Vô số yêu thú lao nhanh đến. Phần lớn là yêu thú nhất giai, nhị giai. Nhưng nhìn kỹ lại, cũng không thiếu bóng dáng của yêu thú tam giai. Có yêu mãng xà to giống như vại nước. Cũng có yêu hùng cường tráng giống như ngọn núi nhỏ. Các loại yêu thú đều có. Mỗi một con đều hung ác độc địa dữ tợn, dường như muốn san bằng thành trì.
Các binh sĩ trên tường thành nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đầu cũng đầy mồ hôi lạnh. Thậm chí có người hai chân cũng đang run rẩy.
Phóng tầm mắt nhìn lại, thú triều kéo tới giống như biển vậy. Bất luận là ai trông thấy cảnh tượng như vậy đều sẽ kinh hồn bạt vía.
Sau khi tiến vào bên trong thành, Tần Quân đi ra khỏi xe ngựa. Tiểu Ly và Đát Kỷ theo sát phía sau.
Ngoài thành tiếng gầm gừ của vạn thú vô cùng khủng khiếp. Tất cả bách tính và tu sĩ trong thành nghe được hãi hùng khiếp vía. Ngay cả Tần Vân và đám người Diệp Hiên cũng vậy.
- Ta có thể lên tường thành nhìn không?
Tần Quân nhìn về phía sĩ quan bên cạnh hỏi.
Sĩ quan theo bản năng muốn cự tuyệt. Nhưng nghĩ đến Tần Quân chính là thiên tài tiểu bá vương gần đây vẫn truyền ra, có lẽ có thể giúp bọn họ. Vì vậy hắn liền gật đầu đồng ý.
Thái Bạch Kim Tinh, Pháp Hải, Đát Kỷ, Tiểu Ly, Hạo Thiên Khuyển, Huyết Đao Vương đi theo sau lưng hắn. Về phần Thương Quân Lang giống như trước đây, lựa chọn vòng qua thành chạy đi. Nếu như vào thành, chắc chắn sẽ gây ra khủng hoảng.
- Chúng ta cũng đi theo!
Giả Tuân nhìn Tần Vân đang kinh hồn bạt vía, nói. Tần Vân theo bản năng muốn cự tuyệt. Chỉ có điều vừa nghĩ tới các vị thủ hạ của Tần Quân, nhất thời hắn lại lấy hết dũng khí, cùng Giả Tuân bước đi.
Chúc Nghiên Khanh không nói gì, trực tiếp theo đi về phía cầu thang bên cạnh. Thấy vậy, bốn người Diệp Hiên cũng chỉ có thể cắn răng đi theo nàng.
Đi tới tường thành, các binh sĩ không để ý đến bọn họ, mà đang hoảng sợ nhìn thú triều từ phía xa lao nhanh đến. Thú triều còn cách tường thành chưa đầy hai nghìn thước. Hai bên rừng cây đã trực tiếp bị các yêu thú giẫm đổ, bụi bặm tung bay, giống như dòng nước lũ cuốn tới.
Cảnh tượng như vậy khiến cho Tần Vân, Giả Tuân, đám người Diệp Hiên vừa tới, khiếp sợ đến mức toàn thân run rẩy. Bọn họ chưa từng gặp qua thú triều quy mô như vậy.
- Tại sao lại có thú triều quy mô lớn như vậy...
Một tên binh sĩ bên cạnh tuyệt vọng lẩm bẩm nói.
Tần Quân không khỏi nhíu mày hỏi:
- Vùng này bình thường vẫn bạo phát thú triều sao?
Hắn nghĩ đến những hài cốt gặp phải lúc trước. Có thể thấy được thành này hẳn không phải là lần đầu tiên gặp phải thú triều.
Binh sĩ buồn bã đáp lại:
- Đúng vậy, nhưng theo khoảng cách thời gian vũ hội Tiềm Long mở ra càng lúc càng gần, những yêu vương của hoàng triều Nam Trác này bao giờ cũng tìm cơ hội chạy đến đây. Có người nói nửa tháng trước, Nham Thành cách đây mười mấy dặm bị thú triều phá hủy. Không có người nào may mắn còn sống sót.
Lời vừa nói ra, sắc mặt đám người Tần Quân đều là biến hóa kịch liệt. Đát Kỷ, Tiểu Ly còn tốt. Dù sao bọn họ không phải là Nhân tộc. Nhưng đám người Tần Quân lại không giống vậy. Một tòa thành có bao nhiêu người?
Không trăm vạn cũng có tới con số mười vạn. Không ngờ tất cả đều chết ở dưới móng vuốt của yêu thú. Điều khiến cho bọn họ đều có một loại cảm giác nặng nề thỏ chết cáo xót thương.
