Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 561: Chương 561: Kim Thân La Hán




- Không phải là dựa vào.

Thánh Hoàng cười khổ, Thánh Hậu và Thánh Cơ phía sau cũng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

Thánh Quan muốn nói gì rồi lại thôi, cuối cùng chỉ biết trút thành một tiếng thở dài.

Chuyện Thần Điện, Thái Tử Cầm có thể nói, còn lão thì không, dù lão là đệ tử của Thánh Hoàng thì chỉ cần nhỡ miệng thôi cũng có thể tạo thành họa lớn.

- Chuyện Thần Điện đừng nhiều lời nữa, cứ để cho Tần Quân cuồng ngạo mấy ngày, chúng ta dời trọng tâm tới Quan Thiên Đại Hội đi!

Thánh Hoàng lắc đầu cười nói,

- Hiện không phải thời đại của Ma Hoàng như vạn năm trước, khi ấy các triều đại không được chia thành ba cấp: Thánh, Hoàng, Vương như hiện tại, từ khi Thần Điện ban chế độ này, khắp thiên địa đã quen với khái niệm khí vận, Quan Thiên Đại Hội là cuộc tranh đoạt khí vận lớn, có liên quan tới niềm vinh dự của Thánh Triều, không được qua loa!

Quan Thiên Đại Hội!

Lời này của Thánh Hoàng vừa được nói ra, mọi người liền gật gù đồng ý, nguyên nhân quan trọng nhất khiến Thánh Triều có đãi ngộ tốt với người tài chính là Quan Thiên Đại Hội.

- Hừ, Kỳ Lân chi tử nếu tham dự Quan Thiên Đại Hội, nhất định sẽ có thành tích tốt!

Thánh Hậu u oán nói, Thánh Hậu đã dùng không biết bao nhiêu tài nguyên để bồi dưỡng Tôn Lân.

- Ngay cả Tần Đế Tôn Lân cũng không đánh nổi, mẫu hậu, vậy mà ngươi còn trông cậy vào hắn sao?

Thánh Cơ giở giọng nói kháy, Thánh Hậu nghe vậy đập bàn đứng lên, giận dữ chỉ vào Thánh Cơ, cánh tay run rẩy như có thể động thủ bất cứ lúc nào.

Thái Tử Cầm và Thánh Quan đều bất đắc dĩ, giả vờ như không thấy.

Chuyện Thánh Hậu và Thánh Cơ giằng co đã chẳng phải chỉ một đôi lần, họ không tiện xen miệng, đành im lặng vậy.

- Được rồi! Hai người xong chưa!

Thánh Hoàng trầm giọng quát, uy thế của Thái Ất Kim Tiên cảnh bùng nổ khiến Thánh Hậu run rẩy ngồi xuống, nàng đưa ánh nhìn kinh ngạc về phía Thánh Hoàng, không thể tin nổi Thánh Hoàng lại vô lễ với mình như vậy.

- Lúc nào rồi mà hai người còn muốn tranh giành? Nếu Thánh Triều không còn, hai ngươi muốn tranh gì? Xuống hoàng tuyền rồi mà còn cãi cọ sao?

Thánh Hoàng giận dữ quát.

Thần Điện, Tần Đế!

Hai tầng áp lực khiến Thánh Hoàng sắp điên rồi, ấy vậy mà hai mụ đàn bà này còn có sức để nội đấu, lửa giận bị đè nén bấy lâu nay của Thánh Hoàng rốt cuộc cũng bùng nổ.

Thái Tử Cầm và Thánh Quan vội vàng quỳ xuống, Thiên Tứ Tả Tướng và Thiên Tứ Hữu Hưỡng run rẩy không thôi, họ không dám quay đầu lại, khí tức của Thái Ất Kim Tiên cảnh khiến hai kẻ mới chỉ Kim Tiên cảnh như họ sợ hãi vô cùng.

Cả hai hiểu được, nếu Tần Đế chưa chết thì trong khoảng thời gian này, Thánh Hoàng sẽ luôn nóng nảy như vậy.

...

Chỉ nháy mắt mà hai ngày đã trôi qua.

Hôm nay, tiếng thông báo của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Tần Quân:

- Đinh! Sa Ngộ Tịnh sắp trở về!

Tần Quân đang luyện công nghe vậy liền ngẩn người, dù sao thì trong phòng không còn ai khác, Chúc Nghiên Khanh đã đi sang phòng kế để thỉnh giáo Hằng Nga cách tu luyện, vậy nên cứ chọn luôn nơi này làm địa điểm cho Sa Ngộ Tịnh trở về.

- Cho hắn xuất hiện đi!

Tần Quân có chút đau đầu, tu vi của Sa Ngộ Tịnh còn chưa tới Chân Tiên cảnh, tới Thánh Triều này chẳng khác nào gánh nặng.

Hắn cũng không tin Sa Ngộ Tịnh có thể thăng lên hẳn một đại cảnh giới trong vòng mấy chục năm ngắn ngủi.

