Địa Tàng Vương cúc cung tận tụy cho hắn, Tần Quân không thể bạc đãi.
Trận chiến này Hoàng Tuyền cung bị tổn hại nặng, trong thời gian ngắn khó phục hồi nguyên khí. Nhưng có thể đánh lui Thâu Nguyệt Giáo là quá tốt rồi.
Bồ Đề Tổ Sư đạp hư không đến, một bước thiên nhai, mấy bước đã đến đỉnh đầu Thâu Nguyệt Giáo Tôn.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn cắn răng đứng dậy, khói đen cuồn cuộn chui ra từ ống tay áo gã, là cửu u chi khí.
Chỉ hai giây trong vòng mười dặm tràn ngập cửu u chi khí.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn nhìn Bồ Đề Tổ Sư, hỏi:
- Ngươi đến từ Tiên giới khác đúng không?
Bồ Đề Tổ Sư nhướng mày lặp lại:
- Tiên giới khác?
Không lẽ thiên ngoại có cái khác giống Cổ Tiên giới?
Thấy Bồ Đề Tổ Sư không trả lời Thâu Nguyệt Giáo Tôn càng tin tưởng, sắc mặt vô cùng khó coi.
Lòng Thâu Nguyệt Giáo Tôn đầy bất an:
- Tiên giới khác đã theo dõi Cổ Tiên giới sao?
Rất nhanh Thâu Nguyệt Giáo Tôn ném thắc mắc ra sau đầu, việc gấp bây giờ là gã phải tìm cách giữ mạng sống.
Bồ Đề Tổ Sư nhìn xuống Thâu Nguyệt Giáo Tôn, lạnh nhạt nói:
- Bó tay chịu trói đi, ngươi có thể chết tốt.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn dù gì là cường giả Nhập Thánh cảnh, ngưng tụ thánh cốt có thể gọi là siêu phàm nhập thánh.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn sẽ không buông tay dễ vậy, cửu u chi khí đã bao trùm trăm dặm, đưa mắt nhìn toàn là khói đen. Hai chữ Âm phủ lúc này mới thể hiện rõ rệt.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn nghiến răng nói:
- Bản tôn thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng muốn giết bản tôn thì . . .
Cửu u chi khí như sương mù bỗng dâng lên nhanh chóng ngưng tụ thành một con rồng đen khủng bố cao vạn trượng, nhìn từ xa vô cùng đồ sộ, đầu đội bầu trời tối tăm, nhìn xuống thiên địa âm lạnh tựa như tổ long hỗn độn sơ khai.
Tần Quân mới cho Địa Tàng Vương dùng Đại La Phục Nguyên đan, xoay người lại nhìn từ phía xa vẫn thấy rõ con cửu u cự long.
Mắt Tần Quân hấp háy:
- Áp lực này . . .
Hai kiếp trước Tần Quân từng đến Nhập Thánh cảnh nhưng vẫn còn hơi kém khi so với hơi thở này.
Con kiến ngày xưa trở nên mạnh như vậy làm Tần Quân hơi thổn thức.
Thời gian thấm thoắt, thương hải tang điền.
Địa Tàng Vương bị rung động:
- Đây là . . .
Không ngờ Thâu Nguyệt Giáo Tôn mạnh vậy, nếu Bồ Đề Tổ Sư không đến thì y chết chắc.
Bồ Đề Tổ Sư vẫn rất bình tĩnh đối diện cửu u cự long.
Nhập Thánh cảnh viên mãn và Hiển Thánh cảnh hậu kỳ cách biệt như lạch trời, mặc cho Thâu Nguyệt Giáo Tôn dốc hết thủ đoạn ra cũng khó bị thương Bồ Đề Tổ Sư.
Mặt Thâu Nguyệt Giáo Tôn vặn vẹo dữ tợn nói:
- Bản tôn tung hoành hơn mười vạn năm, sao có thể chết tại đây được!
Hai tay Thâu Nguyệt Giáo Tôn đẩy lên trên, cửu u cự long cao năm vạn trượng gầm rống chấn động nguyên Âm phủ. Trong vòng vạn dặm quỷ hồn dưới Hóa Hư cảnh bị chấn hồn phi phách tán.
Ngay sau đó cửu u cự long vặn vẹo thân hình khổng lồ táp hướng Bồ Đề Tổ Sư.
Thân thể cửu u cự long to lớn khi nó hành động thì như núi lở đất nứt. Miệng rồng há ra thổi gió lớn táp vào mặt. Người tu vi yếu nếu đứng gần sẽ bị gió thổi tan xương nát thịt.
Bồ Đề Tổ Sư nhỏ bé như hạt bụi trước miệng rồng khủng bố, nhưng biểu tình của lão bình tĩnh, cầm phất trần quất một cái.
Bùm!
