Tần Quân cười thầm, nghiêm túc nói:
- Khổng Tuyên cần gì lưu lạc khắp nơi? Đi theo trẫm cùng bước lên đỉnh không tốt sao?
Kiếp trước Khổng Tuyên hiệu lực cho Ân Thương, nhậm chức nguyên soái tức là y có lòng công lợi, chẳng qua sống lại một kiếp khiến y có mục tiêu mới.
Khổng Tuyên khinh thường nhếch mép hỏi đùa:
- Ta muốn thành thánh, ngươi có thể giúp ta thành thánh không?
Khổng Tuyên cứ nghĩ câu này sẽ làm Tần Quân tịt ngòi, ai ngờ hắn đáp ngay, còn chỉ hướng nhóm Tôn Ngộ Không:
- Trẫm có thể giúp ngươi thành thánh, trẫm còn giúp bọn họ thành thánh!
Tịch Nghiệp Ma Quân nheo mắt, xem thành thánh là trò đùa sao?
Tần Quân hào khí ngất trời cười nói:
- Thánh Nhân thì thế nào? Đó chưa bao giờ là mục tiêu cuối của trẫm, sau này trẫm sẽ ở trên Thánh Nhân, cho toàn con dân Thiên Đình Đại Tần đều là thánh!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời Tần Tiên giới chợt nổ sấm chớp đùng đùng.
Mọi người bị lời nói của Tần Quân làm rung động, cho rằng hắn điên rồi.
Không chỉ ở trên Thánh Nhân còn muốn toàn dân là thánh?
Khổng Tuyên híp mắt nhìn Tần Quân chằm chằm. Tịch Nghiệp Ma Quân bị lời hắn nói làm rung động, nét mặt đăm chiêu.
Thánh Nhân thật sự là điểm dừng cuối sao?
Phương xa vang tiếng rống giận dữ của Cường Lương:
- Ta muốn xé nát ngươi!
Tất cả sinh linh trong trời sao lưng lạnh run.
Khổng Tuyên, Tịch Nghiệp Ma Quân xoay người nhìn.
Dương Bắc Minh cầm Tuyên Cổ thần kiếm đang xông hướng bên này. Đế Giang, Cường Lương, La Sĩ Tín, Bồ Đề Tổ Sư, Phục Hy cắn chết không nhả. Họ như sáu sao băng hoành hành bá đạo đụng nát các hành tinh, tốc độ nhanh đến nỗi Hiển Thánh không thể theo kịp bằng mắt.
Mặt Dương Bắc Minh loang lổ vết máu nhưng không phải máu của lão, đôi mắt vẫn lạnh băng, sát ý như thực chất. Ức vạn kiếm ý quấn quanh người Dương Bắc Minh hóa thành kiếm quang không đếm được từ bốn phương tám hướng bắn tới, làm năm người Đế Giang không thể đến gần.
Lòng Dương Bắc Minh cháy lửa giận:
- Cả đám các ngươi!
Trận chiến này là khó khăn nhất lão gặp trong đời, trước kia Dương Bắc Minh nhẹ nhàng ngược giết kẻ địch, đâu như trận này không cách nào thoát ra, không giết địch được, làm lòng lão rất ức chế.
Dù vậy Dương Bắc Minh không định lùi bước.
Dương Bắc Minh hoặc thắng hoặc chết, lão không biết chữ thua viết thế nào.
Đế Giang bỗng thi triển thần thông không gian đi tới trước mặt Dương Bắc Minh, thân thể biến cao ngàn trượng cản đường lão.
Bốn người khác thi triển thần thông tấn công Dương Bắc Minh.
Dương Bắc Minh không dùng kiếm pháp hoa mỹ, một kiếm quét qua chặn lại tất cả thần thông của nhóm.
Bọn họ vừa đánh nhau vừa cách Tần Tiên giới càng gần.
Tần Quân không thể để bọn họ giết tới nơi, hắn nhiệt tình mời Khổng Tuyên:
- Khổng Tuyên có đồng ý trợ giúp trẫm? Xong việc trẫm tuyệt đối không bạc đãi ngươi.
Khổng Tuyên lắc đầu, ngay khi Tần Quân thất vọng lại nghe y cười nói, mắt nhìn hướng Dương Bắc Minh:
- Ta thấy đối thủ cân sức thì thích thôi, ta muốn xem thử Kiếm Thần có thật sự vô địch.
Đám Thần Ma phấn chấn.
Người có tên cây có bóng.
