Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 708: Chương 708: Phục Hoạt đan




Tần Quân nhíu mày lặp lại:

- Nam Tận Hải Hắc Long Vương?

Tần Quân thầm chửi thề, đó chẳng phải là phụ vương của Tiểu Ly sao?

Chết tiệt, Tiểu Bạch Long thành sư tổ của thê tử hắn? Bối phận loạn vậy?

Khóe môi Tần Quân co giật, hắn bỗng nhớ đến trước khi đi hắn truyền dạy Bất Diệt Thánh Thể cho Tiểu Bạch Long, chẳng lẽ long tộc Nam Tận Hải tu hành Bất Diệt Thánh Thể là bắt nguồn từ Tiểu Bạch Long?

Tần Quân càng nghĩ càng nhức đầu, hai chữ nhân quả khiến người khó mà phỏng đoán.

Bất Diệt Thánh Thể rốt cuộc từ chỗ nào đến?

Tần Quân càng tưởng tượng càng nhức óc, không kiềm được hỏi hệ thống. Còn về Cơ Vĩnh Sinh thì vốn không biết Bất Diệt Thánh Thể.

Hệ thống tùy ý trả lời, không thèm rối rắm vấn đề này:

- Thời gian xuyên qua luôn sáng tạo ra thứ không tưởng được. Bất Diệt Thánh Thể có lẽ là lúc túc chủ xuyên qua thời gian trống rỗng sáng tạo ra, hoặc nó vốn vô địch, không thể xác định, sau này túc chủ sẽ biết hết mọi thứ.

Tần Quân không biết nên nói cái gì, đành vứt bỏ thắc mắc trong đầu.

Tần Quân bất đắc dĩ nói:

- Trẫm và Hắc Long Vương có chút mâu thuẫn, sợ là hắn sẽ không tin tưởng thân phận của trẫm.

Hắc Long Vương là đệ tử của Tiểu Bạch Long cũng là phụ vương của Tiểu Ly, vậy thì Tần Quân không thể trực tiếp xuống tay.

Suy xét từ góc độ của Hắc Long Vương thì gã không làm sai cái gì, bắt buộc đón Tiểu Ly về cũng không gây ra thương vong gì, đủ biết tính cách không xấu, chẳng qua sốt ruột nữ nhi yêu quý.

Thiết Kình Thiên vỗ ngực nói:

- Yên tâm, ta sẽ ghi lại lời ta nói vào hình thức quyển trục để sư phụ mang đi.

Thiết Kình Thiên nhìn ra được Tần Quân muốn đi tìm Hắc Long Vương, Biên Hải thành mới bị Thanh Hồ Vương tập kích nên y không thể đi cùng hắn. Huống chi Tần Quân có đám thuộc hạ Dương Tiễn, Đường Tam Tạng mạnh hơn y, có đi theo hay không cũng chẳng khác biệt gì lớn.

Tần Quân gật đầu.

Sau đó hai người trò chuyện khoảng nửa canh giờ Thiết Kình Thiên mới rời đi.

Tần Quân ngồi xếp bằng trên giường hít sâu, nỗi lòng thật lâu không thể bình tĩnh.

Đặc biệt cái chết của Thủ Tâm khiến Tần Quân rất bứt rứt.

Một thiếu nữ sau khi Tần Quân biến mất vẫn truy tìm hơn hai ngàn năm, cuối cùng từ bỏ đường tiên sống đến hết tuổi thọ, tình cảm này nặng trĩu. Lúc trước Tần Quân xem tiểu thuyết, phim ảnh đã thấy tình tiết này, nghĩ toàn là xạo, nhưng sự xuất hiện của Thủ Tâm khiến hắn rất khó chịu.

Tần Quân rất khó tưởng tượng Thủ Tâm làm sao sống qua hơn hai ngàn năm.

Tần Quân không kiềm được thầm nghĩ:

- Hệ thống, có cách nào sống lại một người không?

Nếu có thể lặp lại lần nữa thì hắn nhất định sẽ đối xử tốt với thiếu nữ kia.

Hệ thống trả lời:

- Có thể, thần thoại thương thành có Phục Hoạt đan, nhưng thân thể người chết phải hoàn chỉnh, linh hồn chưa tán đi.

Sắc mặt Tần Quân nặng nề. Cách Thủ Tâm chết già đã qua hơn bảy ngàn năm thì cơ thể làm sao hoàn chỉnh được? Phỏng chừng linh hồn đã đầu thai chuyển kiếp.

Tâm tình của Tần Quân càng khó chịu hơn.

Tần Quân nhìn trăng sáng ngoài cửa sổ đến thẫn thờ, suy nghĩ bay về vạn năm trước.

Từng có một thiếu nữ yêu hắn như vậy, tính ra đã hơn một vạn năm.

Yêu ngươi một vạn năm, nói thì đơn giản nhưng khi làm khó khăn còn hơn thành tiên.

