Đáy lòng Tần Quân sóng gió ầm ầm, thật lâu cũng khó an tĩnh lại.
Trẫm còn có con bài chưa lật là Thánh Nhân?
Huyết nhục thân tình, Tần Quân có thể tin tưởng Cơ Bất Bại. Nếu Cơ Bất Bại có ý đồ khác Tần Quân cùng Tần Lăng Mệnh cũng không thể phản kháng. Cơ Bất Bại lật tay cũng đã có thể giết bọn họ rồi.
Nhưng Tần Quân có thể cảm giác được Cơ Bất Bại thấy áy náy với hắn.
Tần Quân ngữ khí phức tạp nói:
- Trẫm bây giờ không phải Cơ Vĩnh Sinh, trẫm là Tần Quân, Tần Thiên Đế.
Tần Quân đã sớm quyết định từ bỏ thân phận kiếp trước của mình. Hắn là Tần Quân, ý thức chủ chốt vẫn là Tần Quân của Trái Đất.
Cơ Bất Bại ngẩn người sau đó cười lớn:
- Tên mà thôi, ban đầu Cực Viêm Ma Thần cũng không họ Cơ. Đến đời con thay đổi cũng vừa lúc miễn cho nhắc tới chuyện Cơ gia bị giết lại cảm thấy sỉ nhục.
Tư tưởng tên này cũng rất thoáng đi, nếu là kẻ cầm quyền khác chắc chắn không thể dễ dàng tha thứ chuyện hậu đại sửa họ.
Oán giận của Tần Quân với Cơ Bất Bại qua đó cũng giảm bớt một chút.
Tiểu Lăng Mệnh không biết đã ngủ từ bao giờ, bé dựa vào ngực Tần Quân, nước mũi dính lên áo trắng của hắn có vẻ ngốc ngốc.
Tần Quân hỏi sang chuyện khác:
- Lai lịch Thời Không Tuyệt Địa là gì? Nghe nói nó có liên kết với Tù Mệnh Ngục?
Với Thời Không Tuyệt Địa, Tần Quân rất nghi hoặc. Đồng dạng, hắn cũng rất tò mò về Cơ Bất Bại.
Cơ Bất Bại xoay người đi về phía khối đá lớn kia, cười nói:
- Lại đây ngồi xuống nói chuyện.
[Đinh! Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ: Cứu vớt Tần Lăng Mệnh! Đạt được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội tử trung đỉnh cao, một lần cơ hội phó bản Thần Ma, hai cơ hội tùy cơ rút thăm trúng thưởng, một cơ hội sưu tầm hiền năng.]
Tiếng hệ thống gợi ý vang lên chứng tỏ Cơ Bất Bại không có địch ý với bọn họ.
Phương xa thường thường truyền đến tiếng gầm gừ khiến đỉnh núi hôn ám kinh khủng vô cùng.
Tần Quân cùng Tần Lăng Mệnh đi tới ngồi lên tảng đá đó, nghe Cơ Bất Bại kể về đoạn quá khứ kia.
- Cơ gia đã từng vô cùng mạnh mẽ nhưng sau này suy tàn không rõ nguyên nhân. Đến đời của ta, ta bằng thiên phú tuyệt đỉnh dẫn dắt Cơ gia lại đi hướng huy hoàng, đoạt lại danh hiệu chủng tộc mạnh nhất vũ trụ.
Tần Quân nghe gã nói liền trợn mắt, ngay cả khóe miệng Tần Lăng Mệnh cũng run run.
Thật không biết xấu hổ.
- Lúc ấy, cái gì Tịch Nghiệp Ma Quân, gì mà Trường Sâm Thương cũng không phải đối thủ của lão tử. Sau khi bọn họ ẩn lui lại xuất hiện một nhân vật hình như tên là Dương Bắc Minh, được xưng là Kiếm Thần đệ nhất vũ trụ cũng bị lão tử đánh đến răng rơi đầy đất, bất quá ta cho y mặt mũi, không có truyền ra.
- Cũng vì ta quá mạnh khiến Thánh Môn ngồi không yên. Chúng xuất động hai vị Thánh Nhân cùng mười vạn cường giả bao vây tiễu trừ Cơ gia.
- Trong cuộc đại chiến Cơ gia gần như bị giết sạch. Lúc sắp chết ta đã thi triển thần thông cực mạnh của mình khiến bản thân rơi vào cái khe thời không, Thánh Nhân lại nghĩ lão tử tự bạo, một đám heo.
Nói đến đây, Cơ Bất Bại cảm thấy rất đắc ý.
Trong mắt Tần Quân hiện lên một tia dị sắc, hắn không ngờ Dương Bắc Minh từng bại vào tay Cơ Bất Bại.
