Sau đó Phục Hy bị mười hai Tổ Vu giết chết, nhưng cái chết của y cũng có âm mưu của Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất trong đó nên lại thấy Phục Hy tâm trạng Đế Tuấn tràn đầy phức tạp.
Đế Tuấn hỏi:
- Ngươi cũng trọng sinh ở thiên địa này?
Nghe Đế Tuấn hỏi vậy Phục Hy gật đầu. Bây giờ Phục Hy đã xem nhẹ chuyện kiếp trước, đối với Đế Tuấn y cũng không có chán ghét hay hảo cảm gì.
Phục Hy khẽ nói:
- Các ngươi đều tới hiệu lực cho Thiên Đế bệ hạ, sao lại nội đấu?
Chúc Dung dáng vẻ chật vật bay qua nhưng bị Phục Hy ngăn lại, Huyền Đô đứng xa xa cũng nhìn Phục Hy đầy kinh ngạc.
Không nghĩ tới Phục Hy và Chúc Dung cũng hiệu lực cho Tần Thiên Đế.
Đế Tuấn hừ lạnh nói:
- Ta mạnh hơn bọn chúng, đợi ta thịt bọn chúng xong lại tới hiệu lực cho bệ hạ!
Nhắc tới Tần Quân, Đế Tuấn cũng không tiện tiếp tục xưng trẫm.
Nghe Đế Tuấn nói vậy Chúc Dung và Huyền Đô đều tức giận, bọn họ hận không thể xé chết Đế Tuấn.
Lúc này, một tiếng mắng bá đạo truyền đến khiến mọi người đều cảm thấy đầu váng mắt hoa, ngay cả Phục Hy cũng không ngoại lệ:
- Ồn ào cái gì! An phận một chút cho lão tử!
- Đây là…
Trong lòng Đế Tuấn, Huyền Đô sóng gió ngập trời.
Bọn họ đều từng đối mặt với Thánh Nhân nên lập tức đoán được tu vi của Cơ Bất Bại.
Hai người đều là kẻ đứng đầu dưới Thánh Nhân, nhưng ở trước mặt Cơ Bất Bại đều không hề có suy nghĩ chống cự.
Chỉ thấy Cơ Bất Bại chậm rãi bước trên hư không đến.
Nhìn Cơ Bất Bại đi chậm vậy nhưng một bước của gã vượt qua hơn mười dặm, mới mấy bước đã đến trước mặt đám người.
- Đều an tĩnh chút cho lão tử. Muốn đánh nhau thì đi đánh với lão tử, kẻ nào thắng, kẻ đó định đoạt!
Cơ Bất Bại trợn mắt nhìn qua đám người Chúc Dung, Đế Tuấn, Phục Hy, Huyền Đô, không một ai dám đối diện.
Thánh Nhân oai, chỉ bằng ngôn ngữ đã khiến người sợ hãi.
- Thánh Nhân… Làm sao có thể…
Trong lòng Đế Tuấn sóng cuộn bể gầm. Y không ngờ trong thủ hạ của Tần Thiên Đế cũng có Thánh Nhân!
Trong lúc nhất thời, hình tượng Tần Thiên Đế trong lòng Đế Tuấn trở nên sâu không lường được.
Vẻ mặt Huyền Đô có chút phức tạp.
Gã vốn nghĩ mình tới làm thủ hạ Tần Thiên Đế sẽ được nhiều trọng dụng, không nghĩ tới vừa xuất hiện đã lâm vào hoàn cảnh xấu hổ như thế.
Nhưng mà thuộc hạ Tần Thiên Đế có Thánh Nhân lại ra ngoài dự đoán của gã.
Huyền Đô còn chưa thấy Đế Hoàng thống ngự Thánh Nhân!
Phục Hy bất đắc dĩ cười nói:
- Các ngươi đi gặp bệ hạ trước đi.
Nói xong Phục Hy liền biến mất, tiếp tục đi tìm hiểu Thánh đạo.
Chúc Dung nhìn Đế Tuấn đầy oán hận nhưng có Cơ Bất Bại ở đây gã cũng không dám động thủ.
- Đi thôi!
Cơ Bất Bại phất tay áo, trực tiếp đem Chúc Dung, Đế Tuấn, Huyền Đô cuốn đi, giây tiếp theo đã xuất hiện trước mặt Tần Quân.
Hít!
Đế Tuấn cùng Huyền Đô hút một ngụm khí lạnh, vừa rồi hai người cũng không kịp phản ứng!
Vậy chẳng phải nếu Cơ Bất Bại muốn giết bọn họ cũng dễ dàng như trở bàn tay?
Lúc này Tần Quân chậm rãi mở mắt, thấy Đế Tuấn cùng Huyền Đô liền cười nói:
- Trẫm đã sớm nghe nói qua chuyện của các ngươi, rốt cục đợi được các ngươi tới.
Nghe vậy Huyền Đô vội vàng quỳ xuống, nói:
- Mong bệ hạ thu lưu!
