….
Một khoảng thời gian sau đó, mỗi ngày đều có thế lực ở vô chủ chi địa đầu hàng Tần Quân, ngày thứ mười kể từ sau khi Ngưu Ma Vương tấn công, toàn bộ vô chủ chi địa đã có bốn phần năm khu vực thuộc về Tần Quân.
Cũng may số lượng tu sĩ tong quân rất khổng lồ, phàm là nam nhi nhiệt huyết nghe nói tới trận chiến giữa phe Tần Đế và Bình Thiên Yêu Tôn xong thì ai cũng đều muốn đi theo Tần Đế giành thiên hạ.
Toàn bộ nhân tộc, lập tức không có ai có thanh danh lớn hơn Tần Quân, trong lúc trà dư tửu hậu mọi người cơ bản đều chỉ bàn tán về những vấn đề xung quanh Tần Đế, lời đồn đãi ngày càng khoa trương tới mức Tần Đế thậm chí có xu thế bị thần thánh hóa.
Ngày hôm nay, Tần Quân đang ngồi trong thư phòng xử lý việc sắp xếp quan viên ở các thành.
- Đinh! Quan Vũ sắp trở về từ phó bản Thần Ma, đề nghị túc chủ chuyển tới nơi rộng rãi hơn.
Thanh âm nhắc nhở của hệ thống cắt đứt suy nghĩ của Tần Quân.
Quan Vũ đã trở lại rồi à?
Tần Quân ngây ra một lúc, hơn nữa nghe lời này thì ý của hệ thống chính là Quan Vũ còn đưa theo người trở về đây.
Nghĩ vậy, hắn vội vàng bỏ trúc quyển trong tay xuống, đứng dậy đi ra khỏi thư phòng, đi vào trong nội viện.
- Không được, lại đổi tới chỗ nào rộng hơn đi.
Thanh âm nhắc nhở của hệ thống lại vang lên, Tần Quân trợn tròn mắt, nơi này có thể chứa được hơn trăm người cũng không thành vấn đề đó.
Chẳng lẽ Quan Vũ lại dẫn theo một đội quân trở lại?
Nghĩ vậy, Tần Quân vội vàng đứng dậy bay ra ngoài thành.
Na Tra một mực đảm đương chức vụ bảo tiêu của Tần Quân vội vàng từ sân nhỏ cách vách bay ra, đuổi theo Tần Quân hỏi:
- Bệ hạ, ngươi muốn đi đâu vậy?
Tần Quân vừa định kiếm cớ rời đi, nhưng nghĩ tới chuyện Na Tra cũng là Thần Ma do hệ thống triệu hoán ra, hơn nữa độ trung thành luôn hơn chín mươi, để y nhìn một cái cũng không sao.
- Ngươi đi theo trẫm!
Tần Quân cười thần bí, trong lúc nói chuyện, hai người liền bay ra khỏi Thủ Sát Thành, đi vào bên trong một cánh đồng hoang vu.
Hiện tại Thủ Sát Thành đã trở thành tòa thành thị phồn hoa nhất ở vô chủ chi địa, quân đội tuần tra trật tự ngăn nắp, phần lớn đều tiến hành giao dịch cùng các thành thị khác.
Hai người Tần Quân bay tới một khoảng đất trống, Na Tra vừa định mở miệng hỏi xem Tần Quân tới nơi này để làm gì thì xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số nhân ảnh.
Binh sĩ dày đặc mênh mông xuất hiện xung quanh bọn họ, ngay cả Tần Quân cũng giật mình.
Mẹ ơi!
Nhiều người như vậy, Quan Vũ là kéo hết binh sĩ của Thục Quốc tới đây à?
Tần Quân trợn to mắt, Na Tra vô thức lấy trường thương ra chuẩn bị tác chiến, cũng may là Tần Quân kịp thời ngăn y lại.
- Tham kiến bệ hạ!
Lúc này, Quan Vũ đi ra từ trong đám người, cung kính quỳ xuống hô, thanh âm giống như sấm rền, khiến cho tất cả mọi người đều có thể nghe được rõ ràng.
Trong nháy mắt, tất cả những người ở xung quanh đều đồng loạt quỳ xuống, cao giọng hô:
- Tham kiến bệ hạ!
Đưa mắt nhìn qua thì ít nhất cũng có hơn mười vạn người, thanh âm tụ lại cùng một chỗ khiến cho trời xanh cũng phải rung động.
Tần Quân thả thần thức ra nhìn thấy, giật mình phát hiện những binh sĩ này đều có tu vi, mặc dù phần lớn tu vi của mọi người chỉ là Luyện Khí cảnh mà thôi, nhưng vẫn khiến cho Tần Quân quá đỗi kinh ngạc.
