Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1271: Chương 1271: Thần tiên triều bái (2)




- Chuyện gì? Tại sao còn chưa đánh nữa?

- Khoan, các ngươi có thấy trạng thái của các thần tiên hơi kỳ không?

- Hả? Ừ đúng rồi, sao họ không nhúc nhích? Cũng hoàn toàn không thu lại hơi thở.

- Kỳ lạ thật, sao không nói gì hết?

- Không lẽ bọn họ đang giao lưu bằng thần thức?

Các sinh linh xì xầm bàn tán, khủng hoảng bắt đầu lan tràn.

Bọn họ không ngốc, rất nhanh phát hiện manh mối.

Thần tiên đến sau cũng không nói chuyện, đứng im rất ngoan.

Xi Vưu tim đập nhanh nhìn:

- Nếu ta có thể khống chế những thần tiên này . . .

Nếu gã có thể khống chế mấy chục vạn thần tiên Cổ Tiên giới thì quá sướng, hoành hành ba ngàn đại thế giới chỉ là chuyện nhỏ.

Đáng tiếc các thần tiên này không thuộc về Xi Vưu.

Cùng lúc đó, bảy bóng người từ sâu trong trời sao bay tới.

Là nhóm Vệ Nhạc, Đế Thiên Vô, Quý Lam.

Vệ Nhạc nhìn mấy chục vạn thần tiên ở trước mặt, nhíu mày hỏi:

- Có chuyện gì? Đám thần tiên đứng đực mặt ra đó làm gì?

Đế Thiên Vô nhíu chặt mày kiếm, lòng dâng lên bất an.

Giọng Tần Quân bỗng vang lên:

- Quỳ xuống!

Tần Quân cố ý vận chuyển pháp lực hú dài vang vọng trời sao, đế uy mênh mông.

Dứt lời mấy chục vạn thần tiên cùng quỳ xuống hư không, vái lạy Tần Quân. Hình ảnh cực kỳ rung động lòng người, như mặt trời bỗng rơi xuống.

Trăm vạn sinh linh đứng sau lưng các thần tiên xoe tròn mắt.

Mèn ơi, tình huống gì đây?

Đám thần tiên trực tiếp đầu hàng?

Mặt rồng vui vẻ, Tần Quân giơ tay phải nâng Thiên Thư cười sang sảng, tinh thần phấn chấn, dường như hắn là quân vương của vũ trụ.

Giọng khinh cuồng của Tần Quân không kiêng nể gì truyền ra:

- Ha ha ha! Cổ Tiên giới thì sao? Kể từ hôm nay Cổ Tiên giới sửa tên thành Đại Tần!

Đám thần tiên hận ngứa răng nhưng không thể phản bác lại.

Các sinh linh ở đằng sau trợn mắt há hốc mồm, thộn mặt ra.

Tình thế phát triển rất hài kịch.

Vệ Nhạc, Đế Thiên Vô biến sắc mặt, bọn họ đoán được sự thật ngay.

Thương Hoa Tiên Tôn đã chết!

Thiên Thư rơi vào tay Tần Thiên Đế!

Đế Thiên Vô lẩm bẩm:

- Tần Thiên Đế . . .

Đế Thiên Vô quét thần thức qua, chợt nhớ gã đã gặp nhóm Tần Thiên Đế trong Tù Mệnh Ngục.

Vệ Nhạc sắc mặt âm trầm, không ngờ Thương Hoa Tiên Tôn chết thật rồi.

Vệ Nhạc không cảm nhận hơi thở của Bồ Đề Tổ Sư, lão đạo sĩ khủng bố nhét hành Thương Hoa Tiên Tôn không có mặt hôm nay?

Vệ Nhạc mừng hớn hở trầm giọng quát:

- Giết! Giết Tần Thiên Đế!

Vệ Nhạc nhảy người lên, trường kiếm dưới chân bay một vòng trong trời sao, nhanh chóng thu nhỏ rơi vào tay. Những người khác theo sau Vệ Nhạc.

Nhóm Tần Quân sớm phát hiện đám Vệ Nhạc tới, không cần hắn ra lệnh Triệu Công Minh đã xông lên trước.

Lòng bàn tay trái của Triệu Công Minh toát ra hai mươi bốn đoàn sáng, Định Hải Châu hiện, chuẩn bị huyết ngược!

Triệu Công Minh dù gì là Nhập Thánh cảnh viên mãn, tốc độ bay siêu mau, chớp mắt đụng vào Vệ Nhạc.

Vệ Nhạc nổi giận rút kiếm chém:

- Muốn chết!

Vệ Nhạc bây giờ là bản tôn chứ không phải phân thân như đợt trước, bản tôn có tu vi Hiển Thánh cảnh sơ kỳ!

Mũi kiếm xẹt qua hư không mấy chục dặm muốn chém Triệu Công Minh đứt đôi.

Triệu Công Minh giơ tay vỗ.

Bùm!

Mũi kiếm đâm vào lòng bàn tay Triệu Công Minh nhưng bị Định Hải Châu ngăn lại, linh khí xung quanh nổ tung hình thành bão mắt thường trông thấy thổi quét bốn phương tám hướng.

