Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 709: Chương 709: Thống nhất Âm phủ




Tần Quân nhảy xuống trước, lướt qua vách vực, một chiếc thuyền to đen dài trăm trượng đập vào mắt hắn. Thuyền như con cá mập đen bề ngoài dữ tợn. Sàn tàu có một ngàn nô lệ đang vận chuyển hàng hóa chuẩn bị cho chuyến đi.

Những người khác từ vách vực nhảy xuống thuyền, khoảng cách không xa, Liễu Nhược Lai cũng có thể nhảy lên.

Thiết Kình Thiên đến bên cạnh Tần Quân, cười nói:

- Ta đã chuẩn bị năm ức linh thạch tam phẩm, hy vọng sư phụ đừng trách tội. Dù Thiết viện có tiền nhưng đồ nhi không thể lấy hết linh thạch ra được, bấy nhiêu đây là tất cả tài phú của ta.

Năm ức linh thạch tam phẩm!

Tương đương với năm mươi ức linh thạch nhị phẩm, năm trăm ức linh thạch nhất phẩm!

Tần Quân cáu kỉnh hầm hừ:

- Cứ giả bộ đi, Thiết viện các ngươi giao dịch chi phí lớn như vậy, ngươi là viện chủ mà không vớt được chút gì?

Nhưng trong lòng Tần Quân rất vui mừng, ít ai có thể một lần lấy ra năm ức linh thạch tam phẩm, hắn làm chủ Nam Vực cũng không giàu hơn Thiết Kình Thiên bao nhiêu.

Thiết Kình Thiên cười khổ nói:

- Ta không chỉ là chủ Thiết viện, Biên Hải thành chủ, còn có tông môn của mình, rất nhiều thứ cần linh thạch. Giữ được năm ức linh thạch tam phẩm đã giỏi lắm rồi.

Tần Quân tặc lưỡi kinh ngạc hỏi:

- A? Ngươi còn có tông môn?

Hắn không ngờ đứa nhóc ngày xưa đã trưởng thành làm một cự phách.

Thiết Kình Thiên cung kính nói:

- Đúng vậy, tên là Thiết Sư tông, thành lập tám ngàn năm, một trong các tông môn xếp mười hàng đầu Đông Phương Vực. Nó được xây dựng vì sư phụ, chờ sư phụ trở về là ta sẽ giao vị trí tông chủ cho sư phụ.

Thiết Kình Thiên cười rất chân thành, ánh mắt không trốn tránh.

Tần Quân nghe mà cảm động, hắn đấm nhẹ ngực Thiết Kình Thiên cười mắng:

- Tiểu tử thối, lẽ nào vi sư đi giành đồ với ngươi? Yên tâm, thế lực trong tay trẫm không yếu hơn ngươi.

Nghe Tần Quân nói thế Thiết Kình Thiên bản năng liếc hướng nhóm Dương Tiễn, trong lòng tràn đầy sùng bái.

Sư phụ vẫn là sư phụ kia, dù tu vi không cao nhưng thuộc hạ thì mạnh kinh khủng.

Trước kia Thiết Kình Thiên đã tò mò thân phận của Tần Quân, tại sao được Đại Tần Hổ Quân, Kiền Chân Thần Quân, Tiểu Bạch Long trợ giúp. Nay xem ra Tần Quân che giấu rất sâu, có lẽ Thiết Kình Thiên chỉ được thấy một góc núi băng. Thiết Kình Thiên không thấy sợ ngược lại càng tôn sùng Tần Quân hơn.

Dù qua vạn năm, Thiết Kình Thiên thành tựu Thái Ất Huyền Tiên mà vẫn không nhìn thấu Tần Quân, điều này nói lên cái gì?

Tần Quân đứng ở độ cao hơn y nhiều!

Tần Quân phất tay cười nói:

- Được rồi, chúng ta phải xuất phát, ngươi về đi.

Trong một ngàn nô lệ có người chuyên điều khiển pháp thuyền bát phẩm, bọn họ chỉ cần chỉ huy địa điểm tiến lên là được.

Thiết Kình Thiên gật đầu, đang định rời đi.

Tần Quân chỉ vào pho tượng Biên Hải, cười nói:

- Xấu quá, lần sau sửa mặt lại, rõ ràng trẫm đẹp trai như thế!

Nếu không phải xuyên qua thời gian thì Tần Quân không dám tin tượng thiết đó là mình.

Thiết Kình Thiên dở khóc dở cười gật đầu. Tần Quân trở về, Thiết Kình Thiên không định kéo tượng thần Biên Hải xuống, vì nó là tín ngưỡng của vô số người. Trước khi đi Thiết Kình Thiên nhìn thoáng qua Liễu Nhược Lai hốc mắt sưng đỏ, y thầm giật mình.

Thiết Kình Thiên cau mày nghĩ:

- Sao nha đầu đó hơi giống tỷ tỷ của ta, là ảo giác sao?

