Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 807: Chương 807: Niết Bàn Bồ Đề




Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.

Trong điện, Tần Quân cười nói với các tướng:

- Các vị, những ngày sau này sẽ không bình yên, các người hãy chuẩn bị tùy thời xuất chinh.

Các tướng cười lớn, bọn họ rất sợ thái bình.

Tôn Ngộ Không nhe răng cười nói:

- Lão tôn thích chiến đấu nhất!

Dương Tiễn tức giận nói:

- Con khỉ, hành quân đánh nhau không được lỗ mãng!

Tôn Ngộ Không còn ghi hận lúc trước Dương Tiễn bắt mình nên hừ mũi quăng cục lơ.

Tần Quân lắc đầu cười, đang định nói gì thì bỗng một thị nữ chạy vội vào:

- Nguy rồi bệ hạ! Liễu cô nương bỗng nhiên ngất xỉu!

Tần Quân biến sắc mặt, đứng bật dậy hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

Thị nữ căng thẳng run rẩy nói:

- Nô tỳ . . . cũng không rõ, vừa rồi Liễu cô nương đang đi dạo với thánh hoàng hậu bỗng ngã xuống.

Tần Quân nghe vậy biến mất tại chỗ.

Các tướng hoang mang ngó nhau.

Tần Quân dùng thần thức tìm chỗ Liễu Nhược Lai ở, thấy nàng đang trong đình viện ở rừng cây gần Thánh Đế Cung.

Ðát Kỷ ôm Liễu Nhược Lai, khuôn mặt sốt ruột lo âu, các thị nữ sợ sệt đứng bên cạnh.

Mặt Liễu Nhược Lai trắng bệch không chút máu.

Ðát Kỷ sốt ruột hỏi:

- Y sư trên đảo sao còn chưa tới?

Tần Quân xuất hiện ngoài đình viện, thấy Liễu Nhược Lai nằm trong ngực Ðát Kỷ, hắn tái mặt chạy tới ngồi xổm trước mặt hai nữ nhân. Tần Quân không nói chuyện, vận chuyển pháp lực đưa vào người Liễu Nhược Lai để kiểm tra.

Ðát Kỷ không quấy rầy Tần Quân, nét mặt nàng tràn đầy lo âu.

Chốc lát sau nhóm Bạch Trạch, Đường Tam Tạng, Dương Tiễn từ Thánh Đế Cung đến. Bạch Trạch bám đốt tính, biến sắc mặt.

Tần Quân nhíu chặt mày, hắn phát hiện Liễu Nhược Lai không bị thương, bị bệnh, kỳ lạ là sức sống xói mòn. Tần Quân nhìn khuôn mặt Liễu Nhược Lai, trên trán trơn nhãn có mấy nếp nhăn nhỏ.

Bạch Trạch trầm giọng nói:

- Hình như nàng từng cưỡng ép đốt cháy thọ mệnh, sinh cơ đang nhanh chóng trôi đi.

Quan trọng nhất là khi Bạch Trạch định tính tại sao xảy ra cớ sự này thì không tính được, hiển nhiên Liễu Nhược Lai có lai lịch không tầm thường.

Tần Quân nghe vậy lòng chìm vào đáy cốc.

Hắn cúi đầu cắn răng hỏi:

- Có cách nào tăng tuổi thọ không?

Thủ Tâm vì cứu hắn nên mới đốt thọ mệnh.

Bạch Trạch trả lời:

- Trước tiên dùng linh đan tăng tuổi thọ thử xem.

Đường Tam Tạng im lặng đứng trong nhóm người, mắt tràn đầy do dự. Đường Tam Tạng nhìn ra được sức sống của Liễu Nhược Lai xói mòn càng lúc càng nhanh, chỉ dựa vào linh dược sợ rằng không thể trị tận gốc.

Thân thể Kim Đan cảnh cưỡng ép đại chiến với Đại La Kim Tiên sẽ phải trả giá rất lớn, nếu không thì quy tắc cảnh giới đã loạn.

Y sư trên đảo Đế Lâm chạy tới.

Tần Quân đứng dậy tránh đường, sắc mặt vô cùng âm trầm, khiến y sư hồi hộp căng thẳng.

Ai không biết Liễu Nhược Lai là thánh phi tiếp theo của Tần Quân, nếu nàng bị gì thì hắn sẽ khùng lên. Đừng thấy bình thường Tần Quân dễ nói chuyện, nếu hắn giận thật thì sẽ có gió tanh mưa máu.

Đế vương tức giận trăm vạn xác chết.

Ðát Kỷ an ủi:

- Bệ hạ đừng quá lo, Liễu cô nương sẽ gặp dữ hóa lành.

Tần Quân cười gượng gạo.

Hết cách, hắn nợ Thủ Tâm rất nhiều.

Kiếp trước Thủ Tâm đau buồn chết vì hắn, chẳng lẽ kiếp này nàng vẫn chết vì hắn sao?

Tần Quân bỏ quên luôn yến hội mười vực.

