Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 198: Chương 198: Ta ở chỗ này




Trong đầu Tần Quân đầy nghi ngờ. Thần Kiếm Đường lại là một trong bảy đại tông môn của hoàng triều.Nếu như bị nó phát lệnh truy nã truy sát, tuyệt đối không ănđược trái cây ngon.

Mấu chốt nhất chính là bản thân Tần Quân còn dắc tội Tinh Túc Môntrongbảy đại tông môn.Nếu như lại bị Thần Kiếm Đường phát lệnh truy nã, nói không chừng sẽ đưa tới toàn bộ hoàng triều chinh phạt vương quốc Càn Nguyệt.

Đây chính là nhà của hắn, không thể chết non ở trong nôi!

- Xem ra phải giấu mình một chút.

Tần Quân âm thầm nghĩ tới.Chí ít không thể để cho Lý Nguyên Phách biểu hiện ra thực lực còn cao hơn Hóa Hư Cảnh đỉnh phong.Đồng thời cũng không thể đưaHắc Bạch Vô Thường tới thú nhận.

Ngay lập tức hắn bắt đầu quan sát xung quanh.Lúc này hắn mới phát hiện mình đang đứng ở trên đỉnh núi.Trên đỉnh đầu, bầu trời xanh mây trắng.Phía dưới là nước trong núi xanh, mênh mông vô bờ.Phong cảnh tráng lệ xinh đẹp tuyệt trần.Rất khó tưởng tượng được nơi đây không ngờ là một thế giớibên trong pháp bảo.Không cần đoán cũng biết, hẳn là pháp bảo phẩm cấp vượt xa hắn Tử Kim Đế Hoàng Giáp.

Phóng tầm mắt nhìn lại, không có cách nào nhìn thấy được bóng dáng của tu sĩ nào. Xem ra người tham gia thi đấu sau khi tiến vào cánh cửa truyền tống, liền bị an bài ngẫu nhiêntới những địa điểm khác nhau ở trong này.Như vậy cũng có thể đề phòng hiện tượngbão đoàn.

- Điện hạ.

Âm thanh của Hạo Thiên Khuyển truyền vào trong tai của Tần Quân. Tần Quân nhìn lại. Hạo Thiên Khuyển không ngờ xuất hiện ở phía sau, khiến cho hắn không khỏi vui vẻ.

Xem ra chiến sủng là đi cùng tu sĩ.Chỉ có điều không phải đồng thời tiến đến mà thôi.

Vì phòng ngừa bị phát hiện, trước đó Tần Quân liền nói rõ với Hạo Thiên Khuyển.Ở trong quá trình thí luyện thành, bọn họ sử dụng truyền âm giao lưu.

- Hạo Thiên Khuyển, tiếp sau chúng ta phải khiêm tốn một chút.ĐÃã có người để mắt tới chúng ta.

Tần Quân truyền âm nói.Trong khi nói chuyện hắn còn tận lực cúi đầu, dường như đang nhìn tình hìnhdưới vách núi.Vì chính là không để cho người khác phát hiện ra manh mối.

Đồng tử Hạo Thiên Khuyển co lại.Trong nháy mắt nó đã hiểu được ý tứ của Tần Quân.Có thể khiến cho Tần Quân phải giấu mình như vậy, chắc hẳn chính là cường giảcủa Thần Kiếm Đường.

Nó khẽ gật đầu.

Lập tức Tần Quân nhảy lên, thuật điều khiển sương mù đằng vân nhanh chóng phát động.Dưới chân hắn ngưng tụ ra mây mù. Hạo Thiên Khuyển nhảy tớitheo.Một người một chó cỡi mây mù bay về phía xa.

bên ngoài thế giới pháp bảo,Phỉ Ngọc Thụ đang pháttấm bảng gỗ cho người tham gia thi đấu, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên. Hắn thầm nghĩ:

- Tiểu tử này thủ đoạn thật sự không bình thường.Không ngờ hắn cũng tập được loại pháp thuật giống như vậy.

Thuật điều khiển sương mù đằng vân ở trong Nam Vực cũng không lưu hành.Chỉ có số ít tu sĩ tu vi cao thâm mới có thể nắm giữ.

MàPhỉ Ngọc Thụ đạt được Địa Tiên Cảnh có thể trực tiếp bay đi, không cần tới thuật này.Nhưng Tần Quân lại không giống hắn. Chỉ mới Kim Đan Cảnh liền có thể thi triển thuật điều khiển sương mù đằng vânthoải mái như vậy, thật sự xuất sắc.

- Hi vọng ngươi không phải là đầu sỏ gây ra hung án.

Phỉ Ngọc Thụ âm thầm nghĩ tới.Thiên tài như thế ngay cả hắn cũng không khỏi có kích độngmuốn thu làm đồ đệ.

Cùng lúc đó, trước mặt hắn vẫn là đội ngũ giống như con rồng dài, không nhìn thấy được điểm cuối.

