- Hừ!
Lý Nguyên Phách bỗng nhiên bạo phát ra tất cả khí tức. Uy thế Địa Tiên Cảnh lộ rõ không thể nghi ngờ. Hơn mười vạn tu sĩ trên toàn bộ quảng trường trong nháy mắt cảm giác linh khí long mạch bị điên cuồng lôi đi. Bọn họ đều trợn mắt. Chỉ thấy cột khí màu đỏ trăm trượng trên đỉnh đầu của Lý Nguyên Phách chói mắt như vậy. Linh khí long mạch dâng lên cuồng phong, từ vô hình hóa hữu hình, giống như trận gió xoáy chiếm giữ ở đỉnh đầu của Lý Nguyên Phách.
Phụt...
Hơn mười vạn tu sĩ thiếu chút nữa thổ huyết. Mắt nhìn về phía đám người Lý Nguyên Phách cũng đỏ lên.
Lý Nguyên Phách này làm vậy, hoàn toàn là muốn mưu sát tiền đồ của bọn họ!
Thù này không đội trời chung. Còn lớn hơn so với mối thù giết cha, mối hận đoạt vợ, nỗi nhục bạo hoa cúc!
Ầm!
Đúng lúc này, Tử Hồng Lôi Pháp của Tần Quân tiến vào tầng thứ tư!
Một đạo ký ức pháp thuật xa lạ lại dũng mãnh tràn vào trong đầu Tần Quân, khiến cho toàn thân hắn run lên. Cột khí màu bạc trên đỉnh đầu hắn đã cao tới bốn mươi trượng.
Không thể không nói, Lý Nguyên Phách quả nhiên là thần trợ công.
Pháp thuật Tử Hồng Lôi Pháp tầng thứ tư tự kèm theo có tên là Vạn Thiên Lôi Biến. Không giống với chiêu lôi, đạo pháp thuật này không phải phát ra công kích lôi điện, mà là khiến cho lôi điện bám vào phía ngoài cơ thể người, không những làm tầng phòng ngự, còn có thể kích thích tốc độ và lực phá hoại của thân thể, rất mạnh!
Mấu chốt nhất là sau khi lĩnh ngộ được Vạn Thiên Lôi Biến, lôi điện do hắn dẫn dắt tới có thể bị hắn tùy ý biến hóa hình thái.
Lực chiến đấu của Tần Quân chắc hẳn sẽ lại được nâng cao một giai đoạn, dần dần tiến gần về phía cường giả.
- Thời gian một nén hương đã đến!
Âm thanh của Lạc Hoàng bỗng nhiên nổ vang, giống như sấm sét giữa đất bằng phẳng. Hơn mười vạn tu sĩ cả kinh ngây ngẩn cả người. Cùng lúc đó, Tần Quân cảm giác được linh khí long mạch đột nhiên biến mất. Một cảm giác trống rỗng tự nhiên sinh ra.
Hắn mở mắt vừa nhìn, cột khí màu bạc trên đỉnh đầu đã cao tới 45 trượng. Lý Nguyên Phách bên cạnh, cột khí màu đỏ còn đột phá hai trăm trượng. Phóng tầm mắt nhìn lại, cũng chỉ có cột khí của bọn họ là cao nhất. Hơn mười vạn tu sĩ đang lấy ánh mắt muốn giết người nhìn bọn họ chằm chằm, hận không thể băm thây hắn và Lý Nguyên Phách ra thành vạn đoạn.
- Vù...
Tần Quân thở ra một hơi dài. Tử Hồng Lôi Pháp liên tục đột phá hai tầng cảnh giới. Ngay cả Bất Diệt Thánh Thể cũng nhận được tinh tiến, thậm chí còn thu được một tia long khí.
Thoải mái đến bạo phát!
Trong vòng so tài thứ nhất lại có thể khiến cho Tần Quân thu hoạch được chất lượng lớn nhất. Mặc dù Lý Nguyên Phách hấp thu linh khí long mạch tối đa, nhưng đối với Lý Nguyên Phách vốn chỉ giống như mưa bụi, không có quan hệ nặng nhẹ.
Ngẩng đầu nhìn cột khí màu bạc cao 45 trượng trên đỉnh đầu của mình, trong lòng Tần Quân đầy đắc ý.
Muốn chỉnh ta sao?
Cuối cùng còn không phải là thành toàn cho ta!
Hắn không sợ hãi chút nào, hai mắt nhìn về phía Lạc Hoàng. Dù sao người này đã muốn giết chết hắn, hắn tất nhiên không cần ra vẻ đáng thương.
Lạc Hoàng dường như không nhìn thấy ánh mắt tràn ngập khiêu khích của Tần Quân. Hắn trầm giọng nói:
- Vòng so tài thứ nhất kết thúc. Một nghìn người có cột khí độ cao nhất tiến vào ngọn núi hoàng cung. Trẫm có chuyện muốn nói cùng các ngươi.
