Đông Phương vực chủ đến Vô Tận Địa Vực, không cần biết vì mục đích gì nhưng chắc chắn không tốt cho Dạ Đế, nên gã mừng vì kịp lúc phát hiện tung tích của Đông Phương vực chủ.
Dạ Đế không biết rằng có hạo kiếp đang chờ mình, gã chưa biết tin La Thụ Yêu Vương đã chết.
Trong trận chiến đó La Thụ Yêu Vương rơi vào thế yếu nhưng Dạ Đế không tin đối phương có thể giết chết nó.
Vèo!
Dạ Đế nhanh chóng biến mất phía chân trời.
***
Hai ngày qua nhanh.
Hôm nay cơ hội triệu hoán Thần Ma mỗi tháng một lần đúng hạn đến.
Tần Quân quyết định ngay:
- Bắt đầu triệu hoán đi!
Dù đến đất khác thì thế lực của hắn vẫn cứ tăng mạnh.
Tiếng gợi ý của hệ thống vang lên:
[Đinh! Bắt đầu tùy cơ triệu hoán Thần Ma . . . ]
Tâm tình của Tần Quân khá nhẹ nhàng. Có Dương Tiễn, Cửu Đầu Trùng ở, dù triệu hoán đến nhân vật vô dụng cũng có thể mang theo.
Kim Thiền Tử quay đầu cười với Tần Quân:
- Bệ hạ, ước chừng vài hôm nữa sẽ đến cung điện của Dạ Đế.
Vô Tận Địa Vực rất lớn, nó xuyên suốt Đông Viêm Vực, Trư Bát Giới điều khiển mây cần bay một thời gian rất dài. May mà Dạ Đế cung nằm chính giữa Vô Tận Địa Vực chứ không phải đầu bên kia.
Tần Quân gật đầu, Dạ Đế ở trong mắt hắn đã là người chết, miễn gã không cầu cứu viện thì chết chắc.
Nhắc đến Dạ Đế khiến Tần Quân chợt tò mò không biết Ngưu Ma Vương ra sao rồi. Chờ khi nào triệu hoán được Ngưu Ma Vương mới có thể thu phục Ngưu Ma Vương này.
Tần Quân hỏi Cửu Đầu Trùng:
- Cửu Đầu Trùng, ngươi quen Ngưu Ma Vương không?
Trong Tây Du Ký, Cửu Đầu Trùng và Ngưu Ma Vương là bằng hữu tốt, chắc thực lực cũng ngang nhau.
Cửu Đầu Trùng kinh ngạc hỏi lại:
- Biết, có gì không?
Cửu Đầu Trùng không ngờ Tần Quân biết đến Ngưu Ma Vương.
Tần Quân tùy ý hỏi:
- Thực lực của hắn như thế nào?
Trư Bát Giới trợn to mắt, ngạc nhiên vì Tần Quân biết đến Ngưu Ma Vương. Nhị Lang Thần nhướng mày, chợt phát hiện nhóm bọn họ hình như kiếp trước đều quen nhau.
Chợt tiếng gợi ý của hệ thống vang lên trong đầu Tần Quân:
[Chúc mừng túc chủ triệu hoán được thần thú Đế Thính!]
Đế Thính?
Tần Quân mừng rỡ. Thần thú Đế Thính là tọa kỵ của Địa Tạng Vương Bồ Tát, từng xuất hiện trong tập Mỹ Hầu Vương thật giả. Đáng tiếc Đế Thính không phân biệt được Mỹ Hầu Vương nào là thật nào là giả, có lẽ nó cố ý bỏ qua, dùng nó làm tọa kỵ không tệ chút nào.
Tần Quân thầm thúc giục:
- Mau đưa ra bảng liệt kê thuộc tính của Đế Thính!
Bên ngoài.
Cửu Đầu Trùng trả lời:
- Ngưu Ma Vương rất mạnh, đấu đơn chưa chắc ta thắng hắn.
Nói vậy là lúc trước Ngưu Ma Vương giáng lâm chưa đến trình độ đỉnh cao?
Tần Quân thầm nghĩ, mắt nhìn bảng liệt kê thuộc tính của Đế Thính.
[Đế Thính: Đến từ truyền thuyết thần thoại.
Thân phận: Thần thú.
Tu vi: Thái Ất Kim Tiên cảnh nhất trọng.
Thần thông: Chân Linh Chi Nhãn. Xuyên Qua Tâm Linh.
Mức độ trung thành: 97 (MAX 100)]
Thuộc tính rất đơn giản, nhưng không ngờ Đế Thính đến Thái Ất Kim Tiên cảnh, rất ghê gớm, tọa kỵ như vậy mới phù hợp thân phận của hắn.
Giọng Liễu Nhược Lai kéo Tần Quân ra khỏi hệ thống Thần Thoại:
- Ngươi đang cười khờ gì vậy?
Tần Quân trợn trắng mắt nói:
- Liên quan gì nàng? Trẫm đang suy nghĩ làm sao ngủ nàng.