Hơn mười vạn người tham gia thi đấu.Chắc hẳn phải mất hai ngày mới có khả năng tiến vào hết.Tu sĩ thực lực mạnh tất nhiên hi vọng sớm tiến vào. Người thực lực thấp lại hận không thể càng muộn càng tốt.

...

- Chúng ta nên làm sao tìm được Nguyên Phách?

Tần Quân cúi đầu nhìn về phía Hạo Thiên Khuyển truyền âm hỏi. Thuật truyền âm có một sơ hở rõ ràng. Chính là môi sẽ động.Chỉ là những người khác không nghe thấy âm thanh.Nhưng cường giả đều có thể thông qua hình dáng của miệng khi phát âm, phán đoán ra đối phương truyền âm nói cái gì.

Có người nói thuật truyền âm còn có bản tiến giai.Thậm chí không cần nói chuyện, hoàn toàn dựa vào ý nghĩ.Đương nhiên pháp thuật như vậy, Tần Quân tạm thời không có tư cách nắm giữ.

- Điện hạ!!! Ta ở chỗ này!!!

Đúng lúc này, một tiếng hét cuồng phách rung trời từ phía chân trời truyền đến. Tần Quân nghe được liến muốn ngất.Hạo Thiên Khuyển đang muốn trả lời hắn, khóe miệng cũnggiật một cái.

Quả nhiên là thần giao cách cảm!

Biểu thị vị trí phương hướngcủa mình thô bạo như vậy, cũng chỉ có Lý Nguyên Phách làm ra được.

Không do dự, Tần Quân bay thẳng đến phương hướng âm thanh truyền tới.

Cùng lúc đó, ở trên một mảnh thảo nguyêncách đó vài dặm, trong tay Lý Nguyên Phách cầm Kim Bằng Thần Chùy bước chậm đi tới.Vừa đi hắn vừa hô to, khiến cho tu sĩ bên trongphạm vi một dặm, màng tai thiếu chút nữa nổ tung.Quả thực là bản thăng cấp của sư tử hống.

Phần lớn người tham gia thi đấuđều là thiên tài, tâm cao khí ngạo.Lúc này bọn họ liền nhanh chóng thành lập từng đội ngũ đánh tới.

Nghe thấy âm thanh này cũng biết là cường giả.Bọn họ phải hình thành bão đoàn giết chếtnhững kẻ mạnh nhất. Những kẻ yếu hơn sẽ chậm chậm chém giết.

Vì vậy bi kịch sắp diễn ra.

- Tiểu tử ngốctrước mặt này, đừng để cho hắn đi!

Một tu sĩ trẻ tuổi dáng người cáo gầy cầm kiếm đi đến.Năm tên tu sĩ đi theo phía sau, đều là tu viKim Đan Cảnh.

Khí tức của Lý Nguyên Phách, Kim Đan Cảnh làm sao có thể nhìn thấu.Bọn họ lại muốn tham gia vũ hội Tiềm Long khẳng định không thế nào mạnh mẽ.Đỉnh phong nhất cũng chỉ là Thuế Phàm Cảnh.Bản thân bọn họ lại là thiên tài.Cho nên bọn họ tập trung năm sáu người liền dám xông tới khiêu chiến.Mặc dù đánh không thắng, bọn họ cũng nắm chắc có thể lui lại.

Đáng tiếc, bọn họ gặp phải chính là một vị Địa Tiên Cảnh.

Lý Nguyên Phách chiến đấu phần lớn đều dựa vào man lực.Bình thường hắn sẽ thu liễm linh lực.Cho nên mặc dù là Phỉ Ngọc Thụ đi ngang qua hắn, cũng không có nhìn ra tu vi của hắn.Chỉ có điều dựa theo điều kiện lúc sát hạch, Lý Nguyên Phách chắc hẳn là đạt tới Thuế Phàm Cảnh đỉnh phong.

Đương nhiên Từ Quỷ Khốc không nói cho Phỉ Ngọc Thụ biết, Lý Nguyên Phách đã vượt qua Hóa Hư Cảnh.Bởi vì Từ Quỷ Khốc muốn nhận Lý Nguyên Phách làm đồ đệ, đến nay vẫn muốn!

- Ngươi nói ai ngốc?

Lý Nguyên Phách nhất thời đen mặt.Tu sĩ trẻ tuổi xem thường, trái lại trêu tức cười nói:

- Nói chính là ngươi!

Nói xong hắn liền một kiếm đâm về phía Lý Nguyên Phách.Năm tên tu sĩ khác cũng xông lên công kích.

Hoắc

Lý Nguyên Phách bỗng nhiên ném chùy pải ra, Kim Bằng Thần Chùy giống như vại nước vậy, lấy một loại tốc độ người bình thường khó có thể hiểu nổi, bay ra. Tu sĩ trẻ tuổi không kịp né tránh, sau một tiếng động trực tiếp bị đập nổ.Máu thịt mang theo xương trắng dày đặc bắn trên không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.