Bạch Trạch cắn răng khuyên nhủ:
- Mau lùi đi bệ hạ!
Lúc này không lùi nếu Tần Quân bị gì thì Thiên Đình Đại Tần nguy rồi.
Mặt Tần Quân đen như nhọ nồi không trả lời, lòng thầm đánh cuộc.
Hắn cược tiếp theo sẽ có biến số.
Đấu Chiến Thắng Phật sắc mặt khó xem nói:
- Lần này rắc rối, chúng ta không đánh lại Như Lai.
Tôn Ngộ Không táo bạo muốn xông lên, nhưng cảm giác nếu tiếp tục xông tới sẽ chết thật.
Ánh sáng vàng bao bọc Như Lai rực rỡ như vầng mặt trời, khung trời vặn vẹo, mặt đất rung rinh, tuyệt vọng đang sôi trào.
Như Lai nhìn xuống Tôn Ngộ Không và Đấu Chiến Thắng Phật, hỏi:
- Tôn Ngộ Không, cho ngươi một cơ hội cuối, có giác ngộ không?
Khuôn mặt Như Lai lạnh lùng như đã ăn chắc.
Tôn Ngộ Không châm biếm hỏi ngược lại:
- Giác ngộ? Thuận ngươi là Phật, nghịch ngươi là ma sao?
Như Lai hơi cau mày chuyển sang nhìn Tần Quân, ép hỏi:
- Tần Thánh Đế, ngươi thật sự muốn thuộc hạ của mình đều rơi vào vạn kiếp bất phục?
Tất cả sinh linh cùng nhìn Tần Quân.
Hai vị hùng chủ lại đối thoại, trước sự mạnh mẽ của Như Lai thì Tần Thánh Đế nên lựa chọn thế nào?
Tần Quân lạnh lùng cười:
- Vạn kiếp bất phục? Ngươi nằm mơ!
Tần Quân vận chuyển pháp lực khiến thanh âm vang vọng thiên địa.
Xôn xao!
Không ngờ đến lúc này mà Tần Thánh Đế còn cứng rắn như vậy, chẳng lẽ hắn có hậu chiêu?
Đám sinh linh xem cuộc chiến xao động, người ngoài không nhìn thấu hướng đi của trận chiến này.
Phe Thiên Đình Đại Tần, mấy trăm vạn binh sĩ còn sống mắt bốc cháy đấu chí. Dù ở tình cảnh nào bệ hạ luôn có thể lấy ra lá chủ bài càng mạnh.
Tần Quân đứng trên đầu rồng quát to:
- Chiến sĩ Đại Tần ở đâu!?
Khuôn mặt Tần Quân cười cợt như ăn chắc Như Lai, thật ra trong bụng hắn cũng run nhưng không thể lộ ra ngoài.
Mấy trăm vạn binh sĩ đồng thanh kêu lên:
- Có thuộc hạ!
Thanh âm rung động lòng người, đám sinh linh xem cuộc chiến biến sắc mặt.
Như Lai sầm mặt xuống, giơ tay quát:
- Hừ! Tần Thánh Đế, ngươi thành danh vì cuồng, thua cũng vì cuồng!
Toàn thiên hạ nhắc tới Tần Thánh Đế thì ấn tượng chỉ có một chữ cuồng.
Một đường đạp lên các kiêu hùng, đập nát thế giới quan của vô số người. Chưa đầy hai mươi tuổi đã lao vào trăm hạng đầu Hùng Chủ bảng, trước không có ai, sau không người. Quan trọng nhất kiếp trước của Tần Thánh Đế là Chiến Thần Cơ Vĩnh Sinh, cũng là tồn tại duy nhất khiêu chiến thần tiên đầy trời.
Hắn nên cuồng!
Tần Quân rống to:
- Giết!!!
Mấy trăm vạn binh sĩ xung phong bay hướng Như Lai.
Dù thiêu thân lao đầu vào lửa bọn họ cũng không sợ!
Lý Nguyên Bá lao lên trước nhất, Kim Sí Bằng Điểu đập cánh bay lượn không chút sợ hãi.
Tôn Ngộ Không, Đấu Chiến Thắng Phật xách gậy ném tới.
Một bóng người xuất hiện bên cạnh Tần Quân, mặc đạo bào, râu dài tóc bạc, biểu tình bình tĩnh. Tần Quân, Bạch Trạch, Gia Cát Lượng đều không phát hiện ra người đó. Liễu Nhược Lai đứng trước rèm kiệu vàng vừa lúc nhìn thấy.
Liễu Nhược Lai sốt ruột hét to:
- Bệ hạ cẩn thận!
Tần Quân bản năng quay đầu nhìn lại, vừa lúc thấy Bồ Đề Tổ Sư đứng sau lưng mình nhìn hướng Như Lai phía xa.
Bạch Trạch vội che trước mặt Tần Quân, nàng dù gì có tu vi Đại La Kim Tiên cảnh, tuy không mạnh bằng nhóm Tôn Ngộ Không, Hình Thiên nhưng cũng hơn xa Tần Quân.
