- Hình như thanh âm truyền đến từ Vô Tận Chi Hải, hay có cường giả ẩn thế xuất hiện?
- Đang lúc thiên hạ đại loạn lại xuất hiện một cường giả bí ẩn, thật là thế đại tranh.
Tiếng hú của cửu u minh long rất đáng sợ, nó do cửu u chi khí biến ra, bản thân lấy sát khí, âm khí, chủ yếu là sát ý, nếu cách gần nó có thể đánh chết sinh linh tu vi không cao.
Thế lực lớn các phương phái thám tử ra muốn tra xét rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Cùng lúc đó, cửu u minh long vặn vẹo bay lên khỏi mặt biển, há mồm táp Bồ Đề Tổ Sư.
Bồ Đề Tổ Sư vung phất trần, lông trắng hóa thành các cây roi bén quất tan tầng mây. Mặc dù cửu u minh long e ngại nhưng tốc độ phản ứng của nó không theo kịp tốc độ công kích của Bồ Đề Tổ Sư.
Bùm!
Mình rồng dài trăm vạn trượng bị lông trắng phất trần quất thành nhiều mảnh nhỏ, sóng biển cũng bị cắt ra. Hình ảnh rung động tựa như cả thế giới bị cắt thành nhiều mảnh nhỏ.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn nhìn cảnh này người run bần bật, lòng tràn ngập sợ hãi.
Quá mạnh, có lẽ mạnh còn hơn Thương Hoa Tiên Tôn!
Thâu Nguyệt Giáo Tôn hoàn toàn tuyệt vọng, đã lâu rồi gã không cảm giác hơi thở chết chóc đến gần mình như vậy.
Đang ở dương gian nên cửu u minh long không thể phục hồi, nó chỉ có thể hóa thành khói đen mơ hồ tan biến. Nhưng khói đen là cửu u chi khí, nó khuếch tán trong dương gian có lẽ sẽ dẫn phát tai họa.
Bồ Đề Tổ Sư không quan tâm, xách Thâu Nguyệt Giáo Tôn nhảy vào lỗ thủng trên trời.
Chốc lát sau Hải Cực Vương mang theo đám thuộc hạ bay tới, khi nhìn lỗ to trên trời thì không hiểu xoe tròn mắt, đám thuộc hạ run cầm cập.
Nhìn lỗ thủng bầu trời đến vạn trượng thì sinh linh nào cũng sợ hãi, suy nghĩ lan man.
Là tồn tại như thế nào mới đâm thủng bầu trời cái lỗ to đến vậy?
Cửu u chi khí tràn ngập trong không trung làm bọn họ lạnh sống lưng.
Khuôn mặt Hải Cực Vương sợ hãi lẩm bẩm:
- Rốt cuộc có chuyện gì?
Trong đám người thì tu vi của Hải Cực Vương cao nhất, hơi thở còn sót lại trên mặt biển làm linh hồn của gã run rẩy, như có sát khí vô tận bao trùm linh hồn gã.
Chốc lát sau các sinh linh truyền bá tin tức, bầu trời Vô Tận Chi Hải thủng cái lỗ to!
Dù Hải Cực Vương muốn dìm tin nhưng không được, vì lỗ thủng trên trời quá lớn, sinh linh trong vạn dặm ngước đầu lên là thấy. Tin tức nhanh chóng truyền đi các vực.
Có sinh linh bảo Long Thần giáng lâm, có người nói thiên ngoại tà ma xâm nhập Huyền Đương đại thế giới. Đủ mọi giả thiết làm thiên hạ vốn đã xao động càng thêm náo nhiệt.
***
Âm phủ.
Tần Quân đang nói chuyện với Diêm La Vương bàn việc xây dựng lại Hoàng Tuyền cung.
Trận chiến hôm nay đánh lui Thâu Nguyệt Giáo cho Hoàng Tuyền cung xác lập địa vị bá chủ, sau này không có thế lực Âm phủ nào dám chống đối.
Bồ Đề Tổ Sư xách Thâu Nguyệt Giáo Tôn bay ra khỏi lỗ to trên trời. Từ dưới nhìn lên thấy âm khí cuồn cuộn tuôn hướng lỗ to đồ sộ như thác nước, gió to hút đá vụn dưới đất muốn cuốn mọi thứ vào lỗ thủng.
Chung Quỳ reo lên:
- Bồ Đề Tổ Sư trở lại!
Không ngờ Bồ Đề Tổ Sư về mau vậy, đã không thấy bóng dáng cửu u minh long tức là nó đã bị diệt.
Tần Quân quay đầu nhìn. Bồ Đề Tổ Sư túm Thâu Nguyệt Giáo Tôn đạp hư không, lòng bàn chân bước trên từng đóa sen vàng, từng bước sinh sen tựa như thần giáng phàm trần.
