Thật lâu trước kia gã đã gặp một Cực Viêm Ma Thần khác, đó là tiền bối của Tần Quân, mạnh không gì sánh bằng dẫn đến cường giả các phương hợp sức tiêu diệt.
Kiếp trước của Tần Quân là hậu duệ Cực Viêm Ma Thần tộc duy nhất chạy ra.
Sau này Thương Hoa Tiên Tôn phát hiện Cơ Vĩnh Sinh cũng là Cực Viêm Ma Thần thì sinh ra dã tâm, gã muốn có được huyết mạch Cực Viêm Ma Thần, bởi vậy mới xảy ra trận chiến Thánh Đình.
Lại trông thấy Tần Quân xuất hiện, Thương Hoa Tiên Tôn cảm giác đang nằm mơ, một cơn ác mộng.
Hết cách, truyền thuyết khủng bố của Cực Viêm Ma Thần có rất nhiều, Thương Hoa Tiên Tôn e ngại là phải.
Thoáng chốc trong đầu Thương Hoa Tiên Tôn lướt qua nhiều khả năng.
Tần Quân cười khẩy nói:
- Đúng vậy! Là trẫm! Trước kia trẫm tên Cơ Vĩnh Sinh, bây giờ tên Tần Thiên Đế!
Nhìn Thương Hoa Tiên Tôn sợ tái mặt làm lòng Tần Quân sung sướng, oán hận tích góp mười ba vạn năm rốt cuộc giải phóng rồi.
Phục Hy, Triệu Công Minh, Cường Lương tò mò Tần Quân và Thương Hoa Tiên Tôn rốt cuộc có thù hận gì. Bọn họ cũng thắc mắc bối cảnh của Tần Quân. Hắn rất bí ẩn đối với họ, có lẽ sau lưng hắn có thế lực khổng lồ chống lưng.
Thần thông vô thượng có thể triệu hoán cường giả đó tưởng tượng thôi đã thấy khó tin.
Cơ Vĩnh Sinh!
Tần Thiên Đế!
Thương Hoa Tiên Tôn sợ hãi hồn vía lên mây, giật mình kêu lên:
- Không thể nào! Chẳng phải ngươi đã hồn phi phách tán rồi sao? Làm sao có thể chuyển thế?
Lại nhìn đám người Bồ Đề Tổ Sư ở bên cạnh, Thương Hoa Tiên Tôn đã hiểu.
Thì ra những cường giả này là Cơ Vĩnh Sinh tìm được, cùng kéo đến báo thù.
Tần Quân hừ lạnh một tiếng:
- Muốn giết trẫm? Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Chân phải giẫm mạnh khiến Thương Hoa Tiên Tôn vốn đã nội tạng nát càng không chịu nổi ói máu.
Thương Hoa Tiên Tôn rơi vào điên cuồng, lắc đầu lảm nhảm:
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể được! Hay là mê chướng?
Gã không thể chấp nhận sự thật này, đầu tiên là bị Bồ Đề Tổ Sư hành hạ tơi tả, sau đó kẻ địch bị gã giết chết bỗng xuất hiện trước mắt, đổi lại là người khác cũng không chấp nhận nổi.
Mọi việc diễn ra quá đột ngột, Thương Hoa Tiên Tôn khó thể chấp nhận.
Tần Quân cười khinh thường, hắn không nóng nảy áp hỏi Thương Hoa Tiên Tôn, chờ gã bình tĩnh rồi hắn mới hỏi Thiên Thư ở đâu.
Khi Tần Quân có được Thiên Thư sẽ là ngày chết của Thương Hoa Tiên Tôn.
Tần Quân ngoắc Cường Lương, cười nói:
- Cường Lương, qua đây với trẫm.
Cường Lương khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn theo Tần Quân đi ra ngoài đống đá.
Phục Hy, Triệu Công Minh tò mò nhưng không dám dùng thần thức rình ngó, vì làm vậy là lấy hạ phạm thượng, mưu nghịch quân vương.
Triệu Công Minh nhìn Thương Hoa Tiên Tôn, cười khẩy nói:
- Tiểu tử này chắc bị khùng rồi.
Tiên Tôn khống chế vô số thế giới mà rơi vào kết cục thế này cũng rất đáng buồn.
Phục Hy gật đầu, y nhớ lại lời Thương Hoa Tiên Tôn vừa nói.
Tần Quân đã từng hồn phi phách tán? Còn đầu thai? Hay Tần Quân vốn là đại năng thượng cổ chuyển thế tu lại?
Nếu đúng thật thì lý do tại sao Tần Quân nắm giữ thần thông vô thượng cũng có giải thích hợp lý.
Có lẽ Tần Quân từng là tồn tại khiến bọn họ ngước nhìn.
***
Tần Quân, Cường Lương đi xa mấy chục dặm, ngừng lại trước tảng đá to.