Thời Tam Quốc có quân đội kiểu này sao?
Bất quá ngẫm kỹ lại thì Tam Quốc này là bối cảnh ở thời Tây Du, chưa chắc là không có khả năng.
Tần Quân chú ý tới chính là bốn gã đại tướng khí vũ hiên ngang đang quỳ sau lưng Quan Vũ, một tên hán tử có vẻ ngoài tục tằng, trên mặt toàn râu là râu, một người lưng đeo cung lớn, thể cốt không yếu hơn những người khác, bên cạnh gã là một nam tử mặc ngân giáp, uy vũ bất phàm, bên cạnh cũng là một tên nam tử oai hùng, nhìn qua vô cùng khí phách.
Chẳng lẽ chính là…
Thân thể của Tần Quân run lên, trừng to mắt, chẳng lẽ bọn họ chính là ngũ hổ tướng của Thục Quốc?
- Vân Trường, mau đứng lên đi, chuyến đi lần này ngươi vất vả nhiều rồi.
Tần Quân cười nói vội vàng đỡ Quan Vũ đứng dậy, hắn phát hiện chính mình cư nhiên không thể nhìn thấu Quan Vũ, về phần bốn người khác, ngoại trừ nam tử ngân giáp kia hắn cũng không nhìn thấu ra thì những người còn lại đều đã đạt tới Hóa Hư cảnh.
- Mạt tướng không phụ sự mong đợi của mọi người, đã luyện thành tu vi Địa Tiên.
Quan Vũ cố nén kích động nói ra, trên gương mặt đỏ au như quả táo kia lộ ra vẻ hưng phấn không thôi, đối với gã mà nói, đã là mấy chục năm trôi qua rồi.
Lại gặp Tần Quân lần nữa khiến cho gã cảm thấy hoảng hốt.
Na Tra nhìn mà trợn tròn hai mắt, nhiều người như vậy xuất hiện từ chỗ nào vậy?
Tần Quân nghe thấy vậy cũng rất vui mừng, tuy rằng tu vi Địa Tiên cảnh không thể lọt vào trong pháp nhãn của hắn, nhưng ít nhất cũng có thể xem như cường giả của vô chủ chi địa, lần này đánh nhau Quan Vũ cũng có thể dẫn quân ra trận rồi!
- Còn không mau giới thiệu bốn vị tướng quân này cho trẫm đi.
Tần Quân nhìn về phía bốn vị nam tử cao lớn ở sau lưng Quan Vũ cười hỏi.
- Bọn họ đều là huynh đệ cùng vào sinh ra tử với ta, Trương Phi tự Dực Đức! Hoàng Trung, tự Hán Thăng! Triệu Vân, tự Tử Long! Mã Siêu, tự Mạnh Khởi!
Quan Vũ lần lượt giới thiệu, Tần Quân nghe xong mà toàn thân run lên.
Quả nhiên là ngũ hổ tướng!
Hơn nữa lại còn là ngũ hổ tướng bản thần thoại!
Tần Quân nhìn chằm chằm vào bọn họ không rời mắt, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vân là nhiều nhất, một thân ngân giáp, trông như thần tướng.
Cái tên Thường Sơn Triệu Tử Long, Hoa Hạ sau này có ai mà không biết?
Hoạn quan Trương Dực Đức, khụ khụ, trước kia thường xuyên dìm hàng gã, không ngờ gã lại thật sự xuất hiện trước mặt Tần Quân.
Cung thần Hoàng Trung, gừng càng già càng cay!
Còn có Mã Siêu, dân gian đều nói tiền tam quốc Lữ Bố, hậu tam quốc Mã Siêu, có thể thấy được sự lợi hại của Mã Siêu cao tới mức nào.
- Tham kiến bệ hạ!
Bốn người Triệu Vân cung kính ôm quyền chào hỏi Tần Quân, trong ánh mắt của bọn họ đều có chút kích động, đã sớm nghe Quan Vũ nói hắn tới từ một thế giới khác, không ngờ lại là thật.
Tần Quân tuổi còn trẻ như vậy tu vi cư nhiên là Hóa Hư cảnh, khiến cho những người tu luyện suốt mấy chục năm như bọn họ không khỏi cảm thấy xấu hổ, lại nhìn tới Na Tra ở bên cạnh, tim của bọn họ lại càng đập mạnh hơn.
- Dực Đức và Hán Thăng đều đã đạt tới Hóa Hư cảnh thất trọng, tu vi của Mạnh Khởi đạt tới Hóa Hư cảnh đỉnh phong, mà Tử Long thì có thiên phú dị bẩm, đã đột phá Địa Tiên cảnh, thậm chí sắp đuổi kịp ta.