Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 562: Chương 562: Thái Ất Tán Tiên cảnh




Dù rằng trên đường đi Tây Thiên, bọn họ đại diện cho những phe phái khác nhau, nhưng khi đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện như thế, tình cảm giữa họ trở nên sâu đậm vô cùng, vậy nên Sa Ngộ Tịnh thực tiếc nuối cho Tôn Ngộ Không.

Tần Quân nghe vậy, thầm nghĩ, Tôn Ngộ Không quả nhiên là bị Hoa Quả Sơn hoặc Vòng Kim Cô làm suy giảm thực lực.

Dù trên đường đi Tây Thiên, Tôn Ngộ Không chưa từng thua trận đánh giáp lá cà nào, nhưng thân thể khác với tu vi, không phải muốn suy giảm là suy giảm được, dù sao thì thân thể của Tôn Ngộ Không đã trải qua bao sự trui rèn, từ đan lô, cho tới bàn đào, rồi đan dược của Thái Thượng Lão Quân, trên đời này không kẻ nào có được thân thể sánh ngang với thân thể gã.

- Tôn Ngộ Không mạnh nhường nào?

Tần Quân hỏi tiếp, điều này khiến Sa Ngộ Tịnh ngạc nhiên vô cùng, không hiểu sao Tần Quân lại chú ý tới Đại sư huynh như vậy?

- Sau khi thành phật, hắn gần như đã đạt tới Đại La chi cảnh, chiến lực có thể đánh ngang với cường giả Đại La.

Sa Ngộ Tịnh đáp, giọng điệu ngập tràn vẻ kính nể.

So với Đường Tăng thì gã sùng bái Tôn Ngộ Không hơn, nếu không có Tôn Ngộ Không, sao họ có thể đi thỉnh kinh thành công.

Đại La chi cảnh!

Tần Quân giật mình vô cùng, hắn chẳng lạ lẫm gì hai chữ Đại La này, kiếp trước, hắn từng đọc không biết bao cuốn tiểu thuyết hun đúc, đi vào thế giới này rồi lại biết thêm, là nhớ tổ tông có người đột phá Đại La chi cảnh, nên hậu đại mới có được đôi ba Thánh Khí thức tỉnh.

- Ngươi có thể nói cụ thể cách phân chia cảnh giới với trẫm không?

Tần Quân chờ mong hỏi, hệ thống nhất quyết không chịu nói cho hắn, nên hiện hắn đánh hỏi Sa Ngộ Tịnh.

Sa Ngộ Tịnh lúng túng nói:

- Thú thực, ta cũng không rõ lắm, chỉ biết trên Kim Tiên cảnh là Thái Ất Kim Tiên cảnh, trên nữa là Thái Ất Tán Tiên cảnh, còn từ cảnh giới đó tới Đại La chi cảnh còn bao xa thì ta không rõ lắm, phật môn thanh tịnh, rất ít khi đàm luận những chuyện này, nghe nói Phật Tổ là cường giả Đại La.

Thái Ất Tán Tiên cảnh!

Tần Quân trừng mắt, trong lòng như có ngọn lửa đang hò reo, lại nghe được một cảnh giới mới!

- Sao ngươi không dẫn Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới về?

Tần Quân mang vẻ mặt đau đớn hỏi, theo lời Sa Ngộ Tịnh, sau khi thành phật, Tôn Ngộ Không đã bớt kiêu ngạo, như thế rõ ràng là dễ mượn sức hơn, lại thêm gã là một cường giả có tu vi sát với Đại La nhiều như vậy.

- Sau khi thành phật, chúng ta bị phân tới nhiều nơi khác nhau, gần như chẳng còn giao thiệp gì nữa.

Sa Ngộ Tịnh cười khổ, gã cũng không dám nói việc mình đến từ thế giới khác, sợ sẽ chọc giận thần phật khắp chốn.

Tần Quân giật mình, đương lúc hắn còn định hỏi thêm thì Chúc Nghiên Khanh và Hằng Nga đẩy cửa bước vào.

- Sa tiền bối, sao ngài lại tới đây?

Chúc Nghiên Khanh nhíu mày hỏi.

Hằng Nga trầm mắt, liếc mắt một cái liền nhìn thấy tu vi Kim Tiên cảnh cảnh Sa Ngộ Tịnh.

- Ta...

Sa Ngộ Tịnh định giải thích, nhưng lại không biết nói sao.

- Trẫm gọi hắn tới!

Tần Quân tiếp lời, còn tới thế nào, hắn lười nói, hắn là Đế Hoàng, người khác sao dám hỏi nhiều chứ?

Cho dù là những nữ nhân của hắn thì cũng thế mà thôi.

Chúc Nghiên Khanh gật đầu, rồi cười nói:

- Ta muốn tới Thánh Tông để nhận linh nữ truyền thừa, Hằng Nga tỷ đã đồng ý đi cùng ta.