Vệ Nhạc biến sắc mặt, thầm rít gào:

- Đây là pháp bảo gì!?

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Vệ Nhạc và Triệu Công Minh cùng tách ra.

Vệ Nhạc lộn mèo bay ra năm mươi dặm. Triệu Công Minh bay vạn dặm đập vào một hành tinh, cát bụi bốc lên cao mấy ngàn thước suýt đụng nát hành tinh nhỏ này.

Đế Thiên Vô bay nhanh thẳng hướng Tần Quân.

Năm Nhập Thánh nhóm Quý Lam theo sau.

Tần Quân cười lạnh, vẻ mặt chăm chọc.

Một đám không biết trời cao đất rộng.

Từ khi gặp Tù Mệnh Đế Tôn, Tử Đạo thì Tần Quân hết có cảm giác với thiên kiêu trăm vạn năm khó gặp, hắn bình tĩnh như gặp phàm nhân.

Xi Vưu vung kiếm chém, Binh Chủ kiếm chém ra kiếm khí ngàn trượng, đỏ rực âm trầm khiến người da đầu tê dại.

Kiếm khí siêu nhanh mang theo khí thế không gì sánh bằng muốn quét sạch tất cả ác địch.

Đế Thiên Vô khinh thường hừ lạnh, hai vòng vàng sau lưng gã bay nhanh ra kéo theo chuỗi dài tàn ảnh mau còn hơn kiếm khí, đụng tan kiếm khí.

Ngay sau đó Đế Thiên Vô xuyên phá sóng khí cuồn cuộn một chưởng vỗ vào Tần Quân, hai bên cách nhau chưa đủ ngàn thước.

Cường Lương quát to:

- Muốn chết!

Nắm đấm phải đánh ra, động một cái thiên địa tan vỡ.

Đế Thiên Vô cảm giác bão tố khó tả ập đến đánh gã hộc máu văng ra ngoài, tiếng xương gãy giòn vang.

Thiên kiêu truyền kỳ bị diệt gọn, suýt chết bất đắc kỳ tử.

Vệ Nhạc xoe tròn mắt, năm Nhập Thánh nhóm Quý Lam sợ ướt quần, mắt trợn to muốn lòi tròng.

Đế Thiên Vô yếu vậy sao?

Triệu Công Minh cầm hai mươi bốn viên Định Hải Châu lao đến:

- Ngươi nhìn đi đâu!?

Thoáng chốc huyền quang lấp lánh khiến ý thức của Vệ Nhạc hoảng hốt, giây sau Triệu Công Minh đến trước mặt vỗ chưởng, Định Hải Châu đập vào trán Vệ Nhạc, làm y nổ đom đóm mắt bay ra.

Trăm vạn thần tiên trợn to mắt nhìn, vô số sinh linh hút ngụm khí lạnh.

Các sinh linh hãi hùng kêu lên:

- Đó là Đế Thiên Vô mà!

- Kiếm Cuồng cũng bị áp chế?

- Thật không vậy?

- Thuộc hạ của Tần Thiên Đế toàn là yêu nghiệt gì vậy?

- Tiêu, tàn đời.

Nhiều sinh linh thấy tình hình không ổn đã chạy trốn. Những sinh linh còn ở lại chủ yếu thấy trăm vạn thần tiên chưa rút lui nên còn ôm mong chờ.

Vệ Nhạc bị Triệu Công Minh đánh đầu rơi máu chảy, lửa giận bừng bừng, nghiến răng nghiến lợi lao vào.

Vệ Nhạc nhắm mắt lại, thân hình nhanh như tia chớp. Con ngươi Triệu Công Minh co rút, chưa kịp phản ứng Vệ Nhạc đã xuất hiện ở sau lưng. Kiếm đâm ra, máu tung tóe, lồng ngực bị xuyên thấu làm con ngươi Triệu Công Minh rút lại.

Tần Quân hét to:

- Cường Lương, đánh chết hắn!

Triệu Công Minh là nhân tài đắc lực của hắn, Nhập Thánh viên mãn, có thể xếp vào tốp mười trong Thiên Đình Đại Tần, Tần Quân không thể nào để Triệu Công Minh chết được.

Cường Lương lắc người vượt qua trăm vạn dặm mang theo gió to hủy thiên diệt địa áp sát sau lưng Vệ Nhạc.

Cường Lương Hiển Thánh cảnh hậu kỳ mạnh hơn Vệ Nhạc nhiều, tốc độ thân thể đến trình độ mà y không thể tưởng tượng được.

Vệ Nhạc cảm giác sát khí kinh khủng ập đến, định quay đầu lại thì nắm đấm của Cường Lương đã đánh tới, cũng xuyên thủng ngực.

Hình ảnh rất là quỷ dị, kiếm của Vệ Nhạc đâm xuyên ngực Triệu Công Minh, còn ngực Vệ Nhạc thì bị nắm đấm của Cường Lương xuyên qua.

Cơ mặt Vệ Nhạc đông cứng, toàn thân run rẩy không thể động đậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.