Bạch Trạch trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
Khuôn mặt xinh đẹp đầy kiêng dè, bởi vì nàng nhìn không thấu tu vi của đối phương.
Bồ Đề Tổ Sư thu về tầm mắt nhìn sang Tần Quân, nhẹ giọng nói:
- Trong vô hình ta cảm giác có duyên với ngươi, nhưng ta không muốn liên quan với ai. Nói đi, ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?
Hệ thống gắn ký ức đến thế giới này cho từng Thần Ma, nên Bồ Đề Tổ Sư rất tò mò tại sao người ở kiếp trước cũng xuất hiện tại đây.
Thấy Tôn Ngộ Không, Đấu Chiến Thắng Phật bị Như Lai bắt đi khiến Bồ Đề Tổ Sư nhíu chặt mày.
Tần Quân cười nói:
- Trẫm cần ngươi hỗ trợ bắt Như Lai!
Bạch Trạch, Gia Cát Lượng, Liễu Nhược Lai và đám binh sĩ, tướng quân xung quanh bị bất ngờ.
Lão đạo sĩ này là Tần Quân mời đến? Hắn còn kêu lão ta đi bắt Như Lai?
Bồ Đề Tổ Sư đồng ý liền:
- Được!
Nơi này không phải thế giới Tây Du, Bồ Đề Tổ Sư không cần kiêng dè điều gì. Kiếp trước Tôn Ngộ Không gặp nạn Bồ Đề Tổ Sư chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, trong thế giới này lão không cần băn khoăn.
Bồ Đề Tổ Sư đạp bước hư không, các tướng bận ác chiến với Như Lai không chú ý thấy lão.
Tần Quân lo lắng hỏi:
- Hệ thống, Bồ Đề Tổ Sư thật sự có thể xuống tay với Như Lai sao?
Hết cách, kiếp trước Tần Quân đọc những bình luận gây tổn thương lớn.
Có người nói Bồ Đề Tổ Sư là Chuẩn Đề, có người bảo là Hồng Quân, đủ mọi cách nói, các loại âm mưu luận.
Hệ thống giải thích rằng:
- Hãy vứt bỏ giả thiết của hệ thống hồng hoang, Phong Thần Diễn Nghĩa, hệ thống đoán Bồ Đề Tổ Sư trong Tây Du Ký thật ra không có bối cảnh gì lớn. Bồ Đề Tổ Sư rất mạnh, nhưng trước đại thế chỉ có nhẫn nhịn, thậm chí không dám bảo vệ Tôn Ngộ Không. Tây Du Ký phản ánh hắc ám của thiên hạ đương thời, đại năng mạnh như Bồ Đề Tổ Sư cũng có nhiều bất đắc dĩ và bất lực. Trong thế giới song song mà hệ thống thu thập thì Bồ Đề Tổ Sư không có quan hệ trực tiếp với Chuẩn Đề, Hồng Quân, Trấn Nguyên Tử.
Tần Quân đã hiểu, ngẫm lại cũng đúng, nếu Bồ Đề Tổ Sư thật sự là Chuẩn Đề Đạo Nhân, Thánh Nhân Phật Môn thì tại sao chỉ dạy Tôn Ngộ Không bản lĩnh chứ không uốn nắn tính cách? Chuẩn Đề hoàn toàn có thể nuôi nấng Tôn Ngộ Không từ nhỏ, chế tạo thành con rối, cần gì tốn công sức đại náo Thiên Đình, trấn áp Tôn Ngộ Không năm trăm năm?
Có người nói Như Lai cố ý chèn ép Thiên Đình, nhưng trong nguyên tác Tây Du Ký thì Ngọc Hoàng Đại Đế dùng giọng điệu ra lệnh thuộc hạ kêu Như Lai giúp chứ không phải mời, chẳng qua trong phim đã làm nhiều người bị lầm.
Có lẽ sẽ có người nói Phật Môn đấu tranh nội bộ, nhưng Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn cùng là Thánh Nhân, Chuẩn Đề sợ gì Tiếp Dẫn?
Nếu nói Bồ Đề Tổ Sư là Hồng Quân có lẽ còn có khả năng, đạo tổ chắc chắn tinh thông pháp của ba giáo.
Nhưng trong thế giới song song có đủ loại khả năng, có khi là thế giới hồng hoang, có khi là riêng thế giới Tây Du. Bồ Đề Tổ Sư ở đây không liên quan gì Chuẩn Đề Đạo Nhân, Hồng Quân khiến Tần Quân khá vừa lòng.
Vì điều này tương đương với thêm một loại khả năng. Nếu Bồ Đề Tổ Sư là Chuẩn Đề tức là một người, nếu không phải thì tức là hai người.
Hai đại năng mới sướng!
Bùm!
Lý Nguyên Bá hóa thành Kim Sí Bằng Điểu bị Như Lai chụp rớt từ áng mây xuống, thân hình cao lớn đập xuống nền đất chấn bụi bặm bao trùm người gã.