Vừa dứt lời, hắn liền nâng tay phải lên. Ngay sau đó đám người Tần Quân không tự chủ được bay vào. Bao gồm cả Lý Nguyên Phách cũng vậy.
Phóng tầm mắt nhìn lại, trên quảng trường cũng lục tục có người bay lên. Rõ ràng tất cả đều là những người tham gia vũ hội đã bộc lộ tài năng xuất sắc nhất vòng thứ nhất.
Còn lại hơn mười vạn người tham gia vũ hội đều nén giận nhìn chằm chằm vào Tần Quân và Lý Nguyên Phách. Nhất là một ít tu sĩ vốn nên tiến vào trăm người mạnh nhất, trong lòng bi thương căm phẫn gần như khiến cho bọn họ suy sụp.
Trong đó liền có Lý Thông Hiên, đứng thứ hai trong mười đại yêu nghiệt. Giờ phút này sắc mặt hắn thâm trầm muốn nhỏ ra nước. Hai tay hắn nắm chặt lại, móng tay cũng muốn cắm vào trong thịt.
Không chỉ có hắn, trong mười đại yêu nghiệt còn có mấy vị cũng ủy khuất bị đào thải. Mười đại yêu nghiệt chỉ còn lại có ba người thăng cấp vào vòng thứ hai. Ngoại trừ Tần Quân và Lý Nguyên Phách ra, còn có một người may mắn.
Sau khi ngày hôm nay qua đi, toàn bộ hoàng triều Nam Trác đều sẽ chấn động. Một hồi vũ hội Tiềm Long trang nghiêm thần thánh lại xuất hiện tấm màn đen rõ ràng như thế. Đáng tiếc bọn họ lại không thể nói Tần Quân dối trá.
Không có cách nào, Lý Nguyên Phách quá mạnh mẽ!
Có thể sau ngày hôm nay, đứng đầu Nhân Bảng phải đổi người rồi. Lý Nguyên Phách với tu vi Địa Tiên Cảnh, Hóa Hư Cảnh Kim Vô Hối cũng không thể so sánh được.
- Chúng ta có cần đi theo sau hay không?
Lý Bạch nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh hỏi. Tần Quân bên cạnh cũng chỉ có Lý Nguyên Phách. nếu như vào ngọn núi hoàng cung, sợ rằng dữ nhiều lành ít.
Biểu tình của Thái Bạch Kim Tinh cũng có chút nghiêm trọng. Hắn trầm giọng nói:
- Chúng ta theo sau rõ ràng không hợp quy định. Vừa lúc cho Lạc Hoàng quang minh chính đại có cơ hội chụp mũ... Trước kia vũ hội Tiềm Long chỉ có trăm người mạnh nhất có thể đi vào ngọn núi hoàng cung...
Ý tứ trong lời nói của hắn rất rõ ràng. Lạc Hoàng đặc biệt để cho một nghìn người tham gia vũ hội sớm tiến vào ngọn núi hoàng cung, chính là muốn làm ra một Hồng Môn Yến, khiến cho Tần Quân đi vào ngọn núi hoàng cung không ra được, sau đó có hàng ngàn hàng vạn lí do thoái thác. Muốn biên soạn thế nào cũng làm được.
- Cùng lắm thì để cho điện hạ rời khỏi vũ hội Tiềm Long là được. Danh tiếng của hắn đã vượt lên trên vũ hội Tiềm Long, không cần lại dựa vào vũ hội Tiềm Long chứng minh chính mình. Để chúng ta đi ngăn cản hắn!
Đát Kỷ với giọng điệu sốt ruột nói. Nàng cũng không hy vọng nhìn thấy được Tần Quân xuất hiện nguy hiểm.
Bạch Mãnh Hổ và thị nữ của Du Phượng Hoàng liếc mắt nhìn nhau. Hai người đều sáng suốt không nói xen vào. Bọn họ cũng không có tư cách nói xen vào.
Sa Ngộ Tĩnh xoa cằm lẩm bẩm nói:
- “Nếu Lạc Hoàng thật sự gây bất lợi đối với điện hạ, ta sẽ xông vào bên trong trước tiên!
Giọng nói uy nghiêm đáng sợ, sát khí dâng trào khiến cho mọi người giống như rơi vào chỗ hầm lạnh.
Hắn không có khả năng là Sa Tăng trung thực trên đường đi về phía tây, mà là Sa Ngộ Tĩnh vừa từ trong sông Lưu Sa đi ra. Có lẽ đau thương trong lòng hoàn toàn biến mất, nhưng lệ khí trong lòng còn chưa hoàn toàn tiêu tan.
Trong sông Lưu Sa, Sa Ngộ Tĩnh lại là một vị ma quỷ ăn thịt người.