Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 903: Chương 903: Đại Tần song mãnh




Tần Quân đứng ngây người tại chỗ thật lâu sau mới chửi um lên:

- Đệt! Trẫm hỏi giùm sư phụ của nàng thôi, nàng nói kiểu đó làm như trẫm là sư phụ của nàng vậy!

Tần Quân rất là buồn bực, đặc biệt ánh mắt trước khi Hắc Điệp Tiên Tử đi nhìn hắn rất là ai oán, như thể hắn là kẻ bạc tình. Tần Quân siêu ức chế.

Cuối cùng Tần Quân gác buồn bực sang bên, tiếp tục bỏ dược liệu vào lô đỉnh.

Sớm ngày đột phá Kim Tiên cảnh mới là thật!

***

Ngày hôm sau, lúc giữa trưa Tây Vực bỗng nhiên truyền đến tiếng nổ rung trời, kinh động Thiên Đình Đại Tần và các vực quanh Tây Vực.

Tần Quân đang tu luyện trong ngự hoa viên mở bừng mắt ra, hắn biết Hạng Vũ, Hậu Nghệ chính thức khai chiến với Như Lai.

Tiếng động ầm ĩ nhức óc kéo dài, Nam Vực Thiên Thế Giới rộ tiếng la hét.

Quan viên từ ngũ phẩm trở lên tham gia chầu triều hai ngày trước đều biết xảy ra chuyện gì, thầm cầu nguyện Hậu Nghệ và Hạng Vũ phải thắng.

Bạch Trạch đang giải quyết tấu chương ngước đầu lên, chỗ nàng ngồi ngay đối diện cánh cửa, có thể thấy bầu trời xanh ngoài điện.

Bạch Trạch nheo mắt lẩm bẩm:

- Tây Vực, Như Lai, thật là nhân vật lợi hại.

Bạch Trạch trước kia không cùng thời đại với Như Lai, nhưng nàng cảm giác Như Lai rất mạnh. Dù cách thật xa Bạch Trạch vẫn cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ truyền đến từ phương tây, thậm chí khiến nàng bây giờ tim đập chân run.

Không chỉ mình Bạch Trạch, năm vị quan văn Khương Tử Nha, Lưu Bá Ôn, Gia Cát Lượng, Thái Bạch Kim Tinh, Thân Công Báo cũng suy đoán trận chiến ở Tây Vực.

Lý Nguyên Bá bay lên trên Thánh thành. Viên Hồng, Na Tra, Cửu Đầu Trùng, Lữ Nhạc, Tỳ Bà, Cửu Linh Nguyên Thánh, Cự Linh Thần, Lý Tịnh, Khoa Phụ, Lôi Chấn tử, Hồng Hài Nhi, Đường Tam Tạng, Trư Bát Giới, Lục Kim Ô, Hoàng Phong Đại Vương, cả đám Thần Ma bay tới.

Vô số võ tướng, tu sĩ bay lên trên Thánh thành cảm nhận hơi thở chiến đấu khiếp người.

Tiếng bàn tán văng vẳng bên trên Thánh thành:

- Mạnh quá.

- Kinh người còn hơn trận chiến Yêu Tổ và Như Lai.

- Nhảm, các ngươi chưa nghe câu chuyện Hậu Nghệ hai mũi tên bắn chết Yêu Tổ?

- Hy vọng bọn họ có thể cứu Đại Thánh về.

- Ác Tàng bắt cóc Đại Thánh thật sự là người của Tây Vực?

- Mặc kệ có phải là người Tây Vực hay không, tóm lại Tây Vực bị quậy trời long đất lở là tốt rồi, ta sớm gai mắt Tây Vực.

Bên trên Thánh Đế phong, Chúc Nghiên Khanh và Hằng Nga đứng ở vách đá, hai nữ nhân thành cuộn tranh đẹp tuyệt, đáng tiếc không ai thấy tận mắt.

Chúc Nghiên Khanh mở miệng hỏi:

- Hằng Nga tỷ tỷ, bọn họ sẽ thắng chứ?

Nếu Hậu Nghệ, Hạng Vũ cũng không thắng được thì Tần Quân làm sao đối diện Tây Vực, làm cách nào giải cứu Tôn Ngộ Không?

Hằng Nga trả lời:

- Không biết, nhưng ta biết bệ hạ sẽ cười đến cuối cùng.

Khuôn mặt Hằng Nga bình tĩnh, dường như chiến đấu trong Tây Vực không làm lòng nàng dao động.

Chúc Nghiên Khanh nghe vậy biến sắc mặt, lắc đầu cười.

Trận chiến Tây Vực gây động tĩnh rất lớn, thổi quét toàn thiên địa.

Tần Quân nhắm mắt lại tiến vào trạng thái tu luyện, dù kết cục thế nào hắn đều có đối sách.

Chỉ cần tâm thái không tan vỡ, ổn định thì chắc chắn sẽ thắng!

Giọng Như Lai tràn ngập tức giận từ phía tây truyền đến:

- Các ngươi rốt cuộc là ai? Có dám xưng tên ra không!?

Các vực chấn động, vô số người kinh kêu.

