Thiên phú của Tần Quân đặt ở ba ngàn đại thế giới thuộc loại yêu nghiệt, nên Trấn Nguyên Tử, Hồng Quân động lòng cũng đúng.
Hồng Quân không thể bỏ qua yêu nghiệt sánh bằng Tổ Long.
Thiên lôi kéo đến khiến người kinh hoàng.
Thiên kiếp Đại La Thủy Tiên cảnh làm đám sinh linh trên mặt đất run cầm cập.
Con ngươi Hồng Quân co rút, một đoàn sáng bay ra từ sau gáy lão với tốc độ siêu mau đụng vào lôi vân thiên kiếp trên trời.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mây lôi cuồn cuộn bị đánh tan.
Tĩnh!
Tất cả sinh linh trợn mắt há hốc mồm nhìn Hồng Quân.
Một kích đánh tan thiên kiếp, thủ đoạn gì thế này?
Tần Quân cũng hết hồn, lòng thầm la: Trẫm còn muốn dựa vào thiên kiếp tôi thể!
Vẻ mặt Hồng Quân hờ hững tiếp tục giảng đạo, luồng sáng nhanh chóng bay về chui vào đỉnh đầu lão.
Tần Quân tò mò thầm nghĩ:
“Thứ này là tạo hóa ngọc điệp?”
Lai lịch của tạo hóa ngọc điệp bí ẩn, nghe nói cách chém Tam Thi thành đạo là Hồng Quân ngộ từ tạo hóa ngọc điệp, cũng là pháp bảo mạnh nhất của Hồng Quân Đạo Tổ.
Tần Quân thu lại tầm mắt, điều dưỡng pháp lực dâng trào trong người.
Thời gian tiếp tục trôi đi.
Năm trăm năm . . .
Xuân đi thu đến, Càn Khôn na di.
Một ngàn năm . . .
Cỏ dại mọc cao cỡ đầu người, mưa to đổ rào rào, gió mạnh thổi qua, vô số sinh linh yên lặng nghe đạo âm của Hồng Quân.
Tần Quân lại đột phá, Đại La Thủy Tiên cảnh trung kỳ.
Hiện giờ Tần Quân đã là một người nghe đạo bắt mắt nhất trong đạo tràng, nhiều sinh linh để ý thấy Hồng Quân cứ hay nhìn hắn.
Tần Quân cũng phát hiện Hồng Quân chú ý mình, không lẽ lão già yêu hắn?
Phụt, muốn ói quá.
Tần Quân rùng mình, không dám đoán mò vớ vẩn, lo tập trung tu luyện.
***
Ngoài hang động. Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá đánh nhau trong dãy núi, đương nhiên hai người chỉ so tài luận bàn, trong chiến đấu tìm kiếm đột phá.
Đột nhiên một bóng người từ chân trời bay tới, tốc độ rất nhanh, mục tiêu là hang động chỗ Tần Quân.
Tôn Ngộ Không đột nhiên dừng lại, quay đầu hét to:
- Có người!
Lý Nguyên Bá ngừng lại, hai tay cầm Kim Bằng Thần Chuy, bộ dạng hung thần ác sát.
Họ cau mày, vì không nhìn thấu hơi thở của đối phương, tức là cảnh giới của người này vượt qua họ, hoặc có lẽ người mang trọng bảo.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá không quan tâm nhiều, vội bay tới trên đỉnh núi chỗ Tần Quân chờ đợi đối phương đến.
Người tới là một nam nhân mặc áo xanh, eo đeo ngọc địch, dáng vẻ bất phàm. Khuôn mặt không quá điển trai nhưng góc cạnh rõ ràng, hai tay chắp sau lưng toát ra khí phái tông sư.
Nam nhân áo xanh mỉm cười hỏi:
- Hai con yêu quái Đại La?
Nam nhân áo xanh ngừng lại cách Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá trăm thước, ánh mắt dần biến đổi khi đánh giá hai con yêu.
Lý Nguyên Bá cắn răng hỏi:
- Ngươi muốn làm gì?
Lý Nguyên Bá không nhìn thấu hơi thở của đối phương, càng khiến gã cảnh giác cao độ.
Tôn Ngộ Không siết chặt Kim Cô Bổng tùy thời chuẩn bị chiến đấu.
Nam nhân áo xanh cười nói:
- Ta chỉ đi ngang qua đây, định tĩnh dưỡng một lúc, các ngươi căng thẳng quá vậy?
Nam nhân áo xanh tiếp tục bảo:
- Ta tên Khâu Kỳ, các ngươi có thể gọi ta là Khâu Kỳ Chân Nhân.
Khâu Kỳ Chân Nhân!
