Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 577: Chương 577: Thiên phạt kinh thành (1)




Gì chứ?

Nhảy vào trong đó?

Ánh mắt của Tần Quân nhìn về phía lô đỉnh đang sôi sùng sục kia, không khỏi nuốt nước bọt, hỏi:

- Ngươi đang nói đùa đấy à?

- Cứ yên tâm mà nhảy vào đi, nhiệt độ ở bên trong không cao đâu, chẳng qua là nhìn nó sôi như vậy thôi.

Sa Ngộ Tịnh trấn an hắn.

- Bên trong có cho thêm băng tâm thảo rồi, đây chính là bảo bối ngàn vạn khó cầu đó!

Dịch lão đầu nói với vẻ khinh khỉnh, giống như đang nói, có phải là thằng nhãi nhà ngươi sợ rồi không?

Tần Quân nghe vậy thì cắn răng nhảy lên, bùm một tiếng rơi vào bên trong lô đỉnh.

Lạnh quá!

Vừa mới vào bên trong lô đỉnh thì Tần Quân liền rùng mình run lên, vội vàng vận chuyển công pháp Bất Diệt Thánh Thể.

Tử Hồng Lôi Pháp đã bị hắn vất qua một xó, tuy Bất Diệt Thánh Thể là công pháp luyện thể, nhưng có tâm pháp luyện khí ở đây, cứ rèn luyện linh khí theo như tâm pháp, có thể một mực đột phá, về phần cực hạn của nó là bao nhiêu thì Tần Quân tạm thời cũng không biết được.

Cùng lắm thì đợi sau này gặp được công pháp phù hợp thì lại đổi!

Ầm!

Linh khí và dược lực ập vào trong cơ thể, Tần Quân chỉ cảm thấy trong cơ thể như bùng nổ, trong nháy mắt, mi tâm của hắn lại xuất hiện đồ văn liệt diễm quỷ dị, ầm một tiếng, long khí màu vàng không thể khống chế mà toát ra bên ngoài cơ thể, xoay quanh trên đỉnh đầu của Tần Quân.

- Đã xong phần của người làm rồi, bây giờ phải xem ý trời.

Dịch lão đầu ngồi xuống đất cười nói.

Lão quay đầu lại nói với Sa Ngộ Tịnh đang đứng kế bên:

- Mấy ngày nay ta sẽ bảo vệ ở nơi này, ngươi nhớ đúng giờ mang rượu thịt đến đây cho ta.

Sa Ngộ Tịnh do dự một lúc liền gật đầu, Dịch lão đầu chính là người mạnh nhất trong số thủ hạ của Tần Quân, ngay cả Cửu Linh Nguyên Thánh cũng không bằng được, cho dù trong lòng Dịch lão đầu thật sự có dị tâm thì gã cũng không thể làm được gì.

Huống hồ gì Tần Quân đã từng nói qua, Dịch lão đầu có thể tin được.

- Địa Tiên Đạo Quả, đạo quả bắt đầu, phân làm cửu phẩm, ngộ được lục phẩm là thiên tài, ngộ được tứ phẩm trở lên thì kinh động thiên hạ, ngộ được nhị phẩm thì thiên tán liên hoa, dị tượng xuất hiện khắp trăm dặm.

Dịch lão đầu lắc đầu ngâm nga, ngữ khí dừng một chút, sau đó nói:

- Ngộ được nhất phẩm, khó mà tưởng tượng nổi…

Năm lão ngộ được Địa Tiên Đạo Quả tứ phẩm, toàn bộ Nam Vực đều trở nên sôi trào, có thể thấy được phẩm giai của Địa Tiên Đạo Quả quan trọng tới nhường nào.

Ở Nam Vực này, những tu sĩ ngộ được Địa Tiên Đạo Quả lục phẩm trở lên đều cực kỳ hiếm, chỉ cần không chết trẻ thì sau này đột phá Chân Tiên không thành vấn đề gì.

Lại nghĩ tới sự yêu nghiệt của Tần Quân, Dịch lão đầu không khỏi tưởng tượng, không biết tên tiểu tử này có thể ngộ được Địa Tiên Đạo Quả tam phẩm hay không đây?

Nếu như thật sự có thể ngộ được Địa Tiên Đạo Quả tam phẩm thì đúng là nghịch thiên!

Mỗi một phẩm giai của Địa Tiên Đạo Quả đều có chênh lệch rất lớn.

Nhưng tam phẩm khó đến nhường nào. Năm đó lão vì đạt được Địa Tiên Đạo Quả cao một chút liền dốc hết cả tâm sức ra.

