Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1152: Chương 1152: Lực lượng của Hiển Thánh




Bồ Đề Tổ Sư cau mày thầm nghĩ:

- Con rồng này hình như có linh hồn?

Ban đầu Bồ Đề Tổ Sư tưởng cửu u minh long là hình thể ngưng tụ từ cửu u chi khí và pháp lực, giờ xem ra cửu u minh long có tư duy tự chủ. Bồ Đề Tổ Sư cảm nhận được sự tức giận của cửu u minh long.

Hay là . . .

Trong lúc Bồ Đề Tổ Sư suy nghĩ lung tung thì Thâu Nguyệt Giáo Tôn đã lặng lẽ rút đi, hóa thành khói đen biến mất trong cửu u chi khí không còn bóng dáng.

Bồ Đề Tổ Sư nhếch mép:

- Muốn trốn?

Mắt Bồ Đề Tổ Sư lấp lóe tia sáng, phất trần phẩy qua một hướng, lông trắng kéo dài đâm vào cửu u chi khí cuồn cuộn.

Giây sau lông trắng rút về, Thâu Nguyệt Giáo Tôn bị quấn kéo về.

Thâu Nguyệt Giáo Tôn vừa kinh vừa sợ, muốn tránh thoát nhưng không được:

- Chết tiệt!

Cường giả Nhập Thánh cảnh viên mãn như Thâu Nguyệt Giáo Tôn bị Bồ Đề Tổ Sư quay như dế, không chút sức chống cự.

Cửu u minh long gầm rống huơ móng muốn đập chết Bồ Đề Tổ Sư. Lão vung tay trái làm thân hình dài năm vạn trượng của cửu u minh long dán sát mặt đất lộn mèo, đất Âm phủ rung bần bật.

Bồ Đề Tổ Sư cầm phất trần kéo Thâu Nguyệt Giáo Tôn bay hướng cửu u minh long, tốc độ siêu nhanh làm Thâu Nguyệt Giáo Tôn rất khó chịu.

Cửu u minh long siêu khổng lồ thế mà bị Bồ Đề Tổ Sư hất lộn mèo mấy trăm vạn thước, biến mất khỏi tầm mắt của nhóm Tần Quân. Dọc đường không biết cửu u minh long đụng sập bao nhiêu núi non sông chảy, đất rung rinh nứt ra hình thành các hiệp cốc lớn sâu hoắm.

Tần Quân đã không cảm nhận được hơi thở của Bồ Đề Tổ Sư và cửu u minh long.

Tần Quân hỏi Địa Tàng Vương:

- Sao rồi? Vết thương khá hơn chưa?

Địa Tàng Vương ngồi khoanh chân dưới đất gật đầu nói:

- Đang nhanh chóng phục hồi.

Mặc dù tò mò sự thần kỳ của Đại La Phục Nguyên đan nhưng Địa Tàng Vương biết giờ không phải lúc hỏi thăm việc này.

Nghiêu Đế canh giữ một bên, còn chìm trong rung động. Chiến đấu của Bồ Đề Tổ Sư và cửu u minh long đổi mới nhận thức của gã, Nghiêu Đế tin chắc nếu gã tham gia chiến đấu sẽ bị diệt gọn ngay.

Chung Quỳ, Diêm La Vương mang theo thuộc hạ từ xa bay tới. Hoàng Tuyền cung ngày xưa huy hoàng giờ còn gần mười vạn âm binh, đủ thấy Thâu Nguyệt Giáo mạnh cỡ nào.

Giáo chúng Thâu Nguyệt Giáo bị Bồ Đề Tổ Sư ném bay sau đó trốn mất tăm, bọn họ thấy Thâu Nguyệt Giáo Tôn bị hành thảm nên không ngốc ở lại chịu chết.

Tần Quân nhìn quét bọn họ, trầm giọng nói:

- Các ngươi nghỉ ngơi đi.

Có Bồ Đề Tổ Sư ra tay thì Thâu Nguyệt Giáo Tôn không trốn thoát được.

Cách mấy trăm vạn thước, cửu u minh long gầm rống xoay người dựng lên, há miệng rồng. Vô số mũi tên bắn ra như mưa bão. Những mũi tên đen dài mười trượng rất khủng khiếp. Chúng nó xé rách không gian hóa thành các khe nứt đen, trông thật kinh dị dù đang trong thiên địa mờ tối của Âm phủ.

Vẻ mặt Bồ Đề Tổ Sư hờ hững đối diện mưa tên đen bay xé gió tới, lão vung nhanh phất trần.

Phất trần còn trói Thâu Nguyệt Giáo Tôn, khuôn mặt gã hãi hùng bị kéo đi va chạm với mưa tên đen.

- Ngươi không chết tử tế được! A a a!

