- Thần tiên sao? Với tu vi của ngươi cũng coi như thần hay tiên gì rồi đúng không?
Tần Quân mở miệng cắt đứt lời kể của Dịch lão đầu, nói không chút khoa trương thì với thực lực của Tần Quân bây giờ, đối với người phàm mà nói thì lão chính là thần!
Thậm chí xuống thêm chút nữa, Thuế Phàm cảnh cũng xem như thần tiên rồi, bởi vì bọn họ đứng ở đỉnh cao của vương quốc.
Theo như Tần Quân cảm thấy thì thần tiên chỉ là tương đối, trong mắt hắn, mấy người Dịch lão đầu, Viên Hồng và Lôi Chấn Tử đều là thần tiên.
- Nào có đơn giản như ngươi nghĩ chứ, nhân tộc luyện khí tu tiên, theo đuổi trường sinh, cho dù là ta thì cũng có lúc tuổi thọ kết thúc, chỉ có tu luyện thành tiên mới có thể trường sinh bất tử, mà để thành tiên thì cần phải được thiên đạo tán thành, mới được tiên ban thần vị.
Dịch lão đầu lắc đầu giải thích, khiến cho Tần Quân giật mình.
Nếu như xâu chuỗi toàn bộ Hoa Hạ thành một hệ thống, thiên đình do ngọc đế chấp chưởng là dựa vào Phong Thần Bảng tạo thành tiên ban, mà mỗi vị thần tiên đều có chức trách của riêng mình, quản lý pháp tắc thiên địa.
Đương nhiên, nói tới ý nghĩa thật sự chính là thần thoại của Hoa Hạ đều là độc lập, bất quá xâu chuỗi kết nối lại với nhau cũng có thể, đúng lúc phù hợp với quy tắc vận hành của thế giới tu tiên này.
Ít nhất có thể nhờ vào thần thoại tương quan để phỏng đoán thế giới này.
Ở trong thần thoại Hoa Hạ, Hồng Quân chính là Thiên Đạo, Phong Thần Bảng mà người đưa tương đương với sự cho phép của người, có thể cho ngươi trở thành thần thành tiên.
Tu vi chỉ là thực lực cá nhân, nếu như không có Thiên Đạo thừa nhận thì cuối cùng chỉ có thể là cường giả, giống như Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, Côn Bằng của thiên đình Hồng Hoang.
Vừa nghĩ như vậy, Tần Quân liền giật mình, hiểu rõ ý nghĩa của thần tiên.
- Bởi vì Thánh Đình quá mạnh, phá vỡ thế cân đối, không được Thiên Đạo tán thành, cho nên thần tiên mới tới để tiêu diệt Thánh Đình, từ đó, nhân tộc suy bại, vương quốc và hoàng triều liên tục được dựng nên.
Dịch lão đầu bất đắc dĩ nói, Viên Hồng và Lôi Chấn Tử cũng im lặng lắng nghe, rõ ràng bị bí mật thượng cổ của Dịch lão đầu kể ra gây ảnh hưởng tới.
Tần Quân lại không cho là đúng, thần thoại Hoa Hạ của chúng ta cũng không yếu, thần tiên của thế giới này thì đã sao, nếu như sau này dám ngăn cản hắn thì hắn vẫn sẽ giữ nguyên tư thái cường thế như trước!
- Thôi đi, đừng nói tới những thứ này nữa, trên người ngươi có huyết mạch của Cơ Vĩnh Sinh, thì khó mà nói trước được, sau này tự giải quyết cho tốt đi.
Ánh mắt của Dịch lão đầu lại rơi về phía Tần Quân, có vẻ vô cùng ý vị thâm trường.
Quả nhiên, Cơ Vĩnh Sinh chính là Ma Thần Cực Viêm!
Vừa nhớ tới dáng người vĩ đại vạn trượng của Cơ Vĩnh Sinh, Tần Quân không khỏi cảm thấy rạo rực trong lòng, bây giờ trong người của hắn cũng đang mang theo huyết mạch của Ma Thần Cực Viêm, sau này rất có hy vọng sẽ đạt tới độ cao của Cơ Vĩnh Sinh, hơn nữa lại có thêm hệ thống thần thoại, hắn thậm chí còn có thể vượt qua Cơ Vĩnh Sinh.
Tuy rằng trong tay có vô số cường giả, nhưng Tần Quân cũng hy vọng bản thân mình có được sức mạnh thông thiên triệt địa.
Giống như Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất của thiên đình Hồng Hoang vậy, cho dù là hoàng đế yêu tộc, nhưng cũng là người mạnh nhất trong yêu tộc!
