Tần Lăng Mệnh thầm nghĩ:
- Quả nhiên là người đó.
Trên mặt Tần Lăng Mệnh lộ ra nụ cười quỷ dị.
Tần Quân nhíu mày.
Cảnh giới đối phương sâu không lường được, cảm giác giống như Dương Tiễn, Phục Hy cho hắn vậy, thậm chí càng khủng bố hơn.
Tần Quân cắn răng hỏi, tâm trạng không vui:
- Ngươi rốt cục là ai?
Hay người này cũng là Cực Viêm Ma Thần?
Nam tử đột nhiên trừng mắt quát:
- Thấy lão tử ngươi, ngươi còn không quỳ xuống?
Tiếng gã như sấm vang vọng khắp giới diện khiến cả Tần Quân cũng có chút ù tai.
Quỳ xuống?
Tần Quân lập tức nổi giận, vừa muốn mắng con mẹ nó đã thấy Tần Lăng Mệnh bùm một phát quỳ trên đất hô:
- Gia gia, ngài hung vậy làm gì?
Gia gia?
Vẻ mặt Tần Quân lập tức cứng ngắc, suy nghĩ cũng mơ hồ.
Nam tử kia bỗng nhiên cười, bộ dáng uy nghiêm biến mất không còn:
- Đứng lên đi, ai bảo ngươi quỳ đâu!
Tần Lăng Mệnh cười, đứng dậy nói:
- Gia gia đã đoán được thân phận của ta đúng không?
Nam tử kia cười đắc ý, bộ dạng so với ban nãy tựa như hai người:
- Vô nghĩa, Thời Không Tuyệt Địa là địa bàn lão tử, lão tử có thể tính đến tương lai.
Vẻ mặt Tần Quân kịch biến. Hắn rốt cục đoán được thân phận đối phương.
Tần Quân cắn răng hỏi, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ:
- Ngươi là Cơ Bất Bại?
Nam tử đồ đen phồng mũi trợn mắt nói:
- Lão tử là cha ngươi, ngươi dám gọi thẳng tên vậy hả?
Gã đúng là gia chủ cuối cùng tộc Cực Viêm Ma Thần, phụ thân kiếp trước của Cơ Vĩnh Sinh, Cơ Bất Bại!
Từ khi Thánh Môn xuất thế, truyền thuyết về Cơ Bất Bại đã bị khắp nơi tìm ra, thậm chí có người nói Cơ Bất Bại trước kia còn mạnh hơn cả Tịch Nghiệp Ma Quân cùng Huyền Đế Trường Sâm Thương. Cũng bởi vì gã quá mạnh nên mới khiến Thánh Môn kiêng kị.
Yên lặng!
Đỉnh núi lập tức yên tĩnh, Tần Quân cùng Cơ Bất Bại trừng nhau, Tần Lăng Mệnh và tiểu Lăng Mệnh nhìn bọn họ, trường hợp có chút xấu hổ.
- Ngươi thế nhưng lại còn sống…
Nửa ngày Tần Quân mới nghẹn ra được câu đó suýt nữa khiến Cơ Bất Bại tức chết.
- Ngươi muốn lão tử chết vậy à?
Cơ Bất Bại tức giận dậm chân, thân hình khẽ nhoáng liền xuất hiện trước mặt Tần Quân. Hai người cao gần bằng nhau, chóp mũi cách nhau không đến mười centimet.
Sau khi biết đối phương là Cơ Bất Bại, Tần Quân không hề sợ nữa, hắn trừng mắt.
Nếu là kẻ khác đụng phải Cơ Bất Bại căn bản không dám đối diện với gã.
Khí chất bá đạo của Cơ Bất Bại quá mạnh khiến người ta thấy vô cùng nguy hiểm.
Tiểu Lăng Mệnh trong ngực Tần Quân bị chen cứng hai tay đập loạn, rất ủy khuất khiến Tần Lăng Mệnh nhìn không biết nói gì.
Tần Lăng Mệnh nhịn không được nói:
- Hai người sắp khiến ta nghẹn chết!
Cơ Bất Bại nghe thế vội vàng lui về sau một bước, vò đầu cười rộ hai tay xoa nhau nói:
- Vĩnh Sinh, đừng oán giận vi phụ. Vi phụ có thể để con còn sống đã không dễ dàng.
Tư thái hung dữ ban nãy không còn chút nào, vì Cơ Bất Bại đã nhận ra Tần Quân không hề tôn trọng gã dù chỉ một chút.
Đối phương dù sao cũng là con của gã, gã có thể làm sao được?
Chỉ có thể túng!
Tần Quân cười lạnh nói:
- Đúng là không dễ dàng. Ngươi sống khỏe lại làm hại trẫm bị vây giết.
Tần Quân xưng trẫm với Cơ Bất Bại, thực rõ ràng hắn cũng không quá yêu thích vị phụ thân này.
