Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 964: Chương 964: Sức mạnh của thần tiên




Cơ Như Ý luôn nhíu chặt mày thầm nghĩ:

- Tiểu tử này về sau chắc chắn là cự phách một phương, nếu cho Cơ gia sử dụng thì . . .

Cơ gia ở trong tình trạng lúng túng, không có nhiều người, ít cao thủ hàng đầu, nếu không may Cơ Như Ý chết đi Cơ gia sẽ tiêu đời theo.

Cơ Như Ý đã không dám mơ vinh quang mười mấy vạn năm trước.

Cơ Như Ý đến Thiên Đình Đại Tần vì muốn xác định Tần Quân là thần thánh phương nào, gã không tin hắn là Cơ Vĩnh Sinh đầu thai.

Bùm!

Một thiên lôi hình rồng mang theo uy diệt thế lao xuống người Dương Tiễn, gã vẫn đứng thẳng sống lưng. Mặc cho thiên lôi tôi thể, gã chưa từng khom lưng, ba con mắt phát ra ánh sáng chói lòa rất có áp lực.

Vòi rồng hình thành từ pháp lực bị thiên lôi xuyên thấu nhưng không tán đi, có xu hướng biến mạnh.

Tu sĩ Cơ gia bàn tán rôm rả, trong lời nói tràn đầy kinh sợ, ao ước, hâm mộ:

- Người này là thần thánh phương nào, bộ dáng đột phá khủng bố quá đi!

- Người của Thiên Đình Đại Tần?

- Dương Tiễn? Cái tên nghe quen quen.

- Hắn sắp đột phá Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ sao?

- Con mắt kia có lai lịch gì?

Thủ đoạn như thế đúng là hiếm thấy đương thời.

Cơ Như Ý sắc mặt âm trầm, vì Cơ gia đã mấy ngàn năm không có người đột phá Đại La cảnh, nên nhìn Dương Tiễn của Thiên Đình Đại Tần đột phá làm gã hơi ghen tỵ.

Ghen tỵ Tần Thánh Đế đó, chưa đầy hai mươi tuổi đã đến độ cao như vậy, thiên cổ không người sánh kịp.

Cộng với Tần Quân giả danh Chiến Thần chuyển thế làm Cơ Như Ý rất bực mình.

Bên kia. Sở Câu Hoài, Lệ Thanh sắc mặt kỳ kỳ. Hai người chính mắt nhìn Dương Tiễn đột phá Đại La Kim Tiên cảnh, giờ gã trùng kích hậu kỳ.

Mắt Sở Câu Hoài sáng lấp lánh:

- Thiên phú như vậy đặt trong Cổ Tiên giới cũng khiến người sợ.

Gã đã quên Tần Thánh Đế, Thánh Đế phong.

Lệ Thanh thì thầm bực. Thiên Tuyển Phủ khống chế vậy mà trong thiên địa xuất hiện yêu nghiệt như vậy, sao trước kia không phát hiện?

Bùm!

Pháp lực của Dương Tiễn chợt tăng vọt, gã lại đột phá.

Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ!

Khí thế cuồng bạo tuyệt thế vô song, Chí Tôn Pháp Nhãn giữa trán gã bắn ra luồng sáng đỏ đường kín ngàn thước đánh tan mây lôi cuồn cuộn. Các tia sáng chiếu xuống đất đai, nền đất bị chấn nát.

Cuồng phong tàn phá bát phương, sóng khí pháp lực của Dương Tiễn nhanh chóng rút về nhưng phát ra uy áp càng ngưng thực, cách thật xa vẫn khiến linh hồn run rẩy.

Dương Tiễn hú dài đầy bá khí, giơ tay phải lên, đao chiến thần ba mũi nhọn nằm trong tay, vết khét trên áo giáp rút đi, giáp bạc lại hiện ra. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi Dương Tiễn tỏa sáng tựa thần tướng.

Đám tu sĩ Cơ gia xem ngây người, bao gồm Cơ Như Ý, lần đầu tiên bọn họ trông thấy nam nhân thần tuấn như vậy.

Lệ Thanh sinh lòng tiếc tài, bất đắc dĩ Sở Câu Hoài phản ứng lớn hơn gã.

Sở Câu Hoài run rẩy, mắt tràn đầy mê đắm, gã quyết có được Dương Tiễn. Giờ Sở Câu Hoài không muốn giao Dương Tiễn cho gia tộc kia mà chỉ muốn thu làm đệ tử, ngày sau trở thành phụ tá đắc lực của gã.

Dương Tiễn chỉ đao hướng tu sĩ Cơ gia, trầm giọng hỏi:

- Các ngươi muốn làm gì?

Mũi đao chuyển hướng Sở Câu Hoài, Lệ Thanh, gã hỏi:

- Các ngươi là ai?