Cường Lương tò mò hỏi:
- Bệ hạ kêu ta đến có chuyện gì?
Tần Quân ngẫm nghĩ, quyết định cho Cường Lương phục hồi đỉnh cao.
Dù Cường Lương đi theo hắn trước, không thể để Phục Hy phục hồi đỉnh cao trước, nếu làm như vậy thì Cường Lương sẽ nghĩ thế nào?
Huống chi Cường Lương là Tổ Vu lôi, gã phục hồi đỉnh cao sẽ không yếu hơn bao nhiêu.
Tần Quân bí hiểm nói:
- Trẫm muốn cho ngươi đạt đến đỉnh cao trong luân hồi của ngươi.
Cường Lương biến sắc mặt, kích động run giọng hỏi:
- Thật sự được sao bệ hạ?
Nhìn Phục Hy, Triệu Công Minh vào dưới tay Tần Quân, thực lực hai người hơn xa mình khiến Cường Lương rất khó chịu. Gã từng là Tổ Vu, cường giả cấp đỉnh đất hồng hoang, tại sao lưu lạc đến nônng ỗi này?
Tần Quân cười nói:
- Đương nhiên!
Tần Quân thầm ra lệnh:
- Dung hợp năm lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao thành cơ hội tử trung đỉnh cao, cho Cường Lương phục hồi tử trung đỉnh cao.
[Đinh! Chúc mừng túc chủ thành công dung hợp năm lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao thành cơ hội tử trung đỉnh cao.]
[Đinh! Cường Lương sắp phục hồi tử trung đỉnh cao.]
Liên tục hai tiếng hệ thống gợi ý vang lên, ngay sau đó trên đầu Tần Quân hiện ra lỗ đen, lực hút mạnh kéo Cường Lương vào trong.
Cường Lương biến sắc mặt bản năng chống cự.
Tần Quân cười tủm tỉm nói:
- Đừng vùng thoát, đây là thần thông của trẫm, bên trong có tạo hóa lớn.
Cường Lương nghe lời thả lỏng, đi theo Tần Quân lâu như vậy Cường Lương tin tưởng hắn sẽ không hại mình.
Giây sau Cường Lương bị hút vào lỗ đen trên đỉnh đầu Tần Quân, không thấy bóng dáng.
Tần Quân trở về bãi đá. Phục Hy, Triệu Công Minh thấy Cường Lương mất tích, hơi thở cũng biến mất thì rất khó hiểu.
Phục Hy nhíu mày hỏi:
- Cường Lương đâu? Không lẽ hắn và bệ hạ gặp địch?
Dù kiếp trước có thù với Cường Lương nhưng kiếp này ở chung với nhau đã vứt bỏ mặt đổi lập, Phục Hy rất thích tính cách cương liệt của Tổ Vu. Phục Hy phải hừa nhận mình hơi lo cho Cường Lương chút xíu.
Tần Quân lắc đầu cười nói:
- Nếu có kẻ địch thì chắc chắn các ngươi cũng cảm giác được. Nửa ngày sau hắn sẽ xuất hiện, khi đó sẽ làm các ngươi kinh diễm.
Bồ Đề Tổ Sư đang vận công chữa thương chợt mở mắt ra, lão từng hưởng thụ tử trung đỉnh cao, đoán ra ngay tại sao Cường Lương rời đi.
Bồ Đề Tổ Sư từ từ khép mi mắt:
- Cường Lương phục hồi đỉnh cao . . .
Mười hai Tổ Vu tương đương với tiền bối của Bồ Đề Tổ Sư, lão từng nghe truyền kỳ đại kiếp nạn vu yêu, biết rõ mười hai Tổ Vu mạnh cỡ nào.
Cường Lương phục hồi đỉnh cao chắc chắn có tu vi siêu mạnh.
Bồ Đề Tổ Sư phải thừa nhận lão cảm giác áp lực, cho tới nay lão là người mạnh nhất dưới tay Tần Quân, giờ xuất hiện Cường Lương thì sau này sẽ có thêm ai nữa?
Đế Giang?
Chúc Cửu Âm?
Côn Bằng?
Trấn Nguyên Tử?
Hay hoặc là các Thánh Nhân Lão Tử, Thông Thiên Giáo Chủ, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, Nữ Oa?
Bồ Đề Tổ Sư không dám tưởng tượng, vì càng suy nghĩ lão càng cảm thấy rất có thể, dường như bất cứ việc khó tin gì xảy ra trên người Tần Quân đều trở nên đương nhiên.
Vẻ mặt Triệu Công Minh tò mò hỏi:
- Kinh diễm chúng ta?
Từ khi đắc tội Cường Lương chỉ có tu vi Đại La Thủy Tiên cảnh viên mãn thì Triệu Công Minh bớt kính sợ Tổ Vu hơn, dù biết Cường Lương khác biệt lớn với đỉnh cao kiếp trước nhưng hiện thực là vậy.