Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1246: Chương 1246: Nhan Vương thành cùng bay




Nam Tố Tiên Tử không rõ tại sao Nhan Vương thành đi trời sao nhưng nàng cảm thấy sau này sẽ thường xuyên nghe ba chữ Nhan Vương Điện.

Tần Quân cười lớn, không giải thích. Tần Quân không lo Nam Tố Tiên Tử sẽ ám sát, vì Nhan Vương Điện còn chưa được thành tích gì. Sau này thì có lẽ Nam Tố Tiên Tử sẽ thành phe mình.

Triệu Công Minh đá lông nheo cười nói:

- Nhìn xem bệ hạ của chúng ta đối xử với tiên tử thật tốt, hay là tiên tử trở thành thánh phi của Thiên Đình Đại Tần đi?

Tần Quân rất muốn giơ ngón cái cho Triệu Công Minh, trợ công giỏi lắm.

Nam Tố Tiên Tử trợn trắng mắt không tiếp lời, những người khác ồn ào cười to.

Cùng lúc đó tin Nhan Vương thành rời đi như cơn lốc lan truyền khắp Huyền Đương đại thế giới.

Huyền Đương đại thế giới mới thống nhất không lâu, đa số sinh linh còn nhớ uy danh của Nhan Đế, dù gì là nhân vật từng ngang hàng với Tần Thiên Đế.

Đương nhiên đó là đã từng.

Các tin đồn tam sao thất bản, cuối cùng diễn biến thành Nhan Đế không muốn bị Tần Thiên Đế chèn ép nên trốn khỏi Huyền Đương đại thế giới.

Năm canh giờ sau.

Trong trời sao có bốn con rồng kéo xe bay khỏi Nhan Vương thành hướng tới chỗ khác.

Tần Quân, Cường Lương, Phục Hy, Triệu Công Minh đứng trên đầu rồng. Nam Tố Tiên Tử không vào thùng xe mà ngồi bên cạnh Tần Quân, giới thiệu Tù Mệnh Ngục cho hắn.

Nam Tố Tiên Tử chậm rãi nói:

- Tù Mệnh Ngục cách nơi này nửa tháng bay, sinh linh đi chỗ đó đều không tầm thường. Tù Mệnh Ngục không bị Cổ Tiên giới khống chế, vô cùng hỗn loạn. Trong ngục có vô số cấm chế, đã từng có Nhập Thánh mất mấy vạn năm mới trốn ra được. Chuyến này đi Tù Mệnh Ngục vì ta muốn lấy Quảng Hàn Lưu Ly Thảo.

Nam Tố Tiên Tử không hiểu tại sao mình nói thẳng ra thứ muốn tìm, dường như không hề sợ Tần Quân nổi lòng tham giành với nàng.

Tần Quân nhướng mày lặp lại:

- Quảng Hàn Lưu Ly Thảo?

Thứ đó là gì? Cỏ di dời từ Cung Quảng sao?

Tần Quân suy nghĩ vớ vẩn.

Nam Tố Tiên Tử không biết trong đầu hắn nghĩ bậy bạ, giải thích rằng:

- Đó là một loại cỏ cực lạnh, có thể trợ giúp ta đột phá tu hành.

Tần Quân gật gù, biểu tình bình tĩnh dường như không có hứng thú:

- Thì ra là vậy.

Nam Tố Tiên Tử ngẫm nghĩ, tiếp tục nói:

- Ta chưa chắc có thể giúp ngươi nghênh chiến Cổ Tiên giới. Vậy đi, trừ nói cho ngươi biết lai lịch của Giai Đạo Bí Tự, sau này Thiên Đình Đại Tần cần gì thì ngươi cứ nói, ta giúp được thì chắc chắn ra tay. Ngọc Tiên cung chúng ta tuy không thuộc về Cổ Tiên tinh vực nhưng nắm giữ tài nguyên không thua gì Cổ Tiên giới.

Ngọc Tiên cung?

Tần Quân thầm nhớ cái tên này, tùy ý hỏi:

- Nàng đến Cổ Tiên tinh vực là vì Quảng Hàn Lưu Ly Thảo?

Nam Tố Tiên Tử giơ ngón tay quấn tóc đẹp, bâng quơ trả lời, ánh mắt ai oán:

- Chỉ là một trong số đó, còn vì Giai Đạo Bí Tự.

Tần Quân cười cười không đáp lại.

Hắn ôm lòng mong chờ Tù Mệnh Ngục, không phải vì Quảng Hàn Lưu Ly Thảo mà là Tù Mệnh Đế Tôn, Bạch Đế.

Bốn con rồng đen bay nhanh vào sâu trong trời sao, ngược hướng với Nhan Vương thành.

Thái Thượng Lão Quân, Như Lai, Nhiên Đăng đứng trên tường thành nhìn hướng nhóm Tần Quân rời đi.

Nhiên Đăng lắc đầu cười nói:

- Sao cứ cảm giác bệ hạ lại làm chuyện kinh thiên động địa?

