Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 203: Chương 203: Người và rồng đại chiến (1)




Nữ hài nào mà không hoài xuân. Cho dù Chúc Nghiên Khanh tính cách lãnh đạm cũng vậy. Chỉ là nàng chưa bao giờ thổ lộ ra.

Người trong tim của nàng nhất định là nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ tuổi, đồng thời cũng là đại anh hùng đỉnh thiên lập địa.

Người trước rất phù hợp với Tần Quân, người sau cũng miễn cưỡng phù hợp. Nhất là ngày ấy ở trước Thanh Đồng Quan, Tần Quân trượng nghĩa đứng ra, hoàn toàn không sợ hãi chút nào trước uy áp của hoàng triều thay nàng ngăn cản binh sĩ trấn thủ quan ải. Khi đó, bóng dáng của Tần Quân liền hoàn toàn khắc sau ở trong lòng Chúc Nghiên Khanh. Chỉ có điều người này bình thường quá lỗ mãng, bao giờ cũng không đứng đắn. Cho nên Chúc Nghiên Khanh có thể kìm chế được tình cảm trong lòng.

Nhưng sau khinhìn thấy được Tần Quân thân mặc Tử Kim Đế Hoàng Giáp, đột nhiên nàng cho rằng Tần Quân chính là người bạn đời trong lòng nàng huyễn tưởng ra.

Đỉnh thiên lập địa!

Nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt!

Tần Quân cũng không biết ý nghĩ này của Chúc Nghiên Khanh. Hắn sở dĩ triệu hồi ra Tử Kim Đế Hoàng Giáp không phải là để đùa giỡn tỏ ra soái. Mà là hắn dự phòng nếu chẳng may xảy ra. Nếu chẳng may hắn đánh không lại con giao long màu đen bị thương thì sao?

Mạng cũng chỉ có một. Hắn phải thận trọng!

- Ngâm.

Nhìn Tần Quân bay về phía mình, con giao long màu đen gào thét một tiếng, sau đó giãy dụa muốn từ trong đống đá lao ra. Đáng tiếc trên người nó đá vụn nhiều tớimức không có cách nào tính hết. Rất khó tưởng tượng được chúng tổng cộng nặng bao nhiêu cân.

Tốc độ của Tần Quân cực nhanh. Mặc dù mặc Tử Kim Đế Hoàng Giáp, nhưng hắn cảm giác người nhẹ như không có gì, tốc độ bay cực nhanh.

- Ngốc rồng! Tiếp ta một đòn!

Tần Quân nghiêm túc quát lớn một tiếng, ở trên không trung trực tiếp sử dụng Sát Na Phương Hoa. Lôi điện lượn lờ trong người, tốc độ lại một lần nữa đột phá, giống như một đạo lôi quang cắt qua không gian, trong chớp mắt liền rơi vào chỗ cổ của con giao long màu đen.

Keng!

Một tiếng động vang lên!

Vẩy giáp màu đen của con giao long nhìn như kiên cố không gì phá vỡ nổi lại bị Ngân Long Tru Hồn dễ dàng đâm thủng. Máu rồng theo đó bắn ra xa, bắn vào phía trên Tử Kim Đế Hoàng Giáp của Tần Quân. Nhưng Tử Kim Đế Hoàng Giáp sáng bóng trơn nhẵn không thể tưởng tượng nổi. Máu rồng không ngờ trực tiếp chảy xuống, cũng không lưu lại một vết tích.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, những tu sĩ còn sống sót kia trợn mắt há hốc mồm.

Lý Nguyên Phách kinh khủng như vậy, cũng không tính là gì. Tần Quân không ngờ cũng trâu bò như vậy!

Bọn họ liên thủ cũng không có cách nào phá vỡ phòng ngự của con giao long màu đen. Nhưng Tần Quân lại chỉ một đòn đã làm được.

Kẻ ngu si cũng có thể nhìn ra sự chênh lệch giữa bọn họ.

Trong lúc nhất thời, địa vị của Tần Quân ở trong lòng bọn họ trong nháy mắt lại tăng cao.

Bọn họ không biết Tần Quân mặc dù có thể có biểu hiện xuất sắc như thế, không thể không tính tới công của Ngân Long Tru Hồn trong tay.

- Xem ra thực sự là khắc tinh của Long tộc!

Tần Quân mừng rỡ. Lúc này hắn liền rút ra Ngân Long Tru Hồn, chuẩn bị lại đâm thêm mấy cái.

Vậy mà lúc này, con giao long màu đen đang ngâm dài, bỗng nhiên đứng dậy, ném Tần Quân ra ngoài. Thân thể rồng khổng lồ lắc một cái. Đá vụn trên người nó liền bị bắn, bay ra ngoài. Những tu sĩ đang đứng phía xa, thấy cnảh tượng như vậy, cả kinh vội vàng tránh né.