Cơ Bất Bại ưỡn mặt cười nói:
- Không phải do ta không dám đi ra ngoài sao? Ta đánh không lại các Thánh Nhân trong Thánh Môn.
Thánh Nhân!
Tần Quân híp mắt, hắn chú ý thấy Cơ Bất Bại dùng từ ‘các’!
Quả thế, trong Thánh Môn có không chỉ một vị Thánh Nhân!
Tần Quân hứng thú hỏi:
- Chậc chậc, ngươi vậy mà có thể trốn thoát khỏi tay Thánh Nhân?
Cơ Bất Bại nhướng mày đắc ý nói:
- Đương nhiên, lão tử ta mạnh vô địch, Thánh Nhân cũng không giết được ta!
Thực thô tục...
Một hơi một cái lão tử...
Tần Quân đều không thể tin được người này lại là gia chủ tộc mạnh nhất trong vũ trụ.
Tần Quân buồn bã nói:
- Ngươi sợ chết như thế, xem ra ngươi cũng không có đem trẫm để trong lòng.
Năm đó nếu không phải Bạch Đế thu lưu hắn, có thể hắn đã bị yêu thú, man thú cắn nuốt.
Khi Thương Hoa Tiên Tôn mang theo đám thần tiên đông nghìn nghịt vây giết hắn, vị phụ thân này lại vì sợ chết nên không có xuất hiện giúp hắn.
Càng nghĩ Tần Quân lại càng thấy nản lòng.
Cơ Bất Bại bị Tần Quân nhìn cảm thấy rất không thoải mái, gã vò đầu ngửa mặt lên trời cười nói:
- Năm đó nếu ta đi ra giúp con, ta chắc chắn sẽ khiến Thánh Môn chú ý. Ta có thể trốn một lần cũng không thể trốn lần thứ hai. Huống chi không phải con cũng không chết đó sao?
- Yên tâm, sau này nếu ai dám khi dễ con, lão tử giúp con trị nó. Cho dù đối phương là Thánh Nhân lão tử cũng muốn khiến y hối hận sinh ra trên đời!
Tần Quân tức giận nói:
- Thánh Nhân? Ngươi sợ là trốn quá nên ngu?
Cơ Bất Bại sợ Thánh Nhân tới mức tránh ở Thời Không Tuyệt Địa không dám ra ngoài bây giờ cũng dám nói ngay cả Thánh Nhân gã cũng không sợ.
Nực cười!
Thực lực không được, khẩu khí ngược lại không tồi.
Cơ Bất Bại dường như thấy mất mặt, gã giận dữ nói:
- Đó là khi trước, lão tử tu luyện vô số ức năm trong Thời Không Tuyệt Địa, đập đám kia tuyệt đối không tốn sức!
Vô số ức năm!
Tần Quân cùng Tần Lăng Mệnh trừng lớn mắt, hai người cùng hít một ngụm khí lạnh.
Cơ Bất Bại trước kia đã có thể khiến Thánh Môn kiêng kị, vậy sau khi tu luyện vô số ức năm gã lại khủng bố cỡ nào?
Đáng sợ nhất chính là bên ngoài vũ trụ cũng chỉ mới đi qua hơn hai mươi vạn năm mà thôi.
Tần Quân nhịn không được hỏi:
- Ngươi đã thành thánh?
Cơ Bất Bại cười hắc hắc cũng không trả lời.
Ánh mắt Tần Lăng Mệnh phức tạp nói:
- Gia gia quả thật đã muốn thành thánh.
Tần Lăng Mệnh chỉ có thể lộ ra chút thế, nếu y nói nhiều sẽ dễ ảnh hưởng đến tương lai.
Đồng tử Tần Quân co lại. Hắn không nghĩ tới Cơ Bất Bại thế nhưng đã thành thánh!
Cơ Bất Bại đắc ý nói:
- Vĩnh Sinh, đừng sợ! Ngày sau lão tử sẽ là chỗ dựa cho con, ba ngàn đại thế giới, Thánh Môn là gì? Kẻ nào dám chọc con, chỉ một câu thôi lão tử giết chúng cho con!
Khí phách!
Cuồng vọng!
Kỳ thật nội tâm Cơ Bất Bại cũng biết mình thua thiệt con mình, bây giờ gặp được Tần Quân gã bỗng cảm thấy mình nên bù lại.
Vừa lúc, gã cũng phải kiếm Thánh Môn báo thù.
Trước giờ đều nói sau khi thành thánh sẽ vô dục vô cầu, đây chẳng qua là ý tưởng tốt đẹp mà thôi.
Sau khi thành thánh chỉ biết phóng đại bản tính.
Vô dục vô cầu, đó là Thiên đạo!
Cơ Bất Bại, là Cực Viêm Ma Thần gã vốn vô cùng cuồng ngạo, bị huyết hải thâm cừu kích thích khiến Cơ Bất Bại càng cuồng ngạo, càng bá đạo hơn.