Dường như mỗi lần Tần Quân mang người rời đi đều sẽ khuấy động phong vân.

Thái Thượng Lão Quân vuốt râu cười nói:

- Bệ hạ là chân long Thiên Đế, tính cách cương liệt, tinh không là vùng đất nhiều tranh đấu, nếu không gây chuyện mới là lạ.

Bọn họ hoàn toàn phục Tần Quân, đổi lại họ không cách nào chỉ trong vài năm đã thống nhất Huyền Đương đại thế giới, hạ gục Tiên giới.

Nhiên Đăng, Như Lai có thể phục hồi đỉnh cao là dựa vào Tần Quân hỗ trợ, điều này nói lên cái gì?

Tức là mặt ngoài Tần Quân yếu xìu thật ra mạnh hơn họ.

Như Lai chắp hai tay, ngữ điệu bình tĩnh như đang nói ra sự thật:

- A di đà phật, có Cường Lương, Phục Hy, Triệu Công Minh làm bạn, trong Cổ Tiên tinh vực không ai có thể uy hiếp đến bệ hạ. Lần sau gặp lại có lẽ bệ hạ sẽ đứng ở vị trí càng cao khiến chúng ta ngước nhìn.

Sau khi chia tay với Nhan Vương thành, Tần Quân lại bắt đầu hành trình khô khan.

Mỗi ngày Tần Quân ngồi xếp bằng tu luyện. Cường Lương, Phục Hy, Triệu Công Minh nghỉ ngơi trên đầu ba con rồng khác, đối với họ thì tu luyện không quá cần thiết.

Cảnh giới quá cao phải chờ cơ duyên.

Tần Quân muốn đột phá Thái Ất Huyền Tiên thì cần tu luyện hàng đống thời gian.

Trấn Nguyên Tử giảng đạo cho Tần Quân ngộ ra rất nhiều, tốc độ tu hành mau hơn, phỏng chừng sẽ không mất nhiều thời gian đột phá Thái Ất Huyền Tiên.

Thời gian trôi nhanh trong khi vừa đi vừa tu hành.

Dọc đường họ gặp nhiều pháp thuyền, Vạn Pháp đảo. Bốn con rồng đen không ngừng lại, những sinh linh thấy bốn con rồng kéo xe là biết ngay Nam Tố Tiên Tử đến.

Hôm nay có người ngăn cản bọn họ.

- Là Nam Tố Tiên Tử của Ngọc Tiên cung? Tại hạ tên Mạnh Như Lang, có thể kết giao một phen không?

Nói chuyện là một nam nhân mặc áo gấm màu lục, quần áo thẳng thớm, mặt mày đường đường, tay cầm cây quạt, chân đạp thước trắng đứng lơ lửng.

Mạnh Như Lang liếc mắt nhóm người Tần Quân, hắn bị bỏ qua hoàn toàn, gã lười nhìn lâu Thái Ất Tán Tiên nho nhỏ.

Ngược lại Cường Lương làm Mạnh Như Lang thầm giật mình, đại hán này hơi thở mạnh đến đáng sợ.

Phục Hy, Triệu Công Minh biết giấu hơi thở nên Mạnh Như Lang không nhìn ra cái gì.

Tần Quân trợn trắng mắt, đi tới đâu đều có kẻ bắt chuyện.

Giọng Nam Tố Tiên Tử nhẹ nhàng bay ra, không chứa chút tình cảm:

- Thì ra là Mạnh Như Lang nổi tiếng lừng lẫy, tại sao đến Cổ Tiên tinh vực?

Thiên kiêu?

Tần Quân nhìn kỹ Mạnh Như Lang, túi da xem cũng mát mắt nhưng làm người nhìn thấy ngứa tay.

Mạnh Như Lang phe phẩy cây quạt cười nói:

- Đi khắp ba ngàn thế giới chỉ để tìm một chút cơ duyên.

Bộ dạng của Mạnh Như Lang như nhìn thấu hồng trần, phong độ phiên phiên có thể khiến hoa quý thiếu nữ động lòng, nhưng Tần Quân thì cảm thấy làm bộ làm tịch.

Tần Quân lắc đầu cười, tiếp tục tập trung tu luyện.

Thiên kiêu xếp hạng trên bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu đi tới đâu đều được một đống người tung hô. Mặc dù Tần Quân đánh nát Cổ Tiên giới nhưng cái tên Tần Thiên Đế chưa xếp vào bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu, vì hắn không dựa vào sức mình mà nhờ đám thuộc hạ mạnh mẽ.

Nam Tố Tiên Tử trả lời tỏ rõ từ chối Mạnh Như Lang:

- Thì ra là vậy, xin chúc Mạnh công tử thuận buồm xuôi gió.

Nam Tố Tiên Tử thói quen nhiều thiên kiêu tỏ lòng mến mộ, nàng đều không vừa mắt ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.