Đại La Chí Tiên hơn hai mươi tuổi nếu truyền ra chắc chắn hù chết người!
Ít nhất Tần Lăng Mệnh đã muốn chết lặng.
Tần Lăng Mệnh mỗi ngày bế quan tu luyện, muốn đuổi kịp bước tiến của Tần Quân.
- Cứ theo đà này, qua mấy vạn năm hắn sẽ đạt tới độ cao thế nào?
Vẻ mặt Đế Tuấn phức tạp nhìn Tần Quân đang độ kiếp phía trước.
Y và Đông Hoàng Thái Nhất vừa sinh ra chính là Đại La Kim Tiên nhưng đó là kết quả bọn họ hấp thụ Thái Dương Chân Hỏa vô số năm.
Nếu để hai người tu luyện từ đầu thì liệu bảy ngàn năm có thể đạt tới Đại La Chí Tiên không?
Cơ Bất Bại thì cười lớn:
- Tộc Cực Viêm Ma Thần chúng ta lại xuất hiện một yêu nghiệt hơn cả tiền nhân. Ha ha ha, không uổng là con lão tử!
Mọi người không nói gì nhưng cũng rất bội phục thiên phú của Tần Quân.
Mặc dù Tần Quân luôn luôn hấp thu thiên tài địa bảo cùng đan dược nhưng đổi thành họ ở cảnh giới ấy cũng không dám ăn nhiều linh đan diệu dược như thế, nếu không sẽ nổ tan xác.
Thiên kiếp Đại La Chí Tiên cảnh của Tần Quân vẫn biến thái như trước, mức độ như của Đại La Thủy Tiên nhưng Tần Quân vẫn cảm thấy không đáng kể chút nào.
Lực lượng thân thể cùng pháp lực của Tần Quân so với trước lúc tiến vào Thời Không Tuyệt Địa đã khác nhau một trời một vực.
Chỉ cần một chưởng, hắn có thể đánh bạo một trăm người chính mình trước kia.
Thậm chí càng nhiều!
Bản thân Tần Quân chính là biến thái vượt giai khiêu chiến, dù mới đột phá Đại La Chí Tiên hắn cũng có tin tưởng khiêu chiến Đại La Thủy Tiên.
Hắn không phải mù quáng tự phụ mà căn cứ vào thực lực bản thân.
Kiếp trước hắn chính là Nhập Thánh, hắn biết lực lượng Đại La Thủy Tiên mạnh cỡ nào.
Sau khi độ kiếp, Tần Quân nghỉ ngơi mấy ngày rồi lại bắt đầu điên cuồng tu luyện khiến Tần Lăng Mệnh không dám thả lỏng.
Chỉ cần y đột phá Đại La Chí Tiên, Cơ Bất Bại sẽ cởi bỏ phong ấn trên người y, khiến y nhất phi trùng thiên!
Tần Lăng Mệnh đã rất khẩn cấp chờ đợi ngày ấy đến.
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Lại hai ngàn năm trôi qua.
Tần Quân thế như chẻ tre đột phá Đại La Chí Tiên cảnh trung kỳ!
Nhật nguyệt thay đổi liên tục, lại hai ngàn năm nữa qua, Tần Quân đã ở trong Thời Không Tuyệt Địa hơn vạn năm, đột phá tới Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ!
Tốc độ đột phá của Tần Quân đã vượt xa Cơ Vĩnh Sinh kiếp trước!
Ngay cả Cơ Bất Bại cũng thường xuyên bảo Tần Quân yêu nghiệt.
Trừ bỏ tăng lên tu vi Tần Quân mỗi ngày cũng sẽ tốn thời gian rèn luyện thực chiến. Cơ Bất Bại tạo một phân thân Đại La Thủy Tiên cảnh đánh nhau với hắn.
Ngay từ đầu Tần Quân sẽ thua nhưng sau này trên cơ bản đều là phân thân Cơ Bất Bại gục.
Cho đến hôm nay, Tần Quân mất chỉ năm hô hấp đã chiến thắng phân thân Đại La Thủy Tiên cảnh của Cơ Bất Bại.
Cơ Bất Bại nhìn Tần Quân đầy phức tạp, thật lâu sau mới nói một cậu:
- Ngươi thật là con lão tử sao? Thật không phải Sáng Thế Thần chuyển thế?
Nói giỡn thì nói vậy nhưng nội tâm Cơ Bất Bại không khỏi chờ mong:
- Có lẽ tiểu tử này có thể vượt xa tổ tiên!
- Phù!
Tần Quân hít sâu một hơi chậm rãi thu chưởng, nhìn phân thân Cơ Bất Bại trong đống núi vỡ khóe miệng hắn cong lên.
Đại Chu Thiên Kích Tinh Thần Chưởng của hắn đã lô hỏa thuần thanh, chỉ cần Tần Quân đột phá Đại La Thủy Tiên cảnh là có thể thi triển chưởng thứ năm của Đại Chu Thiên Chưởng.