Thâu Nguyệt Giáo Tôn đụng tan các mũi tên đen, gã hộc máu nhuộm hư không.

Cửu u minh long đã hoàn toàn nổi khùng, nó không quan tâm sự chết sống của Thâu Nguyệt Giáo Tôn, nó đè ép mặt đất gồ ghề xông tới. Thân hình dài năm vạn trượng khủng bố biết bao, một trượng ba thước bằng mười sáu vạn thước, cửu u minh long dài rung động lòng người. Nguyên Âm phủ không có thứ gì có thể ngăn lại cửu u minh long.

Dường như Bồ Đề Tổ Sư mất kiên nhẫn, quát to:

- Nghiệt súc! Còn dám càn rỡ!?

Tay trái vỗ, một bàn tay khổng lồ màu vàng ngưng tụ che kín trời, lòng bàn tay rộng chín ngàn trượng. Chưởng vỗ ra, cửu u minh long đang hùng hổ xông lên không kịp dừng lại bị vỗ tan đầu rồng.

Trong Âm phủ thì cửu u minh long bất tử, cửu u chi khí tùy thời bay từ lòng đất cho nó phục hồi hình dạng.

Bồ Đề Tổ Sư cũng nhận ra điều đó, tay phải vung lên, Thâu Nguyệt Giáo Tôn bị phất trần trói bay vào tay trái của lão. Mặt Thâu Nguyệt Giáo Tôn đẫm máu, ý thức hoảng hốt, hấp hối.

Bồ Đề Tổ Sư vung phất trần, lông trắng biến dài ra mấy chục vạn trượng như tấm rèm trắng che trời quấn lấy cửu u minh long khổng lồ.

Bồ Đề Tổ Sư quát to:

- Chúng ta ra ngoài chiến!

Tay phải vung phất trần kéo cửu u minh long lên. Vang tiếng nổ điếc tai, cửu u minh long đụng sập khung trời hiện ra lỗ to mấy vạn thước, biển mây cuồn cuộn chui vào trong. Gió rít thổi các tảng đá to dưới đất không chịu nổi sức gió bay lên, tựa như cảnh tận thế.

Quỷ hồn trong vòng trăm dặm không kịp chạy trốn hét thảm bị hút vào trong.

Tay trái Bồ Đề Tổ Sư bóp cổ Thâu Nguyệt Giáo Tôn hóa thành tàn ảnh bay vào lỗ thủng trên trời.

Dương gian.

Bên trên Vô Tận Chi Hải, trời xanh yên ả chợt mở ra cái lỗ to khủng bố, cửu u minh long rớt xuống mặt biển.

Bùm!

Vang tiếng nổ đinh tai nhức óc kinh động nguyên Vô Tận Chi Hải, mấy chục vực xung quanh đều nghe thấy. Các sinh linh sợ hãi run cầm cập.

Vô Tận Chi Hải dâng sóng cao mấy vạn thước, sinh linh trong khu vực biển bị đánh chết vô số.

Biển rộng lớn vô ngần cuộn trào, các động vật biển khổng lồ bị buộc nhảy ra khỏi biển, nhưng thấy thân thể cao lớn của cửu u minh long thì chúng nó sợ hãi lặn xuống.

Hạo kiếp buông xuống.

Bồ Đề Tổ Sư xách Thâu Nguyệt Giáo Tôn chậm rãi từ lỗ thủng trên trời giáng xuống, lão tựa như vị thần cao cao tại thượng, sen vàng vô số kể bay lượn sau lưng lão.

Bồ Đề Tổ Sư nhìn cửu u minh long lăn lộn trong biển:

- Giờ ta muốn nhìn xem ngươi có thể phục hồi lại không!

Thâu Nguyệt Giáo Tôn bị Bồ Đề Tổ Sư cầm trong tay thì đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Từ Âm phủ đánh tới dương gian cửu u minh long hoàn toàn không đấu lại Bồ Đề Tổ Sư, mất cửu u chi khí bổ sung thì nó sẽ nhanh chóng tiêu đời.

Cửu u minh long tức giận gầm rống:

- Grào!

Tiếng rồng ngâm mang theo sóng âm khuếch tán các hướng, chấn động Vô Tận Chi Hải, thanh âm lan sang các vực xung quanh, mãi đến mấy trăm vực Huyền Đương đại thế giới đều nghe thấy.

Tiếng rồng ngâm siêu bá đạo kinh động toàn thiên hạ, người nghe kinh hoàng da đầu tê dại.

Sinh linh mấy trăm vực kinh ngạc kêu lên:

- Đó là thanh âm gì?

- Không lẽ có ác long xuất thế? Tiếng rồng ngâm này sát ý nặng quá.

- Rốt cuộc là cái gì? Nghe tiếng hú đã làm ta sợ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.