***

Sáng sớm hôm sau, Tần Quân ra khỏi phòng. Đêm qua hắn không sử dụng cơ hội triệu hoán Thần Ma và tùy cơ rút thăm trúng thưởng, vì không có tâm tình.

Mới bước ra cửa Tần Quân thấy Liễu Nhược Lai ngồi dưới cây già trong sân.

Tần Quân hoảng hốt, tia nắng xuyên qua khe hở lá cây chiếu trên người Liễu Nhược Lai làm hắn cảm giác như đang nhìn Thủ Tâm. Trước kia Thủ Tâm thích gieo trồng hoa cỏ, hay ngồi dưới ánh nắng cười khờ với hoa cỏ mình trồng.

Tần Quân thở dài thườn thượt:

- Ài, nhập ma.

Tần Quân nhấc chân đến gần Liễu Nhược Lai, đứng sau lưng nàng mới thấy nàng đang ngồi khóc.

Tần Quân lên tiếng hỏi:

- Này, nàng làm sao vậy? Ai ăn hiếp nàng?

Không hiểu sao khi nhìn Liễu Nhược Lai cứ làm Tần Quân cảm giác như thấy Thủ Tâm. Hai nữ nhân vẻ ngoài hơi giống nhau, lúc Tần Quân gặp Thủ Tâm thì nàng mười lăm tuổi. Liễu Nhược Lai mười sáu tuổi. Hai người cùng có khuôn mặt trẻ con, chỉ khác Liễu Nhược Lai là đáo để, Thủ Tâm thì e ấp.

Liễu Nhược Lai nghe Tần Quân hỏi chuyện vội đứng dậy, vừa lau nước mắt vừa chu môi nói:

- Ta nghe Thiết viện chủ nói câu chuyện của Thủ Tâm làm lòng khó chịu.

Khóe môi Tần Quân co giật, tức giận nói:

- Người nên khó chịu là trẫm, nàng góp vui cái gì?

Tổ cha nó, khó khăn lắm mới bình ổn nỗi lòng giờ nha đầu này nhắc lại!

Tần Quân bực bội.

Liễu Nhược Lai gần sát mặt hắn, nhìn chằm chằm vào hắn hỏi:

- Ngươi thật sự sống hàng vạn năm?

Tần Quân trợn trắng mắt nói:

- Liên quan gì nàng?

Liễu Nhược Lai hỏi tiếp:

- Vậy ngươi có yêu Thủ Tâm không?

Ngữ điệu Liễu Nhược Lai hung hãn, rất quan tâm đáp án của Tần Quân.

Tần Quân lặng im, thật lâu sau chậm rãi nói:

- Trẫm luôn xem nàng là muội muội, không ngờ nàng ấy . . .

Nỗi lòng Liễu Nhược Lai phức tạp, vừa mừng thầm vừa thấy lạc lõng, có chút đau nhói, nàng không biết lý do tại sao. Liễu Nhược Lai biết mình thích Tần Quân, nghe hắn nói không có tình cảm nam nữ với Thủ Tâm lẽ ra nàng nên vui, nhưng tại sao ngực đau như vậy?

Trong đầu Liễu Nhược Lai bỗng hiện lên một hình ảnh. Đêm đó Tần Quân chật vật nằm dưới đất, hình như nàng cố gắng đánh thức hắn.

Nhưng hình ảnh này nhanh chóng tan biến không để lại dấu vết.

Tần Quân lắc đầu nói:

- Đi thôi.

Tần Quân xoay người đi ra ngoài sân, hắn đã cảm nhận được hơi thở của nhóm Dương Tiễn, bọn họ đang chờ bên ngoài.

Liễu Nhược Lai mờ mịt theo sau Tần Quân, hai tay siết chặt ngực, nước mắt trượt xuống gò má nhỏ trên thềm đá tựa như trái tim rơi xuống đất vỡ tan.

***

Biên Hải thành, trước vách vực.

Đám người Tần Quân đứng thành một hàng.

Thiết Kình Thiên mặc áo đen lơ lửng trên không trung, chỉ hướng bên dưới cười nói:

- Pháp thuyền bát phẩm ở phía dưới, nếu dùng linh thạch nhất giai khởi động thì có thể ngày đi ngàn dặm, linh thạch nhị phẩm thì ngày đi vạn dặm, linh thạch tam phẩm thì ngày đi mười vạn dặm, cao nhất chỉ có thể ngày đi tám mươi vạn dặm.

Ngày đi tám mươi vạn dặm!

Mọi người ngơ ngác ngó nhau.

Trư Bát Giới sờ cằm cười nói:

- Hèn gì, sao lúc trước các người không nói rõ mà chỉ nói là ngày đi ngàn dặm?

Thiết Kình Thiên giải thích rằng:

- Phương án tốt nhất là dùng linh thạch nhất phẩm, tốc độ càng mau thì tiêu hao linh thạch không đơn giản là gấp đôi.

Huống chi không có ai thật sự muốn đi qua Nam Tận Hải, ngày đi ngàn dặm đã mau rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.