Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 588: Chương 588: Như Lai Phật Chưởng




Cách đó vài dặm, có hai thân ảnh đang lần lượt lao vào nhau, khí tức đều rất mạnh mẽ, khiến cho không khí nổ vang, nhìn gần hơn thì phát hiện đó cư nhiên là một người một yêu.

- Yêu nghiệt của Nam Tận Hải, ngươi thật sự muốn đối nghịch cùng Phật Môn Tây Vực chúng ta sao?

Người nói chuyện chính là tu sĩ nhân tộc, gã mặc áo cà sa, trên mặt là vẻ cương chính, dáng người cao to, phật châu trong tay đánh ra, pháp lực biến thành một kim quyên khổng lồ đánh về phía đối phương.

Tôn yêu thú này biến thành hình người, sau lưng mọc ra hai cánh, đầu lại có hình dạng như cá mập, trên người mặc hắc thủy thiết giáp, trong tay cầm một thanh tam xoa kích, thế đại lực trầm, đánh cho vị thiên tài của Phật Môn Tây Vực kia liên tục lùi lại phía sau.

- Phật Môn Tây Vực là cái thá gì, không phải là mấy chục năm gần đây mới xuất hiện được một vị Phật Tổ hay sao, các ngươi vẫn chỉ là kẻ yếu mà thôi!

Vị thiên tài yêu tộc kia nhe răng cười nói, trong mắt lộ vẻ hung quang.

Đối mặt với sự khiêu khích khinh miệt của yêu nọ, thiên tài Phật Môn nổi giận đùng đùng, bấy giờ liền chắp tay hành lễ, phật quang vàng kim lóng lánh khiến thiên tài yêu tộc không khỏi lùi về phía sau.

- Đó là cái gì?

Thiên tài yêu tộc cả kinh kêu lên, trên khuôn mặt cá ngập tràn sợ hãi như thể nhìn thấy thiên địch.

Chỉ nghe thấy thiên tài Phật Môn trầm giọng nói:

- Huyền Thanh ta là niềm kiêu ngạo của lớp trẻ Phật môn, làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho yêu nghiệt nhà ngươi làm nhục Phật Môn ta như vậy? Hôm nay cho dù có thương đến nguyên thần, ta cũng phải giết chết ngươi!

Huyền Thanh!

Cái tên này ở Tây Vực có thể nói là danh nổi như cồn, nghe nói rất được Phật Tổ ưu ái.

Lời vừa dứt, kim quang trên người Huyền Thanh nháy mắt tăng vọt, ngưng tụ thành bóng Phật nguy nga đỉnh thiên lập địa.

Thiên tài yêu tộc vừa thấy bóng Phật nọ thì da đầu tê rần, theo bản năng muốn quay người đào tẩu, song nghĩ tới Quan Thiên Đại Hội vừa mới bắt đầu mà gã đã chạy nhanh như vậy, thì sau này làm sao còn lăn lộn ở đâu được nữa?

Tuy gã không phải đệ nhất thiên tài Nam Tận Hải, song tốt xấu gì cũng có danh tiếng vang xa, làm sao có thể lâm trận bỏ chạy?

Nghĩ thế, thiên tài yêu tộc hét lớn một tiếng giận dữ, thân thể mau chóng phồng to, chỉ trong chớp mắt đã biến thành một con cá mập lớn dài đến trăm trượng. Chưa hết, cá mập khổng lồ còn có một đôi cánh rộng như dơi. Nó cứ thế há miệng phóng thẳng về phía Huyền Thanh.

Cảnh này lọt vào tầm mắt Tần Quân đang bay tới từ phía xa, khiến hắn không khỏi chậc lưỡi lấy làm kì.

- Không ngờ còn có cả yêu tộc tham dự.

Tần Quân lẩm bẩm nói, thế nhưng hắn cũng không quá kinh ngạc, bởi không phải vực nào cũng là do nhân tộc cai quản.

Cá mập khổng lồ hai cánh dùng thế không thể đỡ đâm vào Huyền Thanh, Huyền Thanh vươn hai tay khẽ đẩy, bóng phật hùng tráng phía sau liền xông lên ngay mặt.

Ầm ầm ầm!

Bóng phật cùng cá lớn lao vào nhau, đất trời dường như nổ mạnh, sóng gió cuộn lên từ pháp lực như từng con rồng uốn lượn giữa không trung, cho dù là Tần Quân cũng bị thổi cho phải khẽ khép mắt.

Mạnh quá.

Tuy không biết hai người này có tu vi Địa Tiên cảnh mấy trọng, song chiến lực đều mạnh mẽ vô cùng, lấy Tôn Lân ra so với họ thì thua kém không biết bao nhiêu.