Buổi sáng Thiết Kình Thiên có nói chuyện với Liễu Nhược Lai, khi đó không chú ý nhiều đến nàng, bây giờ ngẫu nhiên thoáng nhìn như thấy tỷ tỷ của mình đứng nơi đó.

Có lẽ vì đêm qua quá nhớ tỷ tỷ.

Thiết Kình Thiên tự an ủi mình như vậy, sau đó nhảy vọt lên bay về Biên Hải thành.

Lại qua nửa canh giờ pháp thuyền bát phẩm chậm rãi khởi động, Tần Quân ngồi xếp bằng ở mũi thuyền. Đường Tam Tạng, Cửu Đầu Trùng cũng ngồi khoanh chân sau lưng hắn.

Tần Quân nhìn mặt biển, hắn hít sâu loại bỏ tạp niệm, hỏi:

- Cửu Đầu Trùng, muốn có được lực lượng càng mạnh không?

Cửu Đầu Trùng nghe vậy mở to mắt, hít thở dồn dập.

Cửu Đầu Trùng lập tức quỳ sau lưng Tần Quân trầm giọng nói:

- Nếu bệ hạ có thể ban cho thuộc hạ lực lượng càng mạnh thì thuộc hạ sẽ muôn lần chết không từ chối vì bệ hạ!

Tần Quân ở trong lòng thầm quát:

- Hệ thống, sử dụng cơ hội Thần Ma đỉnh cao với Cửu Đầu Trùng!

Người chết không thể sống lại, Thủ Tâm đã mất đi, hắn phải phấn chấn lên. Nhưng Thủ Tâm sẽ thành vết sẹo mãi mãi trong lòng hắn. Nếu có thể lặp lại lần nữa Tần Quân sẽ nói rõ ràng với Thủ Tâm, đối xử nghiêm túc với nàng.

Đáng tiếc không có nếu như.

Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:

[Đinh! Cửu Đầu Trùng bắt đầu phục hồi Thần Ma đỉnh cao!]

Trên đỉnh đầu Tần Quân hiện ra lỗ đen hút Cửu Đầu Trùng biểu tình kích động vào trong. Đường Tam Tạng con ngươi co rút nhìn, gã từng hưởng thụ cơ hội Thần Ma đỉnh cao, nhưng nhìn từ thị giác người thứ ba thì linh hồn run rẩy trước thần thông vô thượng của Tần Quân. Đường Tam Tạng không cách nào cảm giác được trong lỗ đen giấu cái gì, nhưng thần thức đưa vào liền bị cắn nuốt khiến gã không dám làm bậy nữa.

Sau khi lỗ đen biến mất, Tần Quân nhìn mặt biển nhẹ giọng hỏi:

- Tam Tạng, ngươi tin nhân quả không?

Đường Tam Tạng sửng sốt, hai tay chắp vào nhau niệm:

- A di đà phật, cát bụi về cát bụi, người chết đã mất, bệ hạ đừng rơi vào ma chướng.

Ở chung với nhau lâu, Tần Quân trong ấn tượng của Đường Tam Tạng là người có quyết đoán, kiệt ngạo. Lần đầu Đường Tam Tạng thấy Tần Quân toát ra vẻ bi thương suy sụp.

Tần Quân lẩm bẩm:

- Nói thì đơn giản.

Đường Tam Tạng không khuyên thêm, vì gã thật sự không trải qua tình cảm như Tần Quân và Thủ Tâm.

Giọng Cơ Vĩnh Sinh vang lên trong đầu Tần Quân:

- Đừng nghĩ quá nhiều, ngươi không phát hiện tiểu nha đầu Liễu Nhược Lai khác lạ sao?

Tần Quân nhướng mày hỏi thầm:

- Ý ngươi là sao?

Trước kia Cơ Vĩnh Sinh và hệ thống đều nói Liễu Nhược Lai không đơn giản. Từ lúc gặp nhau Tần Quân đối xử Liễu Nhược Lai nhìn như hung dữ nhưng trong lòng không chút ghét nàng, hắn càng kỳ lạ chấp nhận cho nàng đi theo mình.

Theo một đường đến bây giờ, dù Liễu Nhược Lai vướng víu nhưng Tần Quân không thật sự xua đuổi nàng. Cảm giác này rất kỳ diệu, lúc trước Tần Quân đã phát hiện nhưng không thể cưỡng lại Liễu Nhược Lai được.

Cơ Vĩnh Sinh nói lấp lửng:

- Nha đầu Liễu Nhược Lai có lẽ liên quan đến Thủ Tâm, quan hệ gì thì tạm thời không nói rõ được.

Tần Quân nhíu chặt mày.

Liễu Nhược Lai và Thủ Tâm?

Nỗi lòng Tần Quân rối bời. Cơ Vĩnh Sinh không nói rõ, hệ thống càng không thể dò xét Liễu Nhược Lai vì sợ chọc giận thiên đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.