Na Nhật!
Lúc này Chúc Dung, Đế Tuấn, Huyền Đô đều xuất hiện ở trước mặt chúc mừng Tần Quân.
Sức chiến đấu của phân thân Cơ Bất Bại rất mạnh, tuy chỉ có Đại La Thủy Tiên cảnh nhưng lại có thể đấu gục cùng cảnh giới thế mà lại bị Tần Quân giây giết quả thức khó có thể tin được.
Cơ Bất Bại đi tới trước mặt Tần Quân vỗ vai hắn khích lệ:
- Hảo tiểu tử, tiếp tục vậy ngươi có thể sẽ thành người thành Thánh sớm nhất!
Những lời này Cơ Bất Bại nói rất thật lòng.
Làm gia chủ cuối cùng của tộc Cực Viêm Ma Thần, hắn nắm rất rõ lịch sử gia tộc Cực Viêm Ma Thần từ trước đến giờ.
Tộc Cực Viêm Ma Thần trừ tổ tiên thần bí ban đầu ra còn chưa có ai có thể đạt tới cảnh giới như thế.
Tần Quân xua tay cười nói:
- Đó là tự nhiên.
Tư thái phong khinh vân đạm, khí thế bùng nổ khiến Chúc Dung và Huyền Đô bị thuyết phục.
Tần Quân nói sáng chuyện khác:
- Đúng rồi, dường như Phục Hy lâm vào bình cảnh, ngài nên hỗ trợ nhắc nhở y chút.
Độ trung thành của Phục Hy đã sắp MAX, hơn nữa Phục Hy làm bạn Tần Quân lâu vậy thì tặng cơ duyên thành thánh cho y có sao đâu?
Đế Tuấn, Chúc Dung, Huyền Đô nghe vậy hô hấp lập tức dồn dập lên.
Thành Thánh!
Nếu là kiếp trước bọn họ cũng không dám tưởng.
Cơ Bất Bại bĩu môi nói:
- Dựa vào cái gì?
Tần Quân trợn mắt nói:
- Khôi phục tộc Cực Viêm Ma Thần chỉ bằng ta và ngươi?
Cơ Bất Bại nghe vậy liền suy ngẫm, cũng đúng, nhiều người lực lượng mạnh. Cho dù là Thánh Môn cũng cất giấu vô số cao thủ.
Tần Quân khiến ba người Đế Tuấn giải tán, sau đó hỏi Cơ Bất Bại:
- Thật sự phải đợi nó tới Đại La Chí Tiên cảnh mới giải phong ấn cho nó sao?
Dù sao cũng là con trai của mình, hắn không đau lòng, ai đau lòng?
Cơ Bất Bại dừng cười, nói:
- Ngày sau ngươi chắc chắn có rất nhiều con cái, dù sao cũng phải có một người gánh trọng trách đúng không? Nếu không tôi luyện tình nó vậy sau này rất dễ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Tần Lăng Mệnh cũng không phải đệ tử tông môn bình thường, y là hậu duệ tộc Cực Viêm Ma Thần.
Thân là con trưởng Tần Lăng Mệnh phải thừa nhận gian khổ hơn các huynh đệ tỷ muội khác, phải cững cỏi đến mức trời sập cũng không được biến sắc.
Tần Quân buông tay nói:
- Ta cứ thấy không chừng lúc ta ra ngoài tiểu tử này cũng vẫn không thể đột phá Đại La Chí Tiên cảnh.
Thời gian hơn một vạn năm, ngăn cách giữa Tần Quân và Cơ Bất Bại đã muốn biến mất cho nên Tần Quân cũng không xưng trẫm trước mặt Cơ Bất Bại nữa.
Nếu Tần Lăng Mệnh nghe được Tần Quân nói vậy thế nào cũng phải hộc máu.
Không tin tưởng ta thế à?
Cơ Bất Bại lắc đầu cười nói:
- Đại La Chí Tiên mới giải chỉ là câu nói đùa của ta thôi. Thời cơ thành thục ta sẽ giải trừ phong ấn cho nó.
Nghe Cơ Bất Bại nói vậy Tần Quân liền trợn mắt, quả thật là một lão ngoan đồng.
Hai người lại hàn huyên trong chốc lát sau đó Cơ Bất Bại biến mất. Gã luôn chạy khắp các giới diện cũng không biết đang làm những thứ gì.
Tần Quân bay khỏi nơi này, hắn muốn kiếm một chỗ tu luyện khác, tranh thủ sớm ngày đột phá Đại La Chí Tiên cảnh viên mãn, lại đột phá Đại La Thủy Tiên!
Hắn còn một cơ hội nghe đạo, hắn tính đợi gặp bình cảnh lại dùng.