Cùng lúc đó, nguyên thần của Tần Quân cũng xuất khiếu, nhanh chóng bay lên trên chín tầng trời, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy trời sao lấp lánh che kín trên đỉnh đầu, bên dưới là tầng mây cuồn cuộn, nhìn không thấy điểm cuối.

- Nơi này là….

Trong lòng Tần Quân cảm thấy rung động, đưa mắt nhìn khắp xung quanh, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào hai bàn tay của mình với vẻ không dám tin, nguyên thần của hắn cư nhiên xuất khiếu rồi!

Đây là lần đầu tiên nguyên thần của hắn xuất khiếu, lại còn bay xa tới như vậy.

Ông ——

Ngộ Bồ Đề đột nhiên bay ra từ trong trán của hắn, bay lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, phát ra quang mang sáng rực khiến hắn không thể nào mở mắt ra được.

Đúng rồi!

Địa Tiên Đạo Quả

Tần Quân lập tức nhớ tới nhiệm vụ quan trọng nhất hiện tại của mình, hắn giơ tay bắt lấy Ngộ Bồ Đề, trong nháy mắt, toàn bộ đất trời giống như trở nên bất động, tầng mây dày đặc bên dưới nháy mắt cũng ngừng bay.

- Hống ——

Tiếng rồng ngâm nghe có cảm giác cực kỳ giống tiếng kim loại vang lên giữa không trung, chỉ thấy có một con rồng vàng bốn móng đang nhào lên từ tầng mây, Tần Quân nhìn qua một cái liền nhận ra đó là long khí của hắn.

- Tiếp theo phải làm gì bây giờ?

Tần Quân mờ mịt nhìn khắp xung quanh, Dịch lão đầu và Sa Ngộ Tịnh đều không nói gì hết, chỉ bảo hắn đi vào mà thôi.

Mẹ nó!

Lần này thì toi rồi…

Trong lòng Tần Quân cảm thấy câm nín, chỉ có thể bay khắp nơi, xem xem có tìm được gì hay không.

Nhưng mặc kệ là hắn bay xa tới cỡ nào đi nữa, cũng giống như chỉ xoay quanh một chỗ, cảnh tượng xung quanh nhìn tới đâu cũng thấy giống hệt như nhau.

Hắn thử bay xuống phía dưới, nhưng lúc sắp chạm tới tầng mây thì đột nhiên liền bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cách, khiến cho hắn càng thêm buồn bực hơn nữa.

Hắn không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía trời sao, hàng vạn ngôi sao lấp lánh, khiến cho người ta muốn trầm mê vào bên trong đó.

- Chẳng lẽ điều ảo diệu ẩn giấu ở phía trên hay sao?

Toàn thân của Tần Quân run lên, nguyên thần không thể khống chế mà bay lên, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể lún sâu vào biển sao lấp lánh kia.

Đây là cái gì…

Ánh mắt của Tần Quân nhanh chóng bị một điểm tử quang ở bên trong màn sao trời hấp dẫn, đúng lúc này, phía trước đột nhiên xuất hiện từng đạo ảo ảnh.

- Tam hoàng huynh, ta hận ngươi!

Tần Dự với gương mặt tràn ngập vẻ oán độc đang gào lên với Tần Quân, sau lưng là Kiền hoàng đế mặt mũi tràn ngập vẻ tuyệt vọng.

Tần Quân nhướng mày, nhìn ra đây chỉ là ảo giác cho nên không để ý tới, trực tiếp đi xuyên qua bọn họ, tiếp lục bay đi tới.

- Ta sẽ ở dưới cửu tuyền chờ ngươi!

Ngay sau đó, thân ảnh của Ám Kiêu liền xuất hiện, Tần Quân bĩu môi, thứ quỷ gì đây.

Hắn lại tiếp tục bay tới, ảo giác xuất hiện ở bên đường ngày càng nhiều, gần như đều là những người đã chết vì hắn.

Từ đầu hắn còn có thể giữ được bình tĩnh, nhưng càng về sau thì tâm tình càng thêm bực dọc.

- Cút đi hết cho trẫm!

Tần Quân tức giận gầm lên, rồng vàng bốn móng bên dưới giống như cảm ứng được cho nên bay lên, đập vỡ hết những ảo giác kia.

- Chủ nhân…

Đúng lúc này, một đạo thanh âm trẻ con vang lên, Tần Quân nghe thấy thì vô thức quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một tên nhóc mặc yếm đỏ đang đứng trên đám mây nhìn về phía hắn.

Bộ dạng của đứa nhóc này chừng bốn năm tuổi, giống như một con búp bê, vẻ mong chờ trên mặt khiến cho người ta nhìn thấy mà đau lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.