Đương nhiên khi Tôn Lân còn sống cũng không phải là Thánh Triều đệ nhất thiên tài, còn có Kỳ Tà và Kim Vô Hối đè trên đầu gã.

- Thiên tài Phật Môn Tây Vực.

Tần Quân xoa cằm lẩm bẩm, ánh mắt nhìn Huyền Thanh chăm chú.

Bóng Phật vĩ ngạn giữa mây mù kia làm hắn không khỏi liên tưởng đến Như Lai Phật Tổ.

Tuy rằng Tang Lương gần đây không tìm hắn gây rối nhưng Phật Môn vẫn chưa hóa giải cừu hận với hắn, bởi vì hắn không nhận được âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Một tiếng nổ ầm ầm kinh thiên động địa vang lên, cá mập khổng lồ bị bóng Phật cao vợi một chưởng đè xuống mặt đất, ép cho mặt đất sụp xuống, bụi đất cuộn lên như sóng biển dâng trào.

- Trấn!

Huyền Thanh huy chưởng lao tới cá mập khổng lồ trên mặt đất, bóng Phật cũng nâng tay, trong giây phút ấy, một cỗ uy áp khủng khiếp toát ra, ngay cả Tần Quân ở phía xa nhìn thấy cũng cảm thấy tim đập điên cuồng.

- Như Lai Phật Chưởng!

Tiếng nói trang nghiêm của Huyền Thanh vang vọng giữa thiên địa, Tần Quân nghe thấy mà suýt nữa sặc nước miếng.

Như Lai Phật Chưởng?

Chẳng phải chính là Như Lai Thần Chưởng sao?

Bị bóng Phật khổng lồ áp chế bằng một tay, cá mập chỉ có thể cả kinh biến về nguyên dạng định bụng né tránh, đáng tiếc tốc độ xuất chưởng của Huyền Thanh cực nhanh, vẫn mạnh mẽ ấn trên lưng gã, đánh cho gã hộc máu bay vào phế tích, không biết sống chết thế nào.

Một chưởng ấy hạ xuống, mặt đất phạm vi ngàn mét sụp đổ mấy trượng, từng khe rãnh như một mạng nhện lan ra khắp bốn phương tám hướng.

- Chậc chậc, ngầu thật!

Tần Quân cười lạnh tiến về phía trước, trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.

Huyền Thanh đánh bại cá mập thì thở ra một hơi, không thèm chú ý đến bụi đất cuồn cuộn bên dưới mà nói:

-Ngươi tên là Cừu Phi Hải đúng không, ta đã từng nghe thấy tên ngươi, đáng tiếc hôm nay ngươi phải dừng lại ở nơi này!

Lời vừa nói xong, gã bèn nâng tay chuẩn bị cho Cừu Phi Hải một kích cuối cùng.

Đúng lúc này, tiếng rồng ngâm rền vang thiên địa, gã ngẩng đầu nhìn, bỗng nhiên biến sắc.

Chỉ thấy một con rồng vàng bốn móng bay đến như lốc xoáy, cuồng mãnh vô cùng, như thể muốn ăn tươi nuốt sống gã.

Huyền Thanh cả kinh vội vã vung quyền, pháp lực vàng kim ngưng tụ thành một quyền cực đại, va chạm với rồng vàng bốn móng đánh rầm một tiếng.

Ai ngờ tứ rồng vàng bốn móng chẳng hề nao núng, phá vỡ cự quyền, lao thẳng vào cắn xé gã.

Huyền Thanh vội vàng né tránh, đồng thời liếc mắt sang nhìn bóng người đang bay đến từ phía xa xa, ánh mắt vừa lúc đối diện với đôi mắt của Tần Quân.

Thật trẻ tuổi, thật xa lạ!

Thế nhưng nét cười trêu tức của đối phương lại tựa như đang trêu tức khi nhìn thấy con mồi.

- Các hạ là người phương nào, muốn đối địch với Phật Môn Tây Vực của ta sao?

Huyền Thanh tức giận trách mắng, nếu là người thường chắc đã bị dọa cho són ra quần, thế nhưng Tần Quân thì lười không thèm để ý, chỉ rút Thất Tinh Kiếm bên hông chém về phía gã.

Quan Thiên Đại Hội, tranh đoạt vận mệnh.

Sinh tử tàn sát không cần lí do!

Tốc độ của Tần Quân rất nhanh, tuy rằng mới đột phá Địa Tiên cảnh nhưng thực lực của hắn mạnh đến mức chính hắn cũng không thể nào tin được, có lẽ là vì đạo quả của Tử Vi Đế Tinh quả thực bất phàm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.