- Yêu vương có thể dễ dàng tập trung rất nhiều yêu thú. Bọn họ tập kích thành trì nhân loại có lẽ là xuất phát từ tâm tư trả thù.
Thái Bạch Kim Tinh bỗng nhiên mở miệng nói. Mọi người không khỏi nghi ngờ nhìn về phía hắn.
Thái Bạch Kim Tinh mới có thể tiếp tục nói:
- Thân là yêu vương, có thể thật lòng phục tùng được bao nhiêu. Cho nên su khi bọn họ bị cường giả Nhân tộc thu phục, trong lòng ít nhiều gì cũng sẽ có tâm tình thù hận. Dù sao phần lớn cường giả đều dựa vào thủ đoạn tàn khốc mạnh mẽ thu phục yêu thú.
Hắn vừa giải thích như thế, mọi người mới bừng tỉnh.
Mọi người không khỏi ném về phía Tần Quân một ánh mắt khác thường. Tần Quân rốt cuộc là dựa vào thủ đoạn gì để thu phục Hạo Thiên Khuyển?
- Công tử, cần ta ra tay hay không?
Hạo Thiên Khuyển về truyền âm phía Tần Quân hỏi. Nó cũng là yêu vương, tự nhiên có lòng tin ngăn cản thú triều.
Tần Quân lắc đầu, trả lời:
- Đừng nóng vội, còn chưa tới lúc thành bị phá, hơn nữa chúng ta cũng không phải là khăn quàng đỏ!
Khăn quàng đỏ?
Mắt Hạo Thiên Khuyển hiện lên một tia nghi ngờ, nhưng nó cũng không có hỏi. Nó đã thành quen với việc trong miệng Tần Quân thường xuyên xuất hiện từ ngữ mới mẻ.
Thân là một người bình thường có máu có thịt, Tần Quân tất nhiên cũng không thể đứng nhìn bách tính toàn thành bị thú triều tàn sát. Nhưng hắn cũng không muốn là xuất lực cho thành trì của nước địch. Ban đầu cứ để cho các binh sĩ thủ thành. Đợi tới lúc thành bị phá hắn sẽ xuất thủ.
Hắn chỉ nguyện cứu bách tính, mà không phải cứu cái thành này.
Ầm một tiếng!
Vô số yêu thú húc vào tường thành. Máu tươi bắn ra ở trên tường thành. Tất cả mọi người đứng ở trên tường thành cảm giác được rõ ràng tường thành lay động kịch liệt một cái, dường như muốn đổ xuống.
- Trời ạ, những yêu thú này điên rồi sao?
Tần Quân nhìn những yêu thú phía dưới đã đụng tới bể đầu chảy máu. Hắn chắt lưỡi kêu lên. Những người khác cũng thấy tim đập nhanh.
Hạo Thiên Khuyển và Đát Kỷ lại nhíu mày. Thân là Yêu tộc, bọn họ tất nhiên nhìn ra được những yêu thú bị lực lượng gì đó mê hoặc tâm trí, cho nên mới điên cuồng như vậy.
- Một đám súc sinh! Cũng dám ngăn cản đường của ta. Đâm đầu vào chỗ chết!
Vào lúc này, một tiếng hét phẫn nộ bá đạo tuyệt luân từ điểm cuối đường chân trời truyền đến, giống như thiên thần đang gầm thét, chấn động tới mức phần lớn mọi người trên tường thành phát sinh cảm giác bị ù tai. Âm thanh lớn khó có thể tưởng tượng được.
Năm tên cường giả siêu cấp Thái Bạch Kim Tinh, Pháp Hải, Hạo Thiên Khuyển, Đát Kỷ, Tiểu Ly đều biến sắc.
- Có cường giả qua!
Đát Kỷ nhìn chằm chằm vào đường chân trời nói. Từ nơi này nhìn lại, ngoại trừ yêu thú căn bản không nhìn thấy được bóng người. Nhưng tiếng hét phẫn nộ vừa rồi tất cả mọi người đều nghe được rõ ràng, không thể giả được.
Đám người Giả Tuân, Tần Vân lại ngẩn người. Nhưng bọn họ biết Đát Kỷ có thực lực khủng khiếp khó dò. Ngay cả nàng cũng phải tôn kính gọi là cường giả, người này khẳng định không đơn giản.
Tần Quân lại kích động. Trong lòng hắn không khỏi nghĩ. Chẳng lẽ là Lý Nguyên Phách?
Lấy tính cách cuồng phách cương liệt của Lý Nguyên Phách này, chắc chắn sẽ không đi đường vòng. Tám phần mười thật sự sẽ trực tiếp đánh tới.