Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 902: Chương 902: Nam Vực tiêu điểm




Vọng Tuyết thì càng tuân theo ý chí của Miêu Nhân tộc, làm thiếu tộc trưởng, sau này nàng phải gánh trách nhiệm bộ tộc. Nhiệm vụ chính của Vọng Tuyết là truyền thừa y bát của tiền bối Miêu Nhân tộc, nàng tạm thời không đụng vào chính trị quân sự, chỉ ngồi yên nghe và học tập.

Tần Quân cười nói:

- Chờ Hậu Nghệ, Hạng Vũ trở về rồi mới quyết định.

Tần Quân tạm dừng, cười tà:

- Đêm nay ai cùng trẫm?

Ðát Kỷ, Du Phượng Hoàng mắt nóng bỏng nhìn Tần Quân. Vọng Tuyết và Chúc Nghiên Khanh bĩu môi. Liễu Nhược Lai xấu hổ đỏ mặt, thầm mắng lưu manh.

Trăng sáng trên bầu trời đêm núp sau áng mây dường như xấu hổ.

***

Sáng sớm hôm sau Tần Quân ra khỏi cung Ðát Kỷ, đến ngự hoa viên, sau đó lấy lô đỉnh và dược liệu ra định luyện chế tiếp.

Tần Quân đã lấy được nhiều bảo bối từ Nhan Vương thành.

Tần Quân đang định tu luyện bỗng trên bầu trời hiện ra lỗ đen, Hắc Điệp Tiên Tử bước ra.

Khóe môi Tần Quân co giật, hắn mới về một đêm lão yêu bà nghe tin đến ngay, xem ra trong Thiên Đình Đại Tần có thám tử của Thần Điện.

Tần Quân tức giận nói:

- Nàng đến mau thật.

Lần này Hắc Điệp Tiên Tử không đeo mặt nạ, lộ khuôn mặt tuyệt trần khuynh quốc khuynh thành, áo dài liền mũ màu tím đen che mái tóc dài, khiến nàng càng quyến rũ hơn.

Hắc Điệp Tiên Tử hỏi thẳng:

- Ngươi và Nhan Vương Điện có quan hệ gì không?

Tần Quân trợn trắng mắt nói:

- Trẫm và Nhan Vương Điện thì có quan hệ gì? Nàng xem trọng trẫm quá rồi.

Tần Quân vùi đầu ném dược liệu vào lô đỉnh.

Hắc Điệp Tiên Tử đến gần, mắt đẹp nhìn Tần Quân chằm chằm, do dự hỏi:

- Thật sự không liên quan tới ngươi?

Thật ra Hắc Điệp Tiên Tử cũng không tin Tần Quân làm được điều kinh khủng như vậy, nhưng trong lòng vẫn hơi mong chờ.

Tần Quân nhún vai nói, da mặt hắn đã dày tới mức không biết đỏ là màu gì:

- Không phải!

- Được rồi.

Hắc Điệp Tiên Tử không dây dưa nữa, nàng thấm thía nói:

- Đại hội Long Phượng Thiên Tuyển Phủ chỉ còn gần một năm là đến, ngươi đừng gây hạo lung tung, tuy Thiên Đình Đại Tần mạnh nhưng tu vi của ngươi quá yếu.

Hắc Điệp Tiên Tử bỗng chú ý thấy Tần Quân đã đột phá Chân Tiên cảnh cửu trọng, làm nàng khóe môi co giật.

Tiểu quái vật này . . .

Hắc Điệp Tiên Tử tưởng Tần Quân luôn bôn ba sẽ chậm trễ tu hành, ai ngờ tiểu tử này tốc độ đột phá càng mau, không thể hình dung bằng lẽ thường.

Công pháp tôi thể bình thường không thể hấp thu dược liệu trong thời gian dài, dễ gây tổn thương cho cơ thể. Nhưng Bất Diệt Thánh Thân thì khác, nó cao cấp nhất trong công pháp tôi thể, hấp thu dược liệu ở mức lớn nhất, bảo đảm thân thể không bị tổn hại. Cộng thêm Tần Quân được Nhan Vương thành, bên trong chất chứa vô số dược liệu, đan dược thượng cổ, phẩm cấp và nội tình của nó Thần Điện giục ngựa cũng không theo kịp.

Tần Quân qua loa nói:

- Chỉ là đại hội Long Phượng.

Tần Quân đã tham gia nhiều cuộc so tài giống vậy nên không thèm để bụng, sớm muộn gì hắn sẽ đột phá bầu trời này, chân đạp Thiên Tuyển Phủ tiến lên trước.

Làm một hùng chủ mà lo chuẩn bị tham gia đại hội Long Phượng dành cho thiên tài thì Tần Quân cảm thấy hạ giá thân phận.

Hắc Điệp Tiên Tử tức giận nói:

- Đại hội Long Phượng khác biệt, không giống Tiềm Long võ hội, Quan Thiên Đại Hội trước kia ngươi tham gia!

Tần Quân nhướng mày, hắn không ngờ bà nương này đã điều tra quá khứ của mình.