Hơi thở của Cơ Như Ý, Sở Câu Hoài, Lệ Thanh làm Dương Tiễn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm. Giờ Dương Tiễn đã đột phá Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ, gã có năm chắc vô địch tung hoành Đại La Kim Tiên cảnh, nhưng lúc này gã thầm thấp thỏm.

Dương Tiễn cau mày thầm nghĩ:

- Không lẽ bọn họ đến hại bệ hạ?

Nghĩ vậy ánh mắt Dương Tiễn trở nên sắc bén.

Nếu thật sự đến hại bệ hạ thì đừng trách gã không khách sáo, dù kẻ địch mạnh hơn mình thì gã không e ngại.

Sở Câu Hoài mở miệng trước:

- Tiểu tử, theo ta đi đi, ta bảo đảm sau này ngươi sẽ đến cảnh giới hiện giờ ngươi không thể tưởng tượng.

Sở Câu Hoài không hề che giấu sự yêu thích Dương Tiễn.

Mí mắt Lệ Thanh co giật, nhưng không nói gì.

Dương Tiễn không chút suy nghĩ từ chối liền:

- Bản quân chỉ bái Thánh Đế bệ hạ, ngươi là cái quái gì?

Ui!

Lệ Thanh hút không khí, không ngờ Dương Tiễn ngông cuồng như vậy. Dương Tiễn không cảm giác Sở Câu Hoài sâu không lường được sao?

Quả nhiên mặt Sở Câu Hoài xanh mét tràn đầy tức giận nhìn Dương Tiễn, giơ tay cách không khí đánh tới.

Một bàn tay to che trời hiện ra, đen thui như cái bóng, nó bay tới đỉnh đầu Dương Tiễn chụp xuống như núi Thái đè đầu.

Dương Tiễn biến sắc mặt lập tức mở ra Chí Tôn Pháp Nhãn giữa trán bắn ra luồng sáng đỏ xuyên thủng bàn tay đen che trời.

Da mặt Sở Câu Hoài co giật, lòng dâng lên xúc động muốn cướp lấy ngay:

- Con mắt đó!

Mặt Dương Tiễn không biểu tình, lòng tràn đầy vui mừng.

Đó là thần thông kèm theo của Chí Tôn Pháp Nhãn, Phá Hư Chi Quang, phá mở mọi phép thuật.

Nghe là thấy vô địch rồi, nhưng Phá Hư Chi Quang tiêu hao rất lớn, không chỉ hao pháp lực còn có thể lực.

Cơ Như Ý ở phía xa nhíu chặt mày, vì bàn tay đen che trời khiến gã tim đập chân run, gã không ngờ Dương Tiễn có thể nhẹ nhàng phá tan.

Cơ Như Ý nhìn kỹ Sở Câu Hoài, càng nhìn càng ngạc nhiên.

Người này có lai lịch gì?

Tại sao đến Thiên Đình Đại Tần?

Cơ Như Ý bỗng run run:

- Khoan . . . không lẽ . . .

Cơ Như Ý trầm giọng quát:

- Đi!

Cơ Như Ý bay đi trước, vội vàng như sợ bị người đuổi theo.

Đám tu sĩ Cơ gia ngó nhau, thấy nghi ngờ trong mắt đối phương, nhưng họ ngoan ngoãn chạy theo Cơ Như Ý.

Chờ rời xa nhóm người Dương Tiễn, Cơ Như Ý toát mồ hôi lạnh. Gần đây Diệt Thế Yêu Đế gây lớn chuyện, cộng thêm Lệ Thanh trưởng lão Thiên Tuyển Phủ đứng bên cạnh Sở Câu Hoài, Cơ Như Ý chỉ cần liên kết mọi manh mối lại là hiểu ngay.

Sở Câu Hoài là thần tiên đã bị thương nặng Diệt Thế Yêu Đế!

Tin đồn có thật, thần tiên định đánh lén Thiên Đình Đại Tần!

Cơ Như Ý hoảng hồn, mừng vì mình nhận ra kịp lúc, nếu không nguyên Cơ gia sẽ bị chôn vùi trong tay gã.

Cùng lúc đó, tiếng gầm của Dương Tiễn chấn động mấy vực, khiến vô số sinh linh biết gã đang chiến đấu.

Sở Câu Hoài không để bụng trò vặt đó, dù toàn bộ cường giả Thiên Đình Đại Tần xông lên gã cũng không sợ.

Sở Câu Hoài lạnh lùng cười:

- Cho ngươi nếm thử lực lượng của thần tiên!

Ngay sau đó Sở Câu Hoài lướt tới trước mặt Dương Tiễn, mau đến mức gã không kịp phản ứng.

Bùm!

Sở Câu Hoài co đầu gối phải đánh vào bụng Dương Tiễn, lực lượng khó tả làm gã choáng, nội tạng như bị đánh nát, máu vọt ra khỏi miệng, thân thể như đạn pháo bắn lên, chớp mắt biến mất phía chân trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.