tôn trọng.

- Nhị gia, nói một chút xem, linh căn là gì? Ta chung quy nghe được, tu sĩ phải có linh căn, mới có khả năng tu luyện.

Tần Quân tò mò hỏi. Tiền thân không học vấn không nghề nghiệp. Bản thân Tần Quân lại vừa chuyển kiếp tới một tháng. Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển lại là yêu. Cho nên đối với kiến thức thông thường của tu sĩ Nhân tộc, hắn có rất nhiều chỗ không hiểu.

Quan Vũ lộ vẻ quái dị nhìn hắn, nói:

- Linh căn thật ra là để chỉ thuộc tính luyện khí. Ví dụ như tiểu tử này, là tiềm chất phong linh căn, thật ra chính là ý tứ thuộc tính phong.

Phụt

Mặt Tần Quân đỏ lên. Đổ mồ hôi, hóa ra chính là thuộc tính. Mình còn tưởng rằng linh căn thật sự là cái cây gì đó.

Sau đó Tần Quân lại thỉnh giáo một hồi về những vấn đề mình gặp phải ở trong tu luyện. Quan Vũ đều kiên trì trả lời. Sau khi liên tục hỏi năm vấn đề, Tần Quân liền tự cảm thấy mình nên rời đi, lưu lại thời gian cho Quan Vũ và Yến Tam.

Sau khi ra cửa, Tần Quân cũng không trở về phòng, mà cảm thấy buồn chán muốn xuống lầu uống chút rượu tiêu khiển một hồi.

Cùng lúc đó, khách sạn Lạc Nhai nghênh đón một vị khách không mời mà đến.

- Quân công tử? Ở nơi nào? Lôi ra đây để cho bản cô nương nhìn một cái!

Một giọng nữ tử giống như chim hoàng oanh, linh hoạt kỳ ảo truyền vào khách sạn Lạc Nhai. Chỉ thấy một thiếu nữ áo vàng đi đến. Đi theo phía sau là bốn gã thị vệ tu vi Luyện Khí Cảnh tầng tám.

Thiếu nữ khuôn mặt tinh xảo, dáng người tuy rằng không cao gây, nhưng thoạt nhìn thông minh khéo léo, linh động. Trên đôi mắt to, hàng lông mi dài lúc đóng lúc mở. Trong mắt nàng đều là vẻ giảo hoạt. Cái miệng nhỏ giống như đóa hoa anh đào cong lên thật cao, độ cong cũng có thể làm giá treo áo.

Nàng vừa tiến đến, người bên trong khách sạn cũng không lộ ra vẻ kinh diễm, trái lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ và sợ hãi.

Thiếu nữ này mặc dù xinh đẹp, nhưng thân phận không bình thường. Không có người nào dám nhúng chàm nàng một sợi lông.

Bởi vì nàng tên gọi Nam Ngọc Tâm.

Cha nàng ở Vương Đô thậm chí cả vương quốc là nhân vật hết sức quan trọng. Đại tướng quân trấn quốc Nam Mãnh, cường giả Thuế Phàm Cảnh. Mặc dù mới vào tầng một, nhưng hắn tuyệt đối là chiến lực mũi nhọn nhất của vương quốc. Về phần cường giả Thuế Phàm Cảnh của ba đại tông môn, bình thường cũng sẽ không hỏi tới quốc sự. Trừ khi vương quốc Càn Nguyệt gần như rơi vào tình cảnh diệt quốc, bọn họ mới có thể ra tay.

Chưởng quỹ vừa nhìn thấy Nam Ngọc Tâm hăng hái bừng bừng, nhất thời cảm thấy nhức đầu.

Cô nãi nãi này sao lại tới đây vậy?

- Quân công tử? Hắn ở nơi nào?

Nam Ngọc Tâm kích động kêu lên, dường như muốn cùng Quân công tử đại chiến một trận.

Tần Quân vừa mới vừa đi tới góc lầu, liếc mắt liền nhìn thấy được Nam Ngọc Tâm. Hắn khiếp sợ đến mức vội vàng lui về phía sau.

Tiền thân tuy rằng ở Vương Đô nổi tiếng hoàn khố, nhưng sợ nhất một người. Đó chính là Nam Ngọc Tâm.

Thân là nữ nhi của đại tướng quân, Nam Ngọc Tâm có thiên phú luyện khí rất tốt. Mười lăm tuổi nàng liền đạt được Luyện Khí Cảnh tầng bảy. Bên trong thế hệ trẻ tuổi, không có ai có thể áp chế nàng. Rất rõ ràng bên trong đó bao gồm cả tiền thân của Tần Quân.

Bởi vì tiền thân bình thường khi dễ người, khiến cho Nam Ngọc Tâm mỗi lần nhìn thấy hắn đều đánh cho béo người. Đương nhiên bên trong nhất định là có nguyên nhân chuyện hôn ước.

Nam Ngọc Tâm làm sao có thể tha thứ cho việc mình gả cho một phế vật. Mặc dù đối phương là hoàng tử. Cho nên hai người mỗi lần gặp mặt, tiền thân của Tần Quân đều sẽ bị nàng đánh cho mặt mũi bầm dập.

Tiền thân nỗ lực cáo trạng với hoàng đế, ngược lại bị hoàng đế chửi mắng một trận. Dù sao ngay cả thê tử tương lai của mình còn đánh không thắng, thật sự quá mất mặt.

Tần Quân tin tưởng một khi mình đi xuống, nhất định sẽ bị Nam Ngọc Tâm nhận ra.

Hắn còn có kế hoạch tập kích ngược của mình. Hắn cũng không thể để cho thân phận của mình bị lộ ra ánh sáng quá sớm được.

- Nam công chúa, công chúa tìm Quân công tử có chuyện gì không?

Chưởng quỹ nhức đầu hỏi. Nam Ngọc Tâm tuy rằng không phải hoàng thất, nhưng bởi vì quan hệ với Nam Mãnh, nàng được hoàng hậu nhận làm con gái nuôi, đứng hàng công chúa.

Điều này không thể nghi ngờ là buộc chặt Nam Mãnh và hoàng thất lại chung một chỗ.

- Ta tìm hắn đương nhiên là có chuyện quan trọng khẩn cấp!

Nam Ngọc Tâm lộ vẻ đương nhiên nói. Trên mặt cười đầy vẻ phấn khởi. Đôi mắt to không ngừng nhìn lướt qua tầng một, mưu toan tìm được vị Quân công tử kia.

Chưởng quỹ khổ sở nói:

- Công chú và Quân công tử có hẹn sao. Nếu như có hẹn, vậy mời công chúa chờ ở trong này.

Nam Ngọc Tâm lại có tiếng là điêu ngoa. Nàng tìm Quân công tử đoán chừng là vì luận bàn. Nhưng hắn lại không tiện trực tiếp xua đuổi Nam Ngọc Tâm. Ai kêu người ta có một người cha rất lợi hại.

- Ngươi trực tiếp nói cho ta biết, hắn ở phòng nào!

Nam Ngọc Tâm đi tới trước quầy cười đùa nói. Chỉ là vẻ tươi cười giảo hoạt của nàng rõ ràng có ý uy hiếp.

Chưởng quỹ càng thấy đau đầu. Tạm thời vứt bỏ chuyện hắn lấy lòng đối với Tần Quân, nếu như hắn tiết lộ tin tức của Tần Quân, vậy xem như là đập nát chiêu bài của khách sạn Lạc Nhai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.