Ngọn núi sụp đổ, tuy rằng đập chết và đào thải hơn mười người, nhưng có trên trăm tên tu sĩ tập trung ở gần đây. Thậm chí còn có các tu sĩ không ngừng tập trung về phía bên này.

Bao nhiêu người sống cả đời cũng khó gặp được rồng. Cho nên nghe được tiếng rồng ngâm và tiếng nổ mạnh vang trời, bọn họ liền chạy tới xem náo nhiệt. Dù sao nhiều người, muốn chết cũng sẽ không phải là mình.

Ôm tâm trạng như vậy, các tu sĩ đều điên cuồng chạy tới.

- Còn dám kiêu ngạo sao!

Thiếu chút nữa bị con giao long màu đen ném rơi xuống hồ, Tần Quân nhất thời tức giận. Hắn lại giống như rồng lao ra. Lại là một đòn Sát Na Phương Hoa, tốc độ mau tới mức không thể tưởng tượng nổi. Thậm chí ngay cả con giao long màu đen cũng không có cách nào nắm bắt được quỹ tích.

Một tiếng động vang lên!

Tần Quân giống như mũi tên nhọn đâm trúng vào lưng của con giao long màu đen. Máu rồng đỏ tươi bắn ra. Khóe miệng Tần Quân thoáng cong leng. Thân thể bỗng nhiên cầm lấy Ngân Long Tru Hồn xoay tròn. Ngân Long Tru Hồn giống như máy khoan điện khoan cắt máu thịt của con giao long màu đen. Con giao long màu đen đau đến mức gào thét liên tục. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy các tu sĩ cảm thấy trái tim mình băng giá.

Bọn họ không nhịn được liên tưởng chiêu này bị sử dụng ở trên người mình, nhất thời tất cả khiếp sợ tới cực độ.

Bên hồ, Chúc Nghiên Khanh và Tần Vân đang lo lắng nhìn Tần Quân. Tần Vân với giọng điệu cấp bách, nhìn về phía Lý Nguyên Phách thúc giục:

- Nguyên Phách huynh, nhanh đi trợ giúp!

- Điện hạ đã nói, không cho phép nhúng tay.

Lý Nguyên Phách lắc đầu nói. Đương nhiên nếu như Tần Quân xuất hiện nguy hiểm tính mạng, hắn sẽ giống như sấm sét, lập tức ra tay. Đừng thấy khoảng cách hai bên xa tới mấy trăm thước, Lý Nguyên Phách một búa ném qua, tuyệt đối không cần tới một giây.

Ầm.

Con giao long màu đen bỗng nhiên hướng về phía Tần Quân phun ra một hơi thở rồng. Lửa cháy mạnh cuồn cuộn kéo trước mặt Tần Quân. Khí thể nóng rực đánh vào trên mặt hắn. Hắn khiếp sợ đến mức vội vàng né tránh.

Mặc dù tránh ra nhanh, mặt Tần Quân cũng bị nướng đến mức đỏ bừng.

- Tê liệt! Ép ta!

Tần Quân gầm khẽ một tiếng. Trong phút chốc thân thể hắn bỗng nhiên lớn mạnh. Trong nháy mắt hắn đã cao tới hai trượng, tương đương với sáu thước cao. Ở trước con giao long màu đen tuy rằng hắn vẫn rất nhỏ, nhưng thoạt nhìn vẫn có lực đánh vào thị giác.

Xôn xao!

Các tu sĩ đứng ngoài xem nhất thời xôn xao. Nhìn thân hình Tần Quân tăng lên gấp bội, trên mặt bọn họ lộ rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Ông trời của ta! Đây là pháp thuật gì vậy?

- Ta hoa mắt sao?

- Chẳng lẽ là thủ thuật che mắt?

- Hắn động!

Ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Tần Quân. Ngay cả Phỉ Ngọc Thụ ở bên ngoài thế giới pháp bảo cũng vậy. Hắn thầm nghĩ:

- Tiểu tử này không ngờ tinh thông không ít pháp thuật bí truyền!

Hắn lại không biết Tần Quân điều khiển sương mù đằng vân, kích thước như ý đã vượt ra ngoài phạm trù của pháp thuật. Chỉ có điều tu vi của hắn thấp, biểu hiện không đủ cường đại.

Đạt được độ cao tới hai trượng, Tần Quân đập một cái xuống. Chỗ tinh diệu thật sự của thuật kích thước như ý chính là lực lượng tùy theo hình thể biến hóa mà biến hóa theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.