Các tướng nhìn nhau, biết điều giải tán. Tôn Ngộ Không mở miệng nhưng bị Viên Hồng che mồm lôi đi.

Chỉ để lại Đường Tam Tạng và Bạch Trạch.

Bạch Trạch biết trước tương lai, thông hiểu quá khứ, nàng tự nhận mình có chút tác dụng nên ở lại. Đường Tam Tạng thì không biết tại sao cũng nén lại.

Thời gian lặng lẽ trôi đi.

Khuôn mặt già nua của y sư tràn đầy mồ hôi lạnh, càng kiểm tra càng ngạc nhiên.

Cuối cùng y sư cắn răng đứng lên nói với Tần Quân:

- Bệ hạ, sợ là Liễu cô nương đã sử dụng cấm thuật gì dẫn đến tuổi thọ nhanh chóng trôi đi, chỉ dựa vào y thuật thì khó chữa trị.

Tần Quân trầm giọng hỏi:

- Dùng đan dược có được không?

Y sư run giọng trả lời:

- Không biết, ta có thể thử xem.

Y sư không dám bảo đảm, tránh cho không làm được sẽ gánh hết trách nhiệm.

Tần Quân gật đầu, ôm Liễu Nhược Lai trở về tẩm cung nơi nàng cư ngụ.

Ðát Kỷ và các thị nữ theo sau. Bạch Trạch không đi cùng.

Đường Tam Tạng đuổi theo Tần Quân nói:

- Bệ hạ, sinh cơ của Liễu cô nương trôi đi quá nhanh, sợ là không chịu được mấy ngày.

Tần Quân tái mặt hỏi:

- Hừ! Rồi sao?

Đường Tam Tạng cắn răng nói:

- Như Lai có rất nhiều bảo bối, trong đó có một bảo bối tên là Niết Bàn Bồ Đề, quả này có thể khiến người trọng sinh, bớt chịu khổ luân hồi.

Lúc trước Đường Tam Tạng nghe Trư Bát Giới nhắc đến việc xảy ra trong Hắc Hải Vương Kình, dự cảm Liễu Nhược Lai khó chống cự được lâu, nhưng gã không nói ra. Vì đoạn thời gian này Liễu Nhược Lai biểu hiện khỏe mạnh, tu vi còn tiến bộ.

Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:

[Đinh! Xúc phát chi nhánh nhiệm vụ: Lấy được Niết Bàn Bồ Đề. Nhiệm vụ cụ thể: Liễu Nhược Lai cưỡng ép sử dụng lực lượng vận mệnh, tuổi thọ trôi nhanh. Nếu túc chủ lấy được Niết Bàn Bồ Đề sẽ được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội Thần Ma đỉnh cao, một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng!]

Tần Quân chửi thầm trong bụng. Đùa gì vậy?

Đừng thấy Tần Quân có cường giả nhiều như mây nhưng cộng hết lại chưa chắc chiến thắng Như Lai.

Tần Quân bỏ lại một câu rồi biến mất:

- Việc này chờ sau này tính.

Nhóm Ðát Kỷ bước nhanh theo.

Đường Tam Tạng dừng lại, lắc đầu cười khổ. Đường Tam Tạng biết Như Lai mạnh, kêu Tần Quân đi Tây Vực sợ là đưa dê vào miệng cọp.

***

Đặt Liễu Nhược Lai lên giường, Tần Quân quay đầu nói với Ðát Kỷ và các thị nữ:

- Các người xuống đi, trẫm muốn một mình bên nàng ấy.

Ðát Kỷ gật đầu, do dự nói:

- Nếu bệ hạ có gì khó xử hãy nói với thần thiếp.

Ðát Kỷ hành lễ rời đi.

Tần Quân nhìn bóng lưng Ðát Kỷ, tâm tình khó chịu đỡ hơn chút. Ðát Kỷ không chỉ đẹp đến họa quốc ương dân cũng lanh lợi, Tần Quân ít khi buồn phiền vì nàng, hắn có được nàng thật may mắn.

Tần Quân hỏi thầm:

- Hệ thống, trong thần thoại thương thành có đan dược tăng tuổi thọ không?

So với y sư thì Tần Quân tin tưởng hệ thống hơn. Vì không để người ta phát hiện nên Tần Quân mới giải tán nhóm Ðát Kỷ.

Hệ thống trả lời:

- Có, nhưng Liễu Nhược Lai sử dụng lực lượng vận mệnh, tuổi thọ sẽ trôi đi và tốc độ ngày càng nhanh, nếu dựa vào đan dược thì dùng mãi không ngừng.

Lòng Tần Quân chìm vào đáy cốc.

Tần Quân cắn răng hỏi:

- Nàng còn có thể kiên trì bao lâu?

- Nhiều nhất bảy ngày.

Đáp án làm lòng Tần Quân lạnh lẽo, liên tưởng câu Đường Tam Tạng từng nói khiến mắt hắn hấp háy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.