Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 667: Chương 667: Thiên đạo giận dữ




Tần Quân còn tưởng Cơ Vĩnh Sinh bình luận về Cửu Đầu Trùng, ai ngờ nói đến Liễu Nhược Lai.

Tần Quân nhìn kỹ Liễu Nhược Lai, tiểu nha đầu không ngừng cố gắng nhón chân, ngốc nghếch đáng yêu.

- Không đơn giản chỗ nào?

- Sau này ngươi sẽ biết.

Tần Quân nổi ý tưởng tà ác:

- Sau này?

Cơ Vĩnh Sinh nhìn thấu suy nghĩ của hắn, cười trêu:

- Trong óc toàn thứ xấu xa, đừng nói ta quen ngươi.

Xì!

Tần Quân ở trong lòng giơ ngón giữa lên.

Tần Quân suy nghĩ kỹ hơn Liễu Nhược Lai có chỗ nào khác biệt, nghĩ một hồi hắn cảm thấy kỳ kỳ. Đổi lại nữ nhân khác chắc chắn Tần Quân sẽ không giữ bên mình đến bây giờ. Mặc dù Liễu Nhược Lai xinh đẹp đáng yêu nhưng Tần Quân không phải trai tơ, nàng không thể cho hắn cảm giác vừa gặp đã thương.

Ngẫm kỹ lại, Tần Quân rùng mình ớn lạnh. Bất giác hắn rất bao dung Liễu Nhược Lai, lần đầu tiên gặp chuyện như vậy.

Lúc trước hộ tống Thường Thiến Thiến vì nhiệm vụ của hệ thống, sau này Tần Quân không dẫn theo cô nương xa lạ nữa.

Quan trọng là Tần Quân hoàn toàn không có cảm giác gì, mãi khi được Cơ Vĩnh Sinh nhắc nhở.

Tần Quân cầu viện hệ thống:

- Hệ thống, có thể nhìn ra Liễu Nhược Lai khác biệt không?

Bên kia.

Dương Tiễn và Cửu Đầu Trùng đánh nhau túi bụi. Chính xác hơn là Dương Tiễn cho Cửu Đầu Trùng ăn hành rất vui, nhiều lần đánh bay gã. Cửu Đầu Trùng rất cương cường, bất khuất.

Hệ thống do dự nói:

- Nàng đúng là có điểm không tầm thường, nhưng tạm thời hệ thống không thể phân tích. Nàng có khí vận quanh mình, cưỡng ép phân tích sẽ chọc giận thiên đạo.

Trời! Chọc giận thiên đạo?

Tần Quân sợ đến toát mồ hôi lạnh, phản xạ cách xa Liễu Nhược Lai ra.

Nha đầu này nhìn như ngây thơ hồn nhiên, không ngờ bối cảnh kinh khủng đến thế, còn dính dáng tới thiên đạo.

Liễu Nhược Lai không phát hiện ánh mắt của Tần Quân, nàng vẻ mặt hưng phấn nhìn Dương Tiễn và Cửu Đầu Trùng chiến đấu.

Kim Thiền Tử, Trư Bát Giới cũng vậy, hai người bị thực lực của Cửu Đầu Trùng rung động. Có thể chống chọi lâu như vậy dưới tay Dương Tiễn, yêu này thật sự rất giỏi.

Tần Quân đứng dậy nói:

- Được rồi, Dương Tiễn dừng tay đi!

Nếu đánh tiếp nữa có lẽ Cửu Đầu Trùng sẽ bỏ chạy, Tần Quân thừa dịp gã chưa bị thương nặng vội ngăn cản.

Nghe Tần Quân quát ngăn lại, Dương Tiễn ngạc nhiên nhìn hắn. Ba người Liễu Nhược Lai cũng khó hiểu.

Tần Quân cười nói:

- Cửu Đầu Trùng, thực lực không tệ, Dương Tiễn là Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ.

Cửu Đầu Trùng đang giận run người nghe vậy cứng người tại chỗ, lòng hậm hực tan biến hết.

Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ thì giết gã dễ như trở bàn tay, có vẻ Dương Tiễn đã nương tay.

Dương Tiễn liếc Cửu Đầu Trùng, hừ nói:

- Ngươi không tệ.

Dương Tiễn cất đi đao chiến thần ba mũi nhọn, xoay người bay hướng Tần Quân.

Ban đầu Dương Tiễn không phát hiện sát khí từ người Cửu Đầu Trùng, nên gã chỉ luyện tập tay thôi.

Cửu Đầu Trùng hít sâu bay hướng Tần Quân.

Kim Thiền Tử, Trư Bát Giới đề phòng nhìn Cửu Đầu Trùng. Liễu Nhược Lai căng thẳng thần kinh.

Trước ánh mắt của mọi người, Cửu Đầu Trùng đến trước mặt Tần Quân, quỳ một gối trầm giọng nói:

- Thuộc hạ Cửu Đầu Trùng đặc biệt đến đầu bái vào bệ hạ!

Ui!

