- Mang tên tiểu Yêu kia vào điện.
Tần Quân nhẹ giọng nói, nói xong thân hình thoắt một cái, liền đến chỗ sâu của cung điện.
Đông Vương Công xoay người đi tìm tên tiểu Yêu kia.
Tuy là Hỗn Độn sơ khai, nhưng khái niệm Yêu đã xuất hiện, về phần là ai thúc đẩy, không người biết được.
Không bao lâu, Đông Vương Công dẫn tiểu Yêu đi vào Thiên Đế Thạch Điện.
Tiểu Yêu này vừa hóa hình, tu vi chỉ có Thái Ất Tán Tiên cảnh, đương nhiên, đặt ở trong thần thoại Hoa Hạ, này chính là một Đại Yêu.
Nó rõ ràng không có hoàn toàn hóa hình, thân thể giống như người, đại bộ phận còn duy trì trạng thái thú.
Hình người, chính là Tiên Thiên Đạo thể.
Năm đó Nữ Oa là dựa theo Tiên Thiên Đạo thể khi chúng sinh hóa hình sáng tạo ra Nhân tộc, cho nên thiên phú tu luyện của Nhân tộc mạnh nhất, tỷ như Tam Hoàng, đều đã đứng ở Hiển Thánh cảnh đỉnh phong, mà lãnh tụ Vu Yêu hai tộc lại tốn bao nhiêu thời gian?
- Ngươi gặp qua Xa Bỉ Thi?
Tần Quân hỏi.
Tiểu Yêu nằm rạp trên mặt đất, thận trọng nhìn qua Thiên Đế trong truyền thuyết, nuốt một ngụm nước bọt nói:
- Đúng vậy, hắn bị đè ở dưới một ngọn núi.
Nó tả hình dáng của Xa Bỉ Thi một lần, để Tần Quân vững tin thật là Xa Bỉ Thi.
- Ồ? Hắn có nói ai trấn áp hắn hay không?
Tần Quân nhướng mày hỏi, Xa Bỉ Thi là Hiển Thánh cảnh trung kỳ a.
Không phải là Cực Đế?
Tiểu Yêu lắc đầu như trống bỏi nói:
- Không có nói.
Tần Quân gật đầu, chậm rãi đứng dậy nói:
- Vậy ngươi mang trẫm đi xem một chút!
Đông Vương Công hỏi:
- Bệ Hạ, cần ta đi cùng không?
Hoắc Khứ Bệnh cùng Lăng Vân cũng nhìn về phía Tần Quân, hiện tại Hoắc Khứ Bệnh được Tần Quân phong làm chiến quân, tu vi cũng đạt tới Nhập Thánh cảnh sơ kỳ, các đệ tử của hắn đều đánh không lại Hoắc Khứ Bệnh.
Lăng Vân cầm đầu 12 Thánh tướng thường thường thay Tần Quân làm việc, ra ngoài bảo địa, cũng xông ra một phen uy danh.
- Không cần!
Sau khi nói xong, Tần Quân vung tay áo, cuốn lấy tiểu Yêu, tan biến ở trong điện.
Để ba người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng cảm thán, Thần thông của Bệ Hạ càng cao thâm, bọn hắn đều thấy không rõ Tần Quân là biến mất như thế nào.
Núi non vô tận, hẻm núi lít nha lít nhít.
Một bóng người vọt tới, tốc độ cực nhanh, xé rách không khí, mái tóc màu đỏ như máu, cả người quấn quanh ma khí, thấy không rõ thân thể, nhưng khuôn mặt vô cùng âm lãnh, hai mắt đỏ như máu, không có đồng tử, chính là Ma Cảnh Thương.
Ma Tổ đúng nghĩa!
Hỗn Độn sơ khai, con Ma thứ nhất.
Từ sau khi biến hóa, Ma Cảnh Thương liền phát hiện mình khác biệt những sinh linh khác.
Hắn nắm giữ lực lượng pháp lực mạnh hơn những sinh linh khác, trong cùng cảnh giới, hắn cơ hồ là tồn tại vô địch.
Vì khác người, hắn tự xưng Ma!
Sau lưng có vài chục bóng người đang đuổi theo hắn, đúng là nhóm thủ hạ hắn thu phục, đang cùng hắn giao đấu, dựa vào chiến đấu ma luyện thực lực.
Oanh...
Ma Cảnh Thương bỗng nhiên dừng lại, hai tay mở ra, Ma khí cuồn cuộn bạo phát, như vòi rồng bắn lên, mấy chục bóng người kia đều bay ra ngoài, rơi về phía vách núi, oanh lên khói bụi mù mịt.
- Không được! Các ngươi đều quá yếu!
Ma Cảnh Thương trầm giọng nói, những thủ hạ này trước kia còn có thể cùng hắn đọ sức, hiện tại hoàn toàn theo không kịp bước chân mạnh lên của hắn.
Hắn khát vọng cùng cường giả chiến đấu, để cho mình trở nên càng mạnh.
Lúc này, một bóng người xuất hiện ở bên cạnh hắn, thân rắn đầu người, khuôn mặt xấu xí, rõ ràng hóa hình không thành công, nó phun lưỡi rắn, cười nói:
- Đại Vương lợi hại như thế, vì sao không đi khiêu chiến Thiên Đế?
Thiên Đế!
Ma Cảnh Thương lập tức suy nghĩ sâu xa, hắn thường thường nghe nói truyền thuyết của Thiên Đế, bởi vì Thiên Đế thường thường giảng đạo, vô luận ai cũng có thể nghe, khiến cho rất nhiều Hỗn Độn sinh linh đều coi Thiên Đế vi tôn, không ai dám mạo phạm.
Nếu hắn dám khiêu khích Thiên Đế, tất sẽ chọc cho giận rất nhiều cường giả đỉnh cấp.
Nhưng không phải hắn khát vọng cùng cường giả chiến đấu sao?