- Dịch lão đầu, ngươi dứt khoát làm thủ hạ của ta cho rồi, ta chính là hoàng đế của vương quốc đó!
Tần Quân cười lớn nói, nhìn như tùy tiện nói cho vui, nhưng trong lòng cũng run muốn chết.
- Được!
Dịch lão đầu sảng khoái đáp ứng, Tần Quân nghe được mà mở to hai mắt.
- Đồng ý dễ như vậy sao?
- Không thì phải thế nào đây?
- Không phải là ngươi có âm mưu gì đó chứ?
- Đúng đó, ta muốn nhìn xem kết cục của ngươi sẽ thế nào.
- Kết cục gì kia?
Vẻ mặt của Tần Quân có chút mất tự nhiên, mẹ ơi, chẳng lẽ Cơ Vĩnh Sinh thật sự muốn đoạt xác của hắn?
Dịch lão đầu lắc đầu nói:
- Không thể nói, không thể nói.
Sau đó mặc kệ Tần Quân thăm hỏi kiểu gì, Dịch lão đầu cũng không chịu trả lời, khiến cho hắn hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.
Ngay tại lúc bốn người đang nói chuyện phiếm, bọn họ rốt cuộc cũng nhìn thấy được bóng dáng một tòa thành trì ở phía xa.
Tới nơi này, bầu trời không còn là màu đỏ máu nữa, tinh không vạn lí, mà tòa thành trì kia nhìn qua cũng không âm trầm lạnh lẽo như Tần Quân nghĩ, không khác gì so với Chính Đạo cả.
Bọn họ không quang minh chính đại đi qua cửa thành mà dựa vào Lôi Chấn Tử bay vào trong thành, thần không biết quỷ không hay.
Bất luận là Chính Đạo hay Ma Đạo, cường giả Kim Tiên cảnh đều hiếm hoi như phượng mao lân giác, không thể nào tùy tiện đi vào một tòa thành cũng có thể gặp được cường giả Kim Tiên cảnh, thậm chí ngay cả Chân Tiên cảnh cũng rất hiếm khi gặp được.
- Chúng ta tìm một gian khách điếm nghỉ ngơi, tùy tiện kiếm chút gì ăn trước đã.
Tần Quân cười nói, đạt tới Kim Đan cảnh thì có ích cốc, không cần dựa vào ăn cơm để duy trì thể lực, nhưng hắn không thể nào bỏ mỹ thực được, người sống trên đời này, được ăn được uống chính là chuyện vui.
Viên Hồng là yêu, cũng tham ăn, Dịch lão đầu thì khỏi cần phải nói, bị nhốt trên vạn năm nên giờ lão đang dẫn đầu chạy trên đường tìm chỗ rồi.
Lôi Chấn Tử bất đắc dĩ mỉm cười, nhưng cũng không nói gì, mấy ngày nay quả thực kinh tâm động phách, thư giãn một chút cũng không sao hết.
Thành trì của Ma Đạo cũng không khác gì so với Chính Đạo, cũng có dân chúng, đủ loại rao hàng từ các quầy hàng ở hai bên đường, vô cùng phồn hoa náo nhiệt, chỉ có điều nếu tu sĩ gặp nhau ở trong này mà có mâu thuẫn gì thì trực tiếp đấu võ ngay lập tức, thậm chí còn có tu sĩ giết người ngay trên đường, bất quá Tần Quân cũng nghe nói tu sĩ chỉ có thể tranh đấu cùng với tu sĩ, không được ức hiếp dân chúng.
Cho dù là Ma Đạo cũng hiểu rõ tầm quan trọng của dân chúng, tuy rằng dân chúng rất nhỏ yếu, nhưng lại là nguồn sản xuất chủ yếu, dù là cường giả của đại tông môn cũng sẽ hưởng thụ phục vụ tới từ người phàm.
Màn đêm nhanh chóng giáng xuống, bốn người Tần Quân ngồi uống rượu trong khách sạn, bọn họ ngồi ở bên cửa sổ trên lầu hai, từ nơi này có thể nhìn thấy ánh đèn rực rỡ trên đường lớn, cùng với dòng người qua lại không ngớt.
- Cảnh đẹp ngày lành, đúng là lúc thích hợp để bắt đầu triệu hoán.
Tần Quân vừa uống rượu vừa nghĩ, Dịch lão đầu bên cạnh đang vùi đầu ngấu nghiến, khiến cho đám tu sĩ bàn bên cạnh quăng ánh mắt khinh bỉ qua.
Tần Quân vốn muốn đổi bộ đồ khác cho lão, bởi vì Dịch lão đầu thật sự là quá lôi thôi.