Ba người Kim Thiền Tử hút ngụm khí lạnh. Bọn họ đã thấy thực lực của Cửu Đầu Trùng thế nào, không ngờ gã đặc biệt đến đầu vào Tần Quân.

Nỗi lòng Liễu Nhược Lai phức tạp. Trò chuyện với nhóm Tần Quân khiến Liễu Nhược Lai nắm rõ cảnh giới tu tiên, đẳng cấp Thiên Tiên cảnh của phụ thân ở trước mặt nhóm Tần Quân chỉ là trò cười, trong mắt nàng thì cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh là vị thần. Giờ thấy thần đầu vào Tần Quân, hỏi sao Liễu Nhược Lai không ngạc nhiên?

Trư Bát Giới không tính, ít nhất gã không biểu hiện rung động lòng người. Kim Thiền Tử và Dương Tiễn thì sớm là thuộc hạ của Tần Quân.

Liễu Nhược Lai tò mò thầm nghĩ:

- Sao hắn làm được?

Dù Tần Quân không phải Tần Thánh Đế thì e rằng mạnh còn hơn Tần Thánh Đế.

Liễu Nhược Lai chợt nhận ra quen nhau đã lâu nhưng nàng chưa biết tên, chỉ biết hắn là một vị hoàng đế.

Tần Quân dìu Cửu Đầu Trùng đứng dậy, cười nói:

- Mau mau bình thân! Cửu Đầu Trùng, có ngươi tham gia khiến trẫm rất vui, với thực lực của ngươi thì trẫm có thêm một cánh tay phải.

Cửu Đầu Trùng thầm cảm động. Tần Quân không chút kiêng dè đến gần, với thực lực của gã muốn giết hắn rất dễ dàng, Dương Tiễn thậm chí không kịp ngăn cản.

Điều này nói lên Tần Quân rất tin tưởng gã.

Cửu Đầu Trùng không biết rằng Tần Quân đã rõ mức độ trung thành của gã. Hết cách, hệ thống Thần Thoại rất siêu.

Sau khi Cửu Đầu Trùng tham gia, Tần Quân giới thiệu cả nhóm với nhau. Có Trư Bát Giới pha trò nên không khí khá là hòa hợp. Tính tình Kim Thiền Tử hào sảng, không phải kiểu im lặng ít lời. Dương Tiễn đã thừa nhận thực lực của Cửu Đầu Trùng. Tất cả rất là ăn ý.

Cửu Đầu Trùng kinh ngạc hỏi:

- Tiếp theo bệ hạ định đi giết Dạ Đế?

Trên đường đến đây Cửu Đầu Trùng có nghe về Dạ Đế trong yêu tộc, là bá chủ nguyên Vô Tận Địa Vực, vương giả yêu tộc.

Thực lực của yêu tộc Vô Tận Địa Vực không tệ, dọc đường đi Cửu Đầu Trùng gặp vài yêu vương không yếu hơn gã bao nhiêu, có thể thấy Dạ Đế mạnh cỡ nào.

Tần Quân cười tủm tỉm hỏi:

- Như thế nào, ngươi sợ?

Cửu Đầu Trùng hừ mũi:

- Sợ? Cửu Đầu Trùng ta chưa từng sợ ai! Đến lúc đó ta là người lên đầu tiên!

Nhìn như Cửu Đầu Trùng rất xung động nhưng thật ra tràn đầy tự tin vào mình, cũng muốn tẩy rửa sỉ nhục. Gã bị Dương Tiễn đánh đến không có sức đánh lại, dù mọi người không chê cười gì nhưng việc này thành cái gai trong lòng Cửu Đầu Trùng.

Tần Quân cười lớn.

Trư Bát Giới cười hùa theo:

- Dạ Đế rất mạnh, ngươi muốn làm vật hy sinh sao? Lúc trước chúng ta vừa gặp một yêu ma Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ, đối phương rất có thể là thuộc hạ của Dạ Đế.

Bẽ mặt!

Tần Quân chú ý thấy Cửu Đầu Trùng biểu tình cực kỳ khó xem. Đúng là lúng túng, phỏng đoán thực lực của Dạ Đế có thể vượt qua Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ, Cửu Đầu Trùng không thể nào đánh lại tồn tại như vậy.

Tần Quân xua tay cười nói:

- Được rồi mau ăn đi, chờ chút nữa tiếp tục xuất phát.

Sớm ngày tiêu diệt Dạ Đế thì hắn mới đi Nam Tận Hải, mang Tiểu Ly về Nam Vực sống hạnh phúc bên nhau được.

Mọi người không có ý kiến.

Một nén nhang qua đi, đoàn người cưỡi mây bay đi.

Cùng lúc đó, cách mấy vạn dặm, Dạ Đế ngồi trên ngai báu bay nhanh đi. Mặt gã tái nhợt, khóe môi vương vết máu rõ ràng trải qua trận ác chiến.

Dạ Đế rít qua kẽ răng, mắt lóe tia vui mừng:

- Không ngờ thực lực của lão quái này tiến bộ.

Ít ra gã không thua, ngược lại đánh lui Đông Phương vực chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.