Nếu cái tên này tuyền vào vũ trụ sẽ có người nhận biết, người xếp hạng hai mươi lăm trên bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu, tự sáng tạo tông môn, không thể khinh thường.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá chưa nghe nói qua.
Tôn Ngộ Không cắn răng nói:
- Nơi này là chỗ chúng ta nghỉ ngơi, chân nhân hãy tìm chốn khác đi.
Khâu Kỳ Chân Nhân cười cười, hai tiểu yêu Đại La cảnh dám đuổi gã?
Khâu Kỳ Chân Nhân nói thẳng thừng:
- Ta thấy thiên phú của các ngươi cũng khá, bái ta làm thầy đi!
Khâu Kỳ Chân Nhân đang đến Huyền Trì, nhưng điều này không cản trở gã thu đồ đệ lớn mạnh tông môn của mình.
Tôn Ngộ Không từ chối liền:
- Chúng ta có sư phụ!
Nếu không phải sợ làm ồn Tần Quân thì Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá đã chửi um sùm.
Khâu Kỳ Chân Nhân cười khẽ:
- Sư phụ của các ngươi sao sánh bằng ta.
Gã là Nhập Thánh cảnh hậu kỳ, xem như cường giả hạng nhất.
Lý Nguyên Bá tức giận quát:
- Huynh trưởng của ta là Khổng Tuyên!
Cái tên Khổng Tuyên đã rất nổi tiếng trong vũ trụ, một trong Tần Tiên Lục Thần, thậm chí một mình đấu với Dương Bắc Minh mà không bị yếu thế, đã chen chân vào hàng cường giả tuyệt thế.
Khâu Kỳ Chân Nhân sửng sốt sau đó cười phá lên:
- Nếu huynh trưởng của ngươi là Khổng Tuyên thì huynh trưởng của ta là Dương Tiễn.
Dương Tiễn?
Vẻ mặt Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá quái lạ.
Khâu Kỳ Chân Nhân còn tưởng hai người xấu hổ ngại không nói khoác nữa.
Khâu Kỳ Chân Nhân dịu dàng dụ dỗ:
- Ta là cường giả Nhập Thánh, các ngươi bỏ qua cơ hội lần này về sau rất khó có nữa.
Khâu Kỳ Chân Nhân nhìn ra thiên phú của Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá rất cao, khí huyết của họ mạnh hơn yêu quái cùng cảnh giới, hỏi sao gã không động lòng.
Tôn Ngộ Không tức giận mắng:
- Tổ cha nó, cút xéo!
Khâu Kỳ Chân Nhân sầm mặt xuống, quát to:
- Các ngươi tìm cái chết! Thu các ngươi là phúc của các ngươi, dám thô lỗ như thế!?
Khâu Kỳ Chân Nhân giơ tay phải ấn hư không, pháp lực ngưng tụ thành bàn tay khổng lồ giáng xuống.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá thấy tầm nhìn tối sầm, một bàn tay khổng lồ sắp đập trúng đầu.
Chợt bàn tay khựng giữa không trung không thể nhúc nhích, cách Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá gần năm thước. Hai yêu đổ mồ hôi lạnh nhìn.
Khâu Kỳ Chân Nhân sửng sốt, nhíu chặt mày vận chuyển pháp lực muốn khống chế bàn tay khổng lồ đè xuống. Nhưng mặc cho Khâu Kỳ Chân Nhân gồng sức cỡ nào thì bàn tay to pháp lực không nhúc nhích, như có sức mạnh vô hình trói buộc làm nó không thể đập xuống.
Dưới vòm trời có tiếng hừ khẽ:
- Hừ!
Khâu Kỳ Chân Nhân như bị trọng kích hộc máu bay ra ngoài, bay nhanh như sao băng xuyên thấu các tầng biển mây biến mất phía sâu trong trời sao.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá ngây người tại chỗ. Chợt nghĩ đến điều gì, hai yêu hưng phấn cúi đầu hướng hư không.
Phục Hy!
Tần Quân từng dặn Phục Hy ngầm bảo vệ họ, có nói cho Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá rằng nếu Phục Hy ra tay thì hai yêu nhớ đừng thốt ra cái tên.
Thiên địa bình tĩnh lại, trải qua đợt sóng gió này Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá càng nhẹ nhàng hơn.
Phục Hy có mặt thì bọn họ sợ gì?
Cứ thoải mái luận bàn chiến đấu.
Hai yêu chạy tới tận cùng thiên địa dốc hết sức đánh nhau, làm sinh linh bản xứ của hành tinh này kinh hoàng.
Phục Hy đang ở hành tinh khác nhắm mắt lại, khóe miệng co giật không biết nên nói cái gì.
***