Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1520: Chương 1520: Quý Long Uyên (2)




- Hừ!

Thiết Thư Thánh không sợ hãi chút nào, huy quyền đối kích.

Phịch một tiếng!

Thiết Thư Thánh thổ huyết bay ra ngoài, nện lên vách núi, ném ra một cái thật sâu, sống chết không rõ.

Tuy hắn mới vào Thánh Nhân cảnh, nhưng làm sao địch nổi Thánh Nhân cảnh trung kỳ Lý Nguyên Bá?

- Ngươi…

Hoắc Trấn Dư trừng mắt, nhưng Bồ Đề Tổ Sư ở bên cạnh, hắn chỉ có thể nhìn, không dám hỗ trợ.

Tần Quân cất bước tiến lên, chúng nhân đi theo, Hoắc Trấn Dư đành phải tiếp tục dẫn đường.

Để tiểu tử Thiết Thư Thánh này ăn chút đau khổ cũng tốt.

Hoắc Trấn Dư bất đắc dĩ lắc đầu, thầm than:

- Thiết hiền chất, hiện tại bá phụ ta cũng thân bất do kỷ.

Oanh một tiếng!

Thiết Thư Thánh xuyên phá vách núi, phẫn nộ đánh tới, trong mắt tràn đầy tơ máu.

Bị các loại cự thú truy sát, đã để hắn khổ không thể tả, bây giờ lại bị Lý Nguyên Bá đánh lui, hơn nữa còn là ở trước mặt Hoắc Trấn Dư, để hắn nhục nhã khó nhịn.

- Dừng tay!

Hoắc Trấn Dư cấp tốc xuất thủ, ngăn Thiết Thư Thánh lại.

Lý Nguyên Bá khinh thường liếc xéo, mấy người Tôn Ngộ Không cũng lộ ra nụ cười khinh miệt.

Tuy kẻ này thành Thánh, nhưng tâm tính thật sự là quá không được, để bọn hắn im lặng, dạng người này cũng có thể thành Thánh?

Dưới Thiên Đạo này, thành Thánh thật sự là quá trò đùa.

- Hoắc bá phụ! Ngươi làm gì vậy!

Thiết Thư Thánh tức giận gào thét nói, cha hắn cùng Hoắc Trấn Dư là bạn thân, vậy mà không giúp hắn?

Hoắc Trấn Dư trầm giọng hét lên:

- Bình tĩnh một chút, ta đã bị bọn hắn bắt, ngươi muốn chết sao?

Nghe vậy, Thiết Thư Thánh như bị sét đánh, cứ thế sững tại nguyên chỗ.

Hoắc Trấn Dư bị bắt?

Hắn vô ý thức quét về phía đám người Tần Quân, phát hiện đối phương đều khinh miệt nhìn hắn, để hắn trong nháy mắt rùng mình.

- Thì tính sao! Hoắc bá phụ chớ sợ!

Thiết Thư Thánh nổi giận gào thét nói, phảng phất như muốn cùng đám người Tần Quân đánh nhau chết sống.

Hoắc Trấn Dư nghe mà cảm động, rất có ý tứ cùng Thiết Thư Thánh chiến tử ở đây.

- Ta rời đi ngay, không liên lụy Hoắc bá phụ!

Thiết Thư Thánh chắp tay hét lên, một bộ khẳng khái chịu chết, nói vừa xong, quay đầu bỏ chạy, trong chớp mắt liền tan biến ở trong hẻm núi.

Tĩnh!

Hẻm núi trong nháy mắt yên lặng lại, chỉ có tiếng gió hô hô.

Đám người Tần Quân im lặng, Hoắc Trấn Dư càng hóa đá.

Gia hỏa này…

Hoắc Trấn Dư nhắm mắt, nắm chặt hai đấm, trên trán nổi gân xanh, hận không thể đuổi theo đánh chết Thiết Thư Thánh.

- Tiếp tục dẫn đường đi!

Tần Quân phân phó nói, Hoắc Trấn Dư thở dài một tiếng, đành phải theo sau.

Sau khi bay ra hẻm núi, Thiết Thư Thánh bởi vì quy tắc cấm bay của Bát Hoang, không thể không rơi xuống đất.

- Không được, nhất định phải cứu Hoắc bá phụ!

Thiết Thư Thánh lẩm bẩm, lập tức bay ra ngoài Bát Hoang, chuẩn bị tìm viện binh.

Cùng lúc đó, một bên khác của Bát Hoang.

Một bóng người từ trong sương mù dày đặc nhảy lên, hắn mặc Long Văn Kim Y, tóc trắng phất phới, mang theo Kim Giác Tử Ngọc quan, thắt Phượng Vũ, ở giữa cuồng phong gào thét, tóc dài phất phới, phong thái thần dị.

- Bát Hoang, ta lại tới, lần này, Quý Long Uyên ta nhất định phải lĩnh ngộ Đại Đạo vô thượng, thành tựu Thiên Đạo Chí Thánh!

Lông mi hắn lạnh lùng, trong mắt lóe ra điên cuồng, mà tên của hắn ở trong Nội vũ trụ tuyệt đối là uy chấn bát phương.

Quý Long Uyên!

Một trong vạn cổ yêu nghiệt, có thể xưng vạn cổ yêu nghiệt mạnh nhất!

Từng đánh bại Thánh Quân, tên tuổi đã siêu việt phạm trù vạn cổ yêu nghiệt!

Hắn đã không phải lần đầu tiên đến Bát Hoang, nhưng lần này, hắn ôm quyết tâm mà đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.