Hơn hai mươi vạn năm trước mặc dù Dương Bắc Minh không phải Bán Thánh nhưng cũng đã Hiển Thánh cảnh viên mãn. Tu vi đạt tới Hiển Thánh cảnh nếu muốn đột phá tiểu cảnh giới cũng phải mấy trăm vạn năm. Thậm chí đa số cường giả dùng cả đời cũng không thể tiến thêm một bước.
Dương Bắc Minh gần đến đỉnh cao lại bị Cơ Bất Bại đánh bại?
Cơ Bất Bại bây giờ đã tu luyện thêm vô số ức năm…
Tần Quân cũng không dám tưởng tượng Cơ Bất Bại bây giờ mạnh tới cỡ nào nhưng hắn lại hiểu rõ một điều:
Thánh Môn đã không phải kẻ thù không thể đánh thắng!
- Sau đó lúc ta tỉnh lại liền phát hiện bản thân ở Thời Không Tuyệt Địa. Qua ức năm thời gian, ta vừa tu luyện vừa đi khắp Thời Không Tuyệt Địa. Ta phát hiện trong Thời Không Tuyệt Địa có trăm vạn giới diện, tốc độ thời gian trôi giữa chúng cũng không giống nhau. Đồng thời trong Thời Không Tuyệt Địa cũng có vô số sinh linh lỡ bước vào đây như ta. Sinh linh có thể chịu được thời không loạn lưu đều rất mạnh, bọn họ sinh sống trong Thời Không Tuyệt Địa rất lâu, khi ta mới đến suýt nữa đã bị kẻ khủng bố trong giới diện sâu nhất giết chết.
Vẻ mặt Cơ Bất Bại tràn đầy hồi ức, thời gian qua ức năm giờ gã nhớ lại giống như nằm mơ.
Đồng tử Tần Quân co rụt, Thời Không Tuyệt Địa lại hung hiểm như thế?
Nhưng vừa nghĩ tới Tử Đạo trong Tù Mệnh Ngục hắn lại thoải mái.
Thực lực Tử Đạo sâu không lường được, giờ nghĩ lại Tần Quân đều không rét mà run.
Hay là Tử Đạo cũng từng tiến vào Thời Không Tuyệt Địa?
- Nói vậy ngươi cũng có Mệnh Vận Chi Luân đi?
Đúng lúc này Cơ Bất Bại lại chuyển đề tài, gã nhìn Tần Quân chằm chằm giống như muốn nhìn rõ mọi thứ của hắn.
Tần Quân nghe thế liền ớn lạnh cả người.
Sao Cơ Bất Bại lại biết được?
Hắn từng nhìn qua ảnh của những người nắm giữ Mệnh Vận Chi Luân, trong số đó cũng không có Cơ Bất Bại nhưng lại có Trường Sâm Thương cùng Bạch Đế.
Tần Lăng Mệnh nghi hoặc, Mệnh Vận Chi Luân là cái gì?
Không đợi Tần Quân trả lời Cơ Bất Bại tiếp tục nói:
- Vì ngươi có Mệnh Vận Chi Luân, thứ vốn có năng lực xuyên qua thời không nên Thời Không Tuyệt Địa không ngăn được gì ngươi. Con của ngươi sở dĩ có thể tới được thời không này của chúng ta trong Thời Không Tuyệt Địa là vì Mệnh Vận Chi Luân của ngươi. Còn làm sao để đến, ta tạm thời không biết.
- Trong Thời Không Tuyệt Địa tuy thơi gian trôi qua thong thả nhưng ta vẫn chưa thấy kẻ thứ hai đến từ tương lai.
Tần Quân giật mình.
Nếu Thời Không Tuyệt Địa thật sự có thể khiến những người ở những thời đại khác nhau tụ tập lại một chỗ vậy không phải lộn xộn sao?
Tuy Tần Quân không biết mình tương lai làm sao để đưa Tần Lăng Mệnh về đây nhưng điều đó vẫn khiến Tần Quân nhẹ nhàng thở ra.
Nếu ai đều có thể thông qua Thời Không Tuyệt Địa xuyên qua thời không vậy chẳng phải loạn sao?
Tần Quân hỏi:
- Ngài từng đi tới Tù Mệnh Ngục sao? Có biết Tử Đạo không?
Đây là vấn đề Tần Quân quan tâm.
Vì sao Tử Đạo lại muốn nhận hắn làm nhi tử?
Tử Đạo từng nhắc tới Cơ Bất Bại, chẳng lẽ hai người là bạn tốt?
- Tử Đạo? Cái thứ gì vậy?
Vẻ mặt Cơ Bất Bại quái dị, gã dừng một chút rồi nói tiếp:
- Tù Mệnh Ngục? Giống như sâu trong Thời Không Tuyệt Địa có một cái cửa ra vào, nhưng nơi đó có một tên mạnh quá đáng trấn thủ nên ta còn chưa từng đi qua.
Một tên mạnh quá đáng?