Rất nhanh Bồ Đề Tổ Sư đến trước mặt Tần Quân, tay trái giơ cao Thâu Nguyệt Giáo Tôn làm hai chân gã lơ lửng rất khó chịu.
Bồ Đề Tổ Sư nhẹ giọng hỏi:
- Thưa bệ hạ, có giết hắn không?
Bộ dáng bình thản như chưa từng đánh nhau, mọi thứ hủy thiên diệt địa vừa rồi chẳng liên quan gì lão.
Tần Quân lạnh lùng cười:
- Ném xuống đất đi.
Mười ba vạn năm trước Thâu Nguyệt Giáo Tôn từng tham gia tàn sát Thánh Đình, tuyệt đối không thể tha thứ.
Bịch!
Bồ Đề Tổ Sư tùy ý vứt Thâu Nguyệt Giáo Tôn xuống đất, trông gã rất chật vật.
Thánh cốt đều bị đánh nát, đan điền, đạo quả vỡ, trong thời gian ngắn Thâu Nguyệt Giáo Tôn như phế nhân. Thâu Nguyệt Giáo Tôn cắn răng khó khăn ngẩng đầu lên, khi thấy rõ khuôn mặt của Tần Quân thì trong mắt gã tràn đầy hoang mang, rất nhanh đổi thành kinh dị.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn giật mình kêu lên, giọng điên cuồng :
- Ngươi . . . Không thể nào! Ngươi đã chết mười ba vạn năm thì sao có thể xuất hiện nữa? Sao có thể như vậy?
Trước kia Cơ Vĩnh Sinh hóa thân thành Cực Viêm Ma Thần mang đến khủng bố không thể xóa nhòa cho Cổ Tiên giới, bản thân Thâu Nguyệt Giáo Tôn đến nay nhớ lại còn cảm thấy rét run.
Mười ba vạn năm trước Tần Quân chiến năm trăm năm mới chết. Suốt năm trăm năm Tần Quân không thể nào luôn ở trong Huyền Đương đại thế giới, thuở ấy trời chưa bị phong, Thánh Đình hầu như bị đồ sạch nên hắn trong trạng thái nổi khùng mất hết lý trí. Tần Quân giết vào Cổ Tiên giới, muốn phá hủy Cổ Tiên giới. Đám thần tiên Thương Hoa Tiên Tôn buộc Tần Quân trở về, vì hắn có chết cũng phải chết trên mảnh đất mình từng bảo vệ.
Thế hệ trước Cổ Tiên giới không bao giờ nhắc tới quá khứ âm u kia, đó là nỗi đau của chúng tiên.
Tần Quân nhìn xuống Thâu Nguyệt Giáo Tôn, nhẹ giọng nói:
- Trẫm còn sống, Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả đã chết trong tay trẫm, hôm nay là ngươi, ngày mai là nguyên Cổ Tiên giới.
Mặt Tần Quân lạnh băng, con ngươi màu tím hơi co rút chất chứa sát ý khiến Thâu Nguyệt Giáo Tôn tim đập chân run.
Đây đúng là sát thần!
Thâu Nguyệt Giáo Tôn thác loạn thần kinh lẩm bẩm:
- Sao có thể như vậy? Ngươi không thể nào còn sống . . .
Đặc biệt nghe tin Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả đã chết làm Thâu Nguyệt Giáo Tôn đứt dây thần kinh.
Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả hợp sức, trong Cổ Tiên giới trừ Thương Hoa Tiên Tôn ra ai có thể chắn?
Phụt phụt!
Hai Đế Viêm Long Khí bay ra khỏi người Tần Quân tựa như dây kéo đâm xuyên hai vai Thâu Nguyệt Giáo Tôn, máu phun tung tóe.
Mặt Thâu Nguyệt Giáo Tôn vặn vẹo hét thảm:
- A a a!!!
Đám Thiên Đình Đại Tần Nghiêu Đế, Chung Quỳ ở bên cạnh nghe mà không nỡ nhìn.
Mặt Tần Quân không biểu tình nói:
- Lúc trước trẫm ngã xuống ngươi cũng đối xử với trẫm như vậy!
Lúc trước vì phòng ngừa Tần Quân sống lại mà đám thần tiên phân thây hắn, chỉ có một khúc thánh cốt và chút tinh huyết bị hắn lặng lẽ ép ra khỏi người. Cuối cùng Tần Quân chết không toàn thây, không có chỗ chôn.
Khi đó tu vi của Thâu Nguyệt Giáo Tôn không cao nhưng biểu hiện cực kỳ tàn nhẫn, làm Tần Quân trước khi chết nhớ kỹ mặt của gã.
Qua trận chiến ấy biểu hiện của Thâu Nguyệt Giáo Tôn lọt vào mắt Thương Hoa Tiên Tôn, được thu làm đệ tử từ đó một bước lên mây.