Nhưng nếu hắn có thể dẫn theo Tôn Ngộ Không thì tuyệt.

Nhưng Tôn Ngộ Không kiệt ngạo bất tuân như vậy, nếu không được triệu hoán, thì e rằng chưa chắc để thần phục Tần Quân.

Bấy giờ, lòng Tần Quân ngổn ngang bao dòng suy nghĩ.

Đúng lúc ấy, một bóng người xuất hiện trong phòng, vẻ ngoài khôi ngô, cường tráng, quanh cơ thể còn có kim quang.

Hiển nhiên, người này chính là Sa Ngộ Tịnh, nhưng hiện giờ gã khác hoàn toàn với một Sa Ngộ Tịnh trước khi bước chân vào phó bản, bớt sát khí, lại thêm nhiều từ bi và uy nghiêm.

Chín đầu lâu trên cổ biến mất, trong tay lại cầm phật châu.

- Tham kiến bệ hạ!

Sa ngộ Tịnh thoáng mê mang rồi nhanh chóng tỉnh táo lại, gã quỳ xuống hô, giọng nói tuy bình tĩnh nhưng Tần Quân có thể nghe được chút hưng phấn trong đó.

- Hệ thống, hiện bảng thuộc tính của Sa Ngộ Tịnh cho ta xem.

Tần Quân nói thầm trong lòng, hắn mơ hồ cảm nhận được Sa Ngộ Tịnh đã hoàn toàn lột xác.

Tần Quân đưa tay dìu gã đứng dậy, cười nói:

- Ngộ Tịnh, ở thế giới kia ngươi đã sống mấy chục năm, nhưng tại nơi trẫm ở mới chỉ hơn nửa tháng.

Sa Ngộ Tịnh cảm thán:

- Thần thông của bệ hạ đúng là quỷ thần khó lường, chỉ sợ ngay cả Phật Tổ cũng không bằng ngài.

Những lời này chẳng phải nịnh nọt gì, mà đều là những lời thực tâm thực lòng của gã, truyền tống người qua lại giữa hai thế giới, hơn nữa không đơn giản chỉ là tiểu thế giới, tỉ lệ của dòng thời gian cũng khác biệt, hết thảy đều khiến Sa Ngộ Tịnh bội phục không thôi.

Cùng lúc ấy, bảng thuộc tính của Sa Ngộ Tịnh xuất hiện trước mặt Tần Quân:

- Sa Ngộ Tịnh, đến từ Tây Du Ký.

- Thân phận: Kim Thân La Hán!

- Tu vi: Kim Tiên cảnh tam trọng!

- Công pháp: Tụ Đỉnh Triêu Nguyên!

- Thần thông: Bát Bách Lý Lưu Sa! Kình Thiên Nhất Trượng! Phật Môn Kim Thân!

- Pháp bảo: Hàng Yêu Bảo Trượng!

- Trung thành độ: 100 (tối đa 100)

- Đúng vậy, trải qua muôn vàn khó khăn hiểm trở, đương nhiên phải đạt được thành tựu nào đó chứ.

Sa Ngộ Tịnh cười, trên gương mặt ngập tràn vẻ thổn thức, nhớ lại những chuyện mình từng trải qua trên đường đi Tây Thiên, gã không khỏi cảm thấy như mình đang mơ.

Tần Quân giật mình, sau đó tò mò hỏi:

- Vậy Tôn Ngộ Không sau khi thành Đấu Chiến Thắng Phật có mạnh lên không?

Câu hỏi này đã khiến không ít người dân Hoa Hạ phải tranh cãi.

Đấu Chiến Thắng Phật mạnh, hay Tề Thiên Đại Thánh mạnh hơn!

- Bệ hạ, sao ngài lại biết Đại sư huynh của ta?

Sa Ngộ Tịnh ngạc nhiên hỏi.

Tần Quân trợn trắng mắt khinh bỉ:

- Trẫm còn biết cả Trư Bát Giới, Đường Tăng, Tiểu Bạch Long, sao trẫm có thể đưa ngươi mới một thế giới mà trẫm không thể kiểm soát chứ?

Lời này khiến Sa Ngộ Tịnh sửng sốt không thôi, gã dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Tần Quân, từ sau khi biến thành Kim Thân La Hán, đây là lần đầu tiên gã thất thố như vậy.

Tần Quân thầm sung sướng trong lòng, ra vẻ thần bí cho ngươi tự suy diễn!

Sa Ngộ Tịnh hít sâu một hơi, bình tĩnh lại rồi mới nói tiếp:

- Trường hợp của Đại sư huynh có chút khác, bước chân vào phật môn, phải diệt trừ trái tim chân chính của hắn, dù tu vi đã mạnh như năm trăm năm trước, nhưng người đó không còn là hắn nữa, hơn nữa, phật môn không cho phép hắn tiếp tục mạnh lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.