Nhìn như không gì ngăn được cửu u cự long bỗng bị phất trần đánh tan đầu rồng, tựa như phất trần quất bể ngọn núi. Xung lực mang theo gió rít khuếch tán bốn phương tám hướng, dẫn đến biển mây Âm phủ cuồn cuộn như biến thiên.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn sợ xanh mặt, nhưng không hoảng loạn, bởi vì cửu u cự long không dễ bị đánh tan vậy.
Cửu u chi khí dâng lên lại ngưng tụ thành đầu rồng, phục hồi dáng vẻ không ai bì nổi.
- Grào!
Tiếng rồng ngâm chấn phá khung trời Âm phủ, nhiều vực trên cõi trần mơ hồ nghe thấy, các vực chấn động.
- Rồng ngâm?
- Ta bị lãng tai?
- Có chuyện gì? Sao ta bỗng thấy bất an quá.
- Các ngươi cũng có cảm giác này?
- Hình như mặt đất rung rinh?
Sinh linh dương gian bàn tán xôn xao, những vực nghe tiếng rồng ngâm tràn ngập không khí khủng hoảng.
Âm phủ càng rất thảm, tiếng rồng ngâm đánh chết bao nhiêu vong hồn vô tội.
Trên chiến tranh, Địa Tàng Vương, Nghiêu Đế trợn mắt há hốc mồm nhìn cửu u cự long.
Cửu u cự long cao năm vạn trựng dựng đứng trên không trung, mắt rồng to kinh khủng. Trước mặt nó, sinh linh nào dưới Nhập Thánh đều sẽ sợ hãi.
Tần Quân có ký ức mấy đời nên không sợ, nhưng hắn rất tò mò đó là thần thông gì?
Thâu Nguyệt Giáo Tôn vung tay phải, quát:
- Cửu u minh long, ngươi còn chờ cái gì!?
Cửu u minh long!
Cái tên làm Tần Quân rung động. Trong ký ức mấy vạn năm kiếp Cơ Vĩnh Sinh thì hắn từng thấy cái tên này ở đất truyền thừa Cực Đế.
Cực Đế là chủ nhân thật sự của Đại Chu Thiên Chưởng, Đại Đạo Sinh Thiên Luân.
Hay Thâu Nguyệt Giáo Tôn và Cực Đế có quan hệ gì?
Nghĩ đến đây Tần Quân nheo mắt, nỗi lòng dao động, không biết hắn nghĩ gì.
Bồ Đề Tổ Sư cười khẩy nói:
- Ngươi cho rằng dựa vào nó có thể sống sót sao?
Bồ Đề Tổ Sư giơ tay lên, một đóa sen vàng bay ra khỏi lòng bàn tay lão nhanh chóng biến lớn. Sen vàng khoảnh khắc biến lớn ngàn trượng, nhưng vẫn rất nhỏ khi so với cửu u minh long.
Dường như cửu u minh long bị chọc giận, nó gầm rống bay hướng Bồ Đề Tổ Sư. Lần này cửu u minh long học khôn, nó quấn quanh Bồ Đề Tổ Sư đề phòng phất trần.
Bồ Đề Tổ Sư xoay tay trái, sen vàng ngàn trượng bắn ra từng cánh hoa rậm rạp bay đi bốn phương tám hướng. cửu u minh long đã dùng thân rồng bao Bồ Đề Tổ Sư lại, tất cả cánh sen bắn trúng mình rồng, cửu u chi khí tan rã.
Cửu u minh long bị cánh sen của Bồ Đề Tổ Sư bắn thủng lỗ chỗ, cửu u chi khí khuếch tán muốn bao trùm cả thiên địa.
Tần Quân đứng ở phía xa không thấy rõ bóng dáng Bồ Đề Tổ Sư, chỉ trông thấy cửu u minh long siêu khổng lồ lăn lộn phía chân trời. cửu u minh long toát ra khí thế quá mạnh dẫn đến thiên lôi ầm ầm giáng xuống. Sấm chớp phối hợp tiếng gầm của cửu u minh long làm cảnh tượng tựa như luyện ngục.
Hoặc nên nói đây chính là luyện ngục.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn núp bên dưới cửu u minh long, gió to thổi tới làm vạt áo của gã bay phần phật. Thâu Nguyệt Giáo Tôn cắn răng nhìn Bồ Đề Tổ Sư dây dưa với cửu u minh long trên cao, lòng tràn ngập giật mình.
Thâu Nguyệt Giáo Tôn biết rõ cửu u minh long khủng bố cỡ nào, không ngờ Bồ Đề Tổ Sư vẫn bình tĩnh như thế.
Tay trái Bồ Đề Tổ Sư không ngừng bắn ra sen vàng, các mảnh hoa sen rải rác như tên bén từ bốn phương tám hướng bay tới, làm cửu u minh long không thể áp sát.