Nàng sợ Tần Quân lo lắng cho an nguy của mình, không cho phép mình về nên mới thuyết phục Hằng Nga đi cùng.

Tần Quân từng đôi ba lần nhắc tới, dù là Thánh Hoàng thì cũng chưa chắc đã đánh bại được Hằng Nga.

Tần Quân nghe vậy thoáng nhíu mày, hỏi:

- Vì sao?

Hắn không phản bác ngay lập tức, mà hỏi nguyên nhân, hắn tin Chúc Nghiên Khanh có lý do của mình, vậy nên hắn phải tôn trọng.

- Sau khi chú linh, tu vi của ta sẽ nhảy vọt, nếu không chú linh, e rằng không theo kịp tốc độ của ngươi.

Chúc Nghiên Khánh cầm lấy tay Tần Quân, nhẹ giọng nói, với cái tính cách thanh lãnh của mình, nàng không thích làm nũng, nhưng nàng nhận ra giọng của mình sao bỗng dịu dàng vô cùng, thế nhưng nàng không hề phản cảm, mà còn thấy có chút ngọt ngào.

- Chú linh?

Tần Quân nghi ngờ hỏi.

Sau đó, Chúc Nghiên Khanh liền giải thích một phen. Ra mỗi một đời Thánh Tông đều sẽ dưỡng dục một linh nữ, linh nữ không phải là thiên tài vạn người mới có một, mà là nữ đồng có Âm Linh Căn, Âm Linh Căn cực kỳ hiếm có, tìm khắp cả nhân tộc ở Nam Vực cũng chưa chắc đã có được năm người, Chúc Nghiên Khanh thuộc hạng tư chất trung thượng, ngoài Âm Linh Căn còn có những linh căn thuộc tính khác.

Ở tu tiên giới, thuộc tính của linh căn càng ít thì thiên phú càng cao, nhưng từ khi Tần Quân được Cực Viêm U Thủy gột rửa, hắn nhận ra, linh căn pha tạp chưa chắc đồng nghĩa với việc thiên phú thấp, còn nguyên nhân cụ thể thì Tần Quân chưa làm rõ được.

Sau khi trở thành linh nữ, nghe nói sẽ được nhận truyền thừa của Nam Vực Thiên Thế Giới, như vậy sẽ có cơ hội được giống như Thái Tử Cầm, ngộ được Thiên Từ Thần Thông.

Hơn một ngàn đời linh nữ, cũng chỉ có hơn mười người ngộ được Thiên Từ Thần Thông, nhưng thần thông của những người này không mạnh được như Thái Tử Cầm, cuối cùng, khi đại nạn tới, họ đều bị chôn vùi trong khói bụi lịch sử.

- Sau này trẫm có cách giúp tu vi của ngươi tăng tiến, ngươi chắc chắn muốn chú linh sao?

Tần Quân cầm lấy bàn tay của Chúc Nghiên Khanh, dịu dàng hỏi.

Trước ánh mắt của Tần Quân, Chúc Nghiên Khanh mím môi, vẻ mặt kiên định:

- Ta chắc chắn!

- Được!

Tần Quân cười nói, sau đó nhìn về phía Hằng Nga, dặn dò:

- Hằng Nga Tiên Tử, làm phiền ngươi rồi.

- Không có gì.

Hằng Nga bình tĩnh nói, nhưng ánh mắt nàng né tránh Tần Quân, như thể không muốn đối diện với hắn.

- Nếu gặp phải phiền toái, trẫm sẽ dẫn người qua trợ giúp.

Tần Quân dặn dò.

Hằng Nga gật đầu, vẻ mặt lãnh diễm của Chúc Nghiên Khanh cũng nở rộ nụ cười tươi.

Ngay chiều hôm đó, Chúc Nghiên Khanh và Hằng Nga đi về Thánh Tông, theo lời Chúc Nghiên Khanh, Thánh Tông sẽ không làm hại nàng, bởi họ đã dồn rất nhiều tâm huyết cho nàng.

Nhưng để đề phòng, Tần Quân vẫn dặn Hằng Nga phải cảnh giác, nếu gặp tình huống bất thường thì nhanh chóng ngăn cản.

...

Trời xanh miên man, mây trắng lững lờ.

Đoàng một tiếng!

Sấm sét bỗng nhiên vang lên, một khe không gian xuất hiện, rồi một bàn tay vươn ra, xé toạc cái khe không gian đó.

Người bước tới là một nam tử vận bộ cẩm y tử sắc, dáng người cao lớn, mặt đẹp như ngọc, ánh mắt sắc bén, mái tóc bạc được cột bằng tử kim quan, từng cử chỉ đều khiến không gian xung quanh xao động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.