Mặc cho nó kêu to như thế nào, bàn tay khổng lồ màu đỏ kia chính là không buông ra, cũng khiến cho nó không có cách nào giãy thoát ra được.
Rất nhanh con yêu thú màu đỏ thẫm liền bị bắt tới trên đám mây, biến mất ở trong tầm mắt của các tu sĩ.
Người mặc áo tơi sững sờ ở chỗ cũ, thân thể run lên nhè nhẹ, rõ ràng cực kỳ kinh hoàng. Thậm chí hắn không dám nhúc nhích. Trên không trung một đám ma đồ Thâm Uyên Môn đưa mắt nhìn xuống hắn, khiến cho hắn không dám ngẩng đầu.
- Thần thú này về chúng ta!
Một nam tử tóc trắng dẫn đầu, vẻ mặt thản nhiên nói. Âm thanh của hắn rất nhẹ, nhưng rõ ràng truyền vào trong tai mỗi một người.
Hắn lại giống như thần linh đưa mắt nhìn xuống mặt đất. Tu vi Địa Tiên Cảnh tầng chín quả thực được cho là thần!
Uy áp khủng khiếp nghiền ép xuống hồ thần thú, khiến cho tu sĩ ở trên không trung kia, trên mặt đều biến hóa kịch liệt. Bọn họ nhanh chóng bay về phía bên bờ hồ. Vừa chạm đất, liền quỳ một chân trên đất, không có cách nào lại đứng thẳng lên. Nhìn lại những tu sĩ khác, người dưới Kim Đan Cảnh còn trực tiếp nằm úp sấp ngã xuống đất. Bất luận giãy dụa thế nào bọn họ cũng không bò dậy nổi.
Tần Quân cũng có không cảm thấy thoải mái. May mà Đát Kỷ và Tiểu Ly từng người đưa tay đặt ở trên bả vai hắn, đang trung hòa uy áp khủng khiếp từ trên trời hạ xuống.
Cách đó không xa, Giang Minh quỳ trên mặt đất. Hắn cắn răng kiên trì, cố gắng hết mức khiến mình không quá chật vật.
- Ta nhổ vào. Không ngờ Địa Tiên Cảnh tầng chín mạnh như vậy!
Tần Quân cắn răng mắng. Bình thường Thái Bạch Kim Tinh, Sa Ngộ Tĩnh đều sẽ thu lại khí tức. Mặc dù là lúc chiến đấu cũng vậy. Cho nên kính nể, e sợ của hắn đối với Địa Tiên Cảnh cũng không lớn. Nhưng không nghĩ tới Địa Tiên Cảnh tầng chín phát ra uy áp khủng khiếp như vậy.
Địa Tiên Cảnh tầng chín và Thiên Tiên Cảnh chỉ thiếu chút nữa!
Sa Ngộ Tĩnh Thiên Tiên Cảnh tầng chín, nếu như phát ra uy áp lại mạnh tới mức nào?
Hồng Hài Nhi Chân Tiên Cảnh tầng tám...
Lại ở thời điểm Tần Quân miên man suy nghĩ, trong quả trứng thần thú đã trải rộng những vết nứt lại truyền đến tiếng gầm gừ nửa giống như rồng lại nửa giống như voi. Âm thanh càng lúc càng lớn. không gian xung quanh quả trứng thần thú không ngờ từ trong không trung hiện ra hoa sen kỳ lạ, phát ra hào quang bảy màu, duy mỹ vô cùng.
Hoa sen kỳ lạ không ngừng nở rộ. Ở dưới biểu tình chấn động của các tu sĩ, toàn bộ hồ thần thú đều bị hoa sen kỳ lạ bao trùm, thoạt nhìn giống như chính là một hồ hoa sen. Nhưng những đóa hoa sen này thường xuyên dâng lên sóng gợn xuyên qua, mới để cho người ý thức được đây chỉ là hư ảo, cũng không phải thật sự tồn tại.
- Đây là cái gì?
Tần Quân chắt lưỡi hỏi. Hắn có phần không thể nào lý giải được, sinh ra mang theo hiệu ứng đặc biệt sao?
Lúc này, nam tử tóc trắng dẫn theo một đám ma đồ Thâm Uyên Môn bay xuống. Tần Quân cẩn thận đếm. Tổng cộng ba mươi hai người, không có ai yếu hơn so với hắn, khiến cho hắn đả kích rất sâu.
- Thâm Uyên Môn, Thập Thất Hộ Pháp Nhan Kinh Hi?
Người mặc áo tơi nhìn chằm chằm vào nam tử tóc trắng cắn răng hỏi.
Hắn tu vi Hóa Hư Cảnh tầng năm và so sánh với Nhan Kinh Hi tu vi Địa Tiên Cảnh chín tầng, giống như khác nhau một trời một vực, căn bản không có phần thắng.