Tần Quân thờ ơ nói:

- Có lẽ đi.

Trong đầu Tần Quân chỉ suy nghĩ làm sao nhanh chóng đột phá Kim Tiên cảnh, sau đó chỉ định triệu hoán Thần Ma đi Tây Vực treo Như Lai lên đánh.

Hắc Điệp Tiên Tử hừ lạnh:

- Ngoài ra còn có một việc muốn nói cho ngươi, Thần Mộ Trung Hoang đã kinh động thiên hạ, U Vương xuất thế và trốn thoát khỏi tay Yêu Hoàng, khiến thế lực các phương rục rịch. Nam Vực các ngươi là trung ương vực của Thánh Đình thượng cổ, nơi phồn vinh nhất. Phỏng chừng không lâu sau thế lực các phương sẽ theo dõi Nam Vực.

Thấy Tần Quân phớt lờ mình làm Hắc Điệp Tiên Tử hơi tức giận.

Tần Quân nhíu chặt mày, xoay người hỏi:

- Tại sao theo dõi Nam Vực? Không lẽ Nam Vực có nhiều Thần Mộ?

Tần Quân rủa thầm, sau này không lẽ hắn một mình chiến toàn thiên hạ?

Hắc Điệp Tiên Tử bí hiểm nói:

- Có lẽ, vì trận chiến cuối cùng của thần tiên là với Thánh Đình, sau đó thần tiên trốn ra thiên ngoại chỉ để lại Thiên Tuyển Phủ.

Tần Quân không biết nên nói cái gì. Hệ thống cho hắn giáng lâm ở Nam Vực không lẽ vì điều này?

Hệ thống không trả lời hắn. Tần Quân căng thẳng thần kinh.

Nếu thế lực lớn khắp nơi đều kéo vào Nam Vực thì toi.

Cơ Vĩnh Sinh hừ lạnh:

- Sợ gì? Năm xưa Thánh Đình thống nhất toàn thiên hạ!

Rồi rồi rồi, Thánh Đình các ngươi siêu nhất, siêu đến nỗi không ai nhớ các ngươi!

Tần Quân rủa thầm trong bụng, Cơ Vĩnh Sinh có thể nhìn ngó tâm linh của hắn tức giận khùng lên.

Ngươi có hiểu vinh quang của Thánh Đình không? Nếu không có Thánh Đình thì không có nhân tộc hôm nay! Các ngươi bây giờ làm sao biết vinh diệu của Thánh Đình ngày xưa!

Tần Quân phớt lờ Cơ Vĩnh Sinh nổi giận, bây giờ hắn đang rất phiền.

Trước kia vì Như Lai, giờ thì buồn phiền vì thế lực lớn khác.

Xem ra càng sớm chinh phạt Tây Vực càng tốt.

Theo Tần Quân hiểu biết Tây Vực nếu thế lực lớn khắp thiên hạ đều theo dõi Nam Vực thì chắc chắn Như Lai sẽ chen chân vào, thậm chí thừa dịp loạn rộng rãi độ tu sĩ, sau đó đâm Thiên Đình Đại Tần mấy nhát.

Hắc Điệp Tiên Tử nói xong quay người đi:

- Được rồi, điều nên nói ta đã nói, nếu trước khi vào Thiên Tuyển Phủ ngươi còn dám xằng bậy sẽ càng làm thế lực các nơi chú ý Nam Vực. Sau khi vào Thiên Tuyển Phủ thì các thế lực sẽ kiêng dè ngươi hơn.

Tần Quân lên tiếng:

- Chờ chút!

Hắc Điệp Tiên Tử ngừng bước, ngạc nhiên nhìn Tần Quân.

Tần Quân không kiềm được hỏi:

- Sư phụ của nàng chết vì chiến đấu với thần tiên, tại sao nàng tôn sùng Thiên Tuyển Phủ đại biểu cho thần tiên như vậy?

Không phải Cơ Vĩnh Sinh xúi hắn hỏi, là bản thân Tần Quân muốn biết. Bất giác hắn đã xem Cơ Vĩnh Sinh như sư phụ, mỗi lần nhắc tới Hắc Điệp Tiên Tử là y sẽ giữ im lặng. Như lúc này đây, Cơ Vĩnh Sinh không lên tiếng.

Hắc Điệp Tiên Tử biến sắc mặt, biểu tình phức tạp nói:

- Thiên địa kém xa lúc trước, nếu muốn sống tiếp chỉ có thể cúi đầu trước thần tiên. Ta kêu ngươi đi Thiên Tuyển Phủ không phải vì làm trái ý của ngươi, không phải phản bội ngươi, chỉ muốn khiến ngươi cố nhịn, chẳng lẽ ngươi muốn thất bại lần thứ hai?

Mắt Hắc Điệp Tiên Tử ai oán, giọng nhẹ tênh nói:

- Chờ khi ngươi mạnh lên ta sẽ cùng ngươi chiến với thần tiên đầy trời!

Nói xong Hắc Điệp Tiên Tử lắc người biến mất tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.