Mặt Liễu Nhược Lai đỏ rực rồi nhào lên cào hắn. Hai người đùa giỡn ầm ĩ, đám người Kim Thiền Tử cười to.
Bị Cơ Vĩnh Sinh nhắc nhở, Tần Quân luôn thầm quan sát Liễu Nhược Lai.
Mỗi lần Liễu Nhược Lai phát hiện ánh mắt của Tần Quân là nàng sẽ rất xấu hổ, còn tưởng hắn bắt đầu thích nàng.
Vì Cơ Vĩnh Sinh nhắc nhở, hệ thống vô dụng, Tần Quân quyết định tạm thời không đuổi Liễu Nhược Lai đi, hắn muốn nhìn xem nàng có chỗ nào không tầm thường.
Cùng lắm nạp làm thánh phi, hi hi. Cái này có tính là nuôi dưỡng thiếu nữ không?
Tần Quân chợt nhận ra vẻ trẻ con của Liễu Nhược Lai làm nàng trông như mới mười bốn, lăm tuổi nhưng thật ra nàng đã mười bảy tuổi. Trên thế giới này thiếu nữ mười bảy tuổi là đã ế rồi. Trừ phi năng lực xuất chúng, nếu còn chưa lập gia đình sẽ bị lời ra tiếng vào. Nên phụ thân của Liễu Nhược Lai mới sốt ruột muốn gả nàng đi.
Trong lúc hai người đùa giỡn thì đoàn người đã bay mấy chục dặm.
***
Thời gian trôi nhanh, hoàng hôn ập đến, mặt trời lặn mặt trăng mọc, ban đêm qua đi, ngày mới đến.
Đám người Tần Quân tiếp tục chạy đi, phía trước bỗng có một con yêu thú bay đến. Đầu cọp, một sừng, tai chó, mình rồng, đuôi sư tử, chân kỳ lân, nhìn không chút quái dị ngược lại uy vũ bất phàm, vai cao một trượng, nó chạy nhanh trong hư không.
Là thần thú Đế Thính.
Dương Tiễn cau mày lẩm bẩm:
- Đế Thính?
Trư Bát Giới cũng nhận ra Đế Thính, hai người biểu tình quái dị bản năng liếc hướng Tần Quân.
Tần Quân hắng giọng, nghiêm nghị nói:
- Đúng vậy! Nó là tọa kỵ của trẫm!
Kim Thiền Tử xoe tròn mắt, gã biết Đế Thính là tọa kỵ của Địa Tạng Vương Bồ Tát. Địa Tạng Vương Bồ Tát có địa vị khá cao trong Phật Môn, chẳng lẽ Tần Quân dùng thần thông vô biên dụ Đế Thính từ dị thời không đến?
Liễu Nhược Lai tò mò hỏi:
- Tọa kỵ của ngươi? Nó là yêu thú gì? Bộ dạng thật kỳ lạ.
Nhìn Đế Thính đến gần, Liễu Nhược Lai cảm nhận hơi thở phát ra từ người Đế Thính rất khiếp người.
Tần Quân cười bí hiểm:
- Đây là thần thú, nữ nhân trần tục như nàng làm sao nhận biết được.
Liễu Nhược Lai tức giận người run rẩy:
- Ngươi . . .!
Đế Thính nhanh chóng bay tới trước mặt Tần Quân, nói tiếng người:
- Đế Thính đến đầu bái vào bệ hạ!
Tần Quân xua tay cười nói:
- Ngươi là thần thú, đặc biệt đến đầu bái vào trẫm đã làm ngươi chịu uất ức rồi.
Đế Thính nghiêm túc nói:
- Bệ hạ nói quá lời, ta nguyện làm tọa kỵ của bệ hạ, chở bệ hạ vượt qua ngàn núi vạn sông, thề chết không hối hận!
Đế Thính biết mình đến đầu vào Tần Quân không thuộc hàng chiến tướng xông pha chiến đấu. Nhìn Dương Tiễn, Cửu Đầu Trùng, Trư Bát Giới, Kim Thiền Tử làm lòng Đế Thính dậy sóng lớn, những người này mạnh hơn nó. Đế Thính đến từ truyền thuyết thần thoại chứ không phải Tây Du Ký nên không biết đám người Dương Tiễn.
Tần Quân nghe Đế Thính tuyên thề, vừa lòng gật gù. Hắn cho nó mặt mũi, Đế Thính biểu hiện tuân theo thì thật tốt.
Có Đế Thính tham gia khiến tâm tình của Tần Quân càng tốt, đoàn người đi tiếp.
Tần Quân thử ngồi lên người Đế Thính, công nhận cảm giác rất sướng, đây chính là tọa kỵ của Thái Ất Kim Tiên cảnh, có mấy người được đãi ngộ như thế?
Đoạn đường tiếp theo suôn sẻ, thậm chí không cần Dương Tiễn ra tay, một mình Cửu Đầu Trùng càn quét không sợ yêu vương ngăn cản.