- Hứa Nhạc, con thần thú này ứng với khí vận thiên địa sinh ra, nhưng không phải là tồn tại thần giáo Hắc Nhiên các ngươi có thể nhúng chàm.
Nhan Kinh Hi cười lạnh nói. Mái tóc bạc của hắn điên cuồng bay trong gió, khiến cho gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị của hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn.
Thần giáo Hắc Nhiên!
Tần Quân nghe được, trong lòng không khỏi chấn động. Trời ạ lại là thế lực ma đạo nào vậy?
Hắn lại không biết thần giáo Hắc Nhiên và hắn rất quen thuộc. Lúc đầu giáo chủ của thần giáo Hắc Nhiên Cổ Đăng giúp Bắc Cung Tổ đánh tới, ngay cả Sa Ngộ Tĩnh cũng không phải là đối thủ của hắn. Nhưng đáng tiếc hắn vẫn bị Hồng Hài Nhi đánh nổ, thậm chí bị hủy diệt thân thể.
- Đáng thương cho vương quốc Hắc Long, diễn biến thành chiến trường của thế lực ba phương.
Vẻ mặt Tần Quân đầy cảm khái nói. Nếu như hoàng đế Hắc Long nghe được, khẳng định sẽ phải thổ huyết.
Sa Ngộ Tĩnh nhìn về phía Tần Quân hỏi:
- `Cần ta hiện tại xuất thủ sao?
Đừng thấy Nhan Kinh Hi bộ dạng cao ngạo như vậy. Nhưng đợi tới khi Sa Ngộ Tĩnh vừa ra tay, hắn lập tức quỳ thành chó.
- Đừng nóng vội. Trước hết để cho hắn đắc ý một hồi đã.
Tần Quân cười xấu xa nói. Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển nghe được không nhịn được khóe miệng giật một cái. Tiểu Ly lại nghiêng đầu nói:
- Tần Quân ca ca. Ta cảm giác trong quả trứng thần thú này hình như có huyết mạch Long tộc của chúng ta.
huyết mạch Long tộc?
Thật thú vị!
Mắt Tần Quân không khỏi nheo lại. Thần Long ở bên trong Long tộc hẳn là có địa vị rất cao.
Đầu óc của hắn lại bắt đầu trở nên sống động.
Cùng lúc đó, vỏ t quả trứng thần thú đã nghiền nát bắt đầu rơi xuống. Xuyên qua khe hở có thể nhìn thấy được một thân thể màu đỏ đang chuyển động ở bên trong, giống như mãng xà.
Nhan Kinh Hi đưa mắt từ trên thân người mặc áo tơi được gọi là Hứa Nhạc kia chuyển tới trên quả trứng thần thú. Trên gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị hắn thoáng lộ ra một vẻ cuồng nhiệt, lẩm bẩm nói:
- Thần, cuối cùng phải hạ xuống!
Thần!
Cái chữ này và chữ tiên ở giới tu tiên vốn có ma lực khó có thể nói hết. Tu sĩ nạp khí tu tiên, theo đuổi trường sinh, cũng theo đuổi thành thần thành tiên. Bất kể hoàng triều hay vương quốc đều lưu truyền đủ loại lời đồn đại, cái gì phá nát hư không, ban ngày phi thăng v.v.
Bất kể tu sĩ hay bách tính đều tin tưởng vào tồn tại thần và tiên. Thậm chí có văn hiến ghi chép thế giới này chính là do thần tiên chế tạo ra.
Đối với người phàm và tu sĩ cấp thấp mà nói, Địa Tiên Cảnh đó là thần, vốn có khả năng dời núi lấp biển.
Mà tồn tại được Nhan Kinh Hi tu vi Địa Tiên Cảnh tầng chín xưng là thần, khó có thể tưởng tượng được.
- Ngâm...
Từng tiếng rồng ngâm từ trong quả trứng thần thú truyền ra. Âm thanh thanh thúy. Có thể nghe ra được chủ nhân của giọng nói chắc hẳn là rất non nớt.
Tất cả tu sĩ xung quanh hồ thần thú đều quỳ rạp trên mặt đất hoặc quỳ nhìn về phía quả trứng thần thú. Từ vỏ trắng, hiện tượng hoa sen tráng lệ trong hào quang bảy màu phát ra, bầu trời sấm chớp rền vang. Mây đen cuồn cuộn kéo tới, giống như lời khen ngợi của thiên địa đối với việc thần thú sinh ra.
Từng mảnh vỏ trứng vỡ nát rơi xuống. Hình dáng thật sự của thần thú rất nhanh liền hiện ra rõ ràng.