- Thiên Đình Đại Tần! Hậu Nghệ!

- Tây Sở Bá Vương, Hạng Vũ!

Hai tiếng gầm vang lên cùng lúc, thanh âm tụ lại với nhau rung động còn hơn tiếng quát của Như Lai.

Cơ mặt Tần Quân nhúc nhích, hắn không mở mắt. Trong Thánh thành rộ lên tiếng hò reo rung trời.

Vô số tu sĩ, dân chúng đang hò hét tên của Hậu Nghệ, Hạng Vũ.

Chiến đấu tiếp tục, uy thế mạnh hơn. Tiếng rống của Hạng Vũ, tiếng tên bắn của Hậu Nghệ dù cách ngàn vạn dặm vẫn khiến người nghe sôi trào máu nóng.

Mãi khi hoàng hôn đến chiến đấu mới kết thúc.

Không ai biết kết quả chiến đấu, bao gồm Tần Quân, hắn chỉ có thể yên lặng chờ Hậu Nghệ, Hạng Vũ trở về.

Tần Quân ngồi xếp bằng trong lô đỉnh, từ khi bắt đầu chiến đấu hắn không mở mắt ra lần nào, hắn muốn chờ Hậu Nghệ, Hạng Vũ trở về mới mở mắt. Tần Quân đã dự tính xấu nhất là Hậu Nghệ, Hạng Vũ chết trận.

Trong lòng Tần Quân nhận xét Như Lai rất mạnh, không cách nào tả xiết. Có lẽ có người nói trong Tây Du Ký Thánh Nhân trốn xa ở thiên ngoại, đại năng thật sự không ra tay nên Như Lai mới xưng bá. Nhưng bá chủ vẫn là bá chủ.

Hệ thống, Hạng Vũ và Hậu Nghệ có thể thắng không?

Hệ thống trả lời:

- Vậy phải xem Như Lai bị thương ra sao.

Ý là nếu Như Lai không bị Nhiên Đăng trọng thương thì Hậu Nghệ, Hạng Vũ thua chắc.

Tần Quân cắn răng, đành tiếp tục tôi thể.

Tần Quân chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Hậu Nghệ cùng Hạng Vũ, tin tưởng bọn họ sẽ không chiến chết, có lẽ sẽ thắng.

Mặt trăng lặn mặt trời mọc.

Trong phút chốc ba ngày qua mau, Tần Quân luôn ở trong ngự hoa viên luyện công, cho dù Đắc Kỷ tới khuyên thì hắn cũng không đứng lên khỏi lô đỉnh.

Trưa hôm nay, Tỳ Bà bỗng nhiên xuất hiện trước lô đỉnh, nàng đã được Tần Quân phong làm quan trông coi ngự hoa viên. Bản thân Tỳ Bà không thích tham quân hoặc chính trị, nàng vui vẻ nhàn nhã trong ngự hoa viên.

Tỳ Bà nhẹ giọng nói, ánh mắt đầy lo âu và đau lòng nhìn Tần Quân:

- Bệ hạ, Hạng Vũ và Hậu Nghệ trở về.

Tần Quân mở mắt ra bình tĩnh hỏi:

- Nàng không nhắc đến Tôn Ngộ Không, bọn họ thất bại?

Tỳ Bà trả lời:

- Tôn Ngộ Không chưa về, nhưng Hậu Nghệ, Hạng Vũ không bị thương nặng, bệ hạ tự mình đến xem đi.

Tần Quân đứng bật dậy từ lô đỉnh, pháp lực từ lỗ chân lông tràn ra làm bốc hơi dược dịch trên người hắn. Tần Quân nhanh chóng lấy áo trắng từ trữ vật giới chỉ ra khoác lên người.

Tỳ Bà dẫn đường, Tần Quân bay nhanh ra ngự hoa viên đi tới quảng trường đằng trước Quân Chính điện.

Lúc này Hậu Nghệ, Hạng Vũ đang bị quan văn võ tướng vây quanh, rất là ồn ào.

Tỳ Bà cao giọng quát:

- Bệ hạ giá đáo!

Mọi người xoay người quỳ lạy hành lễ Tần Quân.

Tần Quân nhìn Hậu Nghệ, Hạng Vũ, thoạt trông bọn họ không chiến đấu nhưng sắc mặt tái nhợt khó xem.

Trong hai ngày dù có bị thương nặng hai người có thể rửa sạch máu, không thể lê thân rách mướp đi bay tới bay lui.

Tần Quân trầm giọng hỏi:

- Tình huống thế nào?

Thật ra khi thấy Hậu Nghệ, Hạng Vũ bình yên thì Tần Quân thầm thở phào.

Hậu Nghệ cắn răng nói:

- Tôn Ngộ Không thật sự ở Tây Vực, hình như bị Như Lai khống chế, đi theo Như Lai đánh nhau với chúng ta.

Mọi người rung động, hút ngụm khí lạnh.

Bọn họ đều biết Tôn Ngộ Không mạnh cỡ nào, lúc trước Thần Vô Cơ đột kích, Tôn Ngộ Không biểu hiện cho đến nay vẫn khiến họ cảm giác kinh diễm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.