Đế Tuấn thấy vậy khẽ cắn răng cũng quỳ một gối chắp tay nói:
- Ta tên Đế Tuấn, nguyện vì bệ hạ vượt lửa quá sông!
Y là Thiên Đế Yêu tộc bây giờ lại quỳ xuống trước một Thiên Đế khác trong lòng tự nhiên cảm xúc lẫn lộn. Nhưng muốn hoành hành trong vũ trụ này y cần phải tìm được một cây đại thụ nương tựa, huống chi Cơ Bất Bại còn đang đứng bên cạnh.
Nhẫn việc người thường không thể nhẫn chính là điều Thiên Đế phải làm được.
Đế Tuấn dấu diếm dã tâm, hiểu được bản thân phải ẩn nhẫn.
Đợi khi y mạnh lên vẫn sẽ muốn Đông Sơn tái khởi.
Đáng tiếc làm thuộc hạ Tần Quân còn muốn Đông Sơn tái khởi tuyệt đối là người si nói mộng!
Tần Quân cười nói:
- Trẫm tính toán ở trong này tu hành mấy vạn năm, các ngươi cũng đồng thời tu hành đi!
Dù sao Đế Tuấn và Huyền Đô cũng trốn không thoát, không phải Thánh Nhân không thể chạy ra khỏi Thời Không Tuyệt Địa!
Đế Tuấn, Huyền Đô nghe vậy dù trong lòng có chút ý kiến nhưng cũng không dám nói gì.
Đến tình trạng như bọn họ tu hành đã không có bao nhiêu tác dụng.
Hai người không biết ở thiên đạo này đột phá Thánh Nhân cũng không có gông xiềng lớn như thế. Hai người vẫn còn ấn tượng ở thiên đạo Hồng Hoang, cứ nghĩ số Thánh Nhân cũng có hạn định.
Cứ như vậy, đội ngũ lại khôi phục bình tĩnh.
Tần Quân tiếp tục khắc khổ tu luyện.
Có lẽ xông xáo bên ngoài có thể làm cho hắn đột phá nhanh hơn nhưng tu luyện trong Thời Không Tuyệt Địa mấy vạn năm với hắn cũng là trăm lợi không có một hại.
Xuân đi thu đến.
Thời gian ngàn năm nhanh chóng đi qua, Tần Quân mạnh mẽ đột phá cảnh giới Đại La Kim Tiên trung kỳ.
Đế Tuấn cũng bị bắt gia nhập những người bị Cơ Bất Bại ngược đánh.
Cơ Bất Bại nhàm chán sẽ kiếm y và Chúc Dung đánh nhau, một Yêu một Vu bị Cơ Bất Bại ngược đến chết đi sống lại.
Huyền Đô biểu hiện tốt cho nên tránh được một kiếp.
Cơ Bất Bại cũng không thích kiếm Huyền Đô phiền toái, gã ưa kiếm kẻ cứng đầu.
Phục Hy đứng trên đỉnh núi ngàn năm vẫn không nhúc nhích, giống như hóa đá.
Hiểu được Thánh đạo cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
Đồng thời Đế Tuấn và Huyền Đô cũng phát hiện bọn họ thế nhưng còn có thể tiếp tục tu luyện tăng trưởng tu vi khiến cả hai vui vẻ vô cùng.
Cơ Bất Bại ngẫu nhiên cũng sẽ chỉ điểm hai người khiến cả hai hơi chút hiểu được.
Trong lúc nhất thời, mọi người trừ Cơ Bất Bại ra đều bắt đầu điên cuồng tu luyện.
Hai ngàn năm lại nhanh chóng đi qua.
Tần Quân đột phá Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ!
Ba ngàn năm sau, Tần Quân đột phá Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn!
Tích lũy hơn sáu ngàn năm, Tần Quân từ Thái Ất Huyền Tiên cảnh nhảy vọt đến Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn khiến Tần Lăng Mệnh vẫn còn bị vây ở Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ bị đả kích nặng nề.
Đế Tuấn, Chúc Dung, Huyền Đô cũng bị tốc độ tu luyện của Tần Quân dọa sợ.
Yêu nghiệt!
Nhất là Đế Tuấn, y ngạc nhiên phát hiện Tần Quân thế nhưng cũng có Tử Vi Đế Tinh đạo quả khiến nội tâm Đế Tuấn cảm xúc lẫn lộn.
Sau đó lại qua ngàn năm, Cơ Bất Bại không biết từ đâu kiếm ra một khối tinh thạch thần bí. Bên trong nó chứa linh khí thuộc tính hỏa vô cùng khổng lồ khiến Tần Quân lập tức đột phá tới Đại La Chí Tiên!
Đại La Chí Tiên hơn ba ngàn tuổi!
Trong Thời Không Tuyệt Địa thời gian đình trệ, Tần Quân vẫn tương đương mới có hơn hai mươi tuổi.
Quả thật độc nhất vô nhi!