Trong thời kỳ đại chiến Phong Thần, Khổng Tuyên được gọi là cường giả số một dưới Thánh Nhân. Dù thua Thánh Nhân nhưng Khổng Tuyên dám khiêu chiến, chắc chắn không phải vì tự tìm chết, tức là bản thân của y cũng siêu mạnh nên mới tràn đầy tự tin.
Tịch Nghiệp Ma Quân cười hỏi:
- Ngươi xác định muốn ra tay?
Tịch Nghiệp Ma Quân biết Khổng Tuyên mạnh cỡ nào, nhưng ra tay vào lúc này thì sau khi đánh nhau xong toàn vũ trụ đều cho rằng y về phe Tần Thiên Đế.
Khổng Tuyên cười nói:
- Vừa lúc Dương Bắc Minh chưa bị thương.
Khổng Tuyên giẫm chân phải bay qua.
Đám sinh linh trên thành quan sôi trào máu nóng nhìn.
Dù đối diện Dương Bắc Minh cường đại không gì sánh được Khổng Tuyên dám nói thừa dịp y chưa bị thương, làm người nghe sôi trào máu nóng.
Lý Nguyên Bá hưng phấn vung tay hô to:
- Huynh trưởng cố lên! Đánh chết lão đi!
Tần Quân nhìn chằm chằm bóng lưng cao ngạo của Khổng Tuyên, thầm cảm thán:
- Nếu Khổng Tuyên hiệu lực cho trẫm thì tốt biết mấy.
Ầm!
Sáu người Dương Bắc Minh, Đế Giang đang đánh nhau túi bụi bỗng nhiên cảm nhận khí thế cực kỳ cường đại bùng nổ, khí thế lao hướng bọn họ làm cả đám giật mình ngoái nhìn.
Khổng Tuyên nhảy tới, dải sáng ngũ sắc hiện ra sau lưng, khuôn mặt lạnh băng không mang chút tình cảm.
La Sĩ Tín kinh ngạc hỏi:
- Đó là ai?
La Sĩ Tín thấy Khổng Tuyên hơi quen mắt nhưng không nhớ đã gặp ở đâu.
Đám người Đế Giang vừa chiến đấu vừa cẩn thận đề phòng Khổng Tuyên mạnh mẽ xuất hiện.
Lòng Dương Bắc Minh chùng xuống, lão không biết mặt Khổng Tuyên nhưng sát ý nhằm vào lão, không lẽ lại là thuộc hạ của Tần Thiên Đế?
Dương Bắc Minh nhìn thấu tu vi của đối phương là Hiển Thánh cảnh viên mãn.
Tần Thiên Đế tìm đâu ra nhiều cường giả đỉnh cao vậy?
Keng!
Tuyên Cổ thần kiếm phát ra tiếng ngân chói tai, ức vạn kiếm ý bùng nổ đánh lui hết kẻ địch vây quanh Dương Bắc Minh.
Dương Bắc Minh nắm chặt Tuyên Cổ thần kiếm nhìn Khổng Tuyên bay nhanh tới, mái tóc trắng bay rối che nửa khuôn mặt, dưới đôi mắt sắc bén là vết máu loang lổ khiến lão trông càng hung hăng.
Không biết sao Dương Bắc Minh cảm nhận nguy hiểm từ Khổng Tuyên, nguy hiểm mãnh liệt còn hơn Đế Giang mang đến.
Bồ Đề Tổ Sư phức tạp nhìn Khổng Tuyên, lúc trước đối chiến với Đông Hoàng Thái Nhất, Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả nếu không có Khổng Tuyên ra tay thì lão đã chết ở Huyền Đương đại thế giới. Bây giờ Bồ Đề Tổ Sư phục hồi đỉnh cao, gặp lại Khổng Tuyên vẫn cảm giác koong thể chiến thắng đối phương.
Bồ Đề Tổ Sư mờ mịt thầm nghĩ:
- Y mạnh đến mức nào?
Sau đại chiến Phong Thần Khổng Tuyên bị Chuẩn Đề thu làm Khổng Tước Đại Minh Vương, từ đó không ra tay nữa, mài nhẵn góc cạnh, không còn vẻ hung hăng khi đại chiến Phong Thần, làm Bồ Đề Tổ Sư luôn coi thường y.
Giờ phút này Bồ Đề Tổ Sư đã hiểu tại sao Tần Quân tôn sùng Khổng Tuyên như vậy.
Khổng Tuyên rất lợi hại!
Bùm!
Dương Bắc Minh rút kiếm xông hướng Khổng Tuyên hình thành tiếng không khí nổ, chớp mắt thoát khỏi năm người Đế Giang bao vây.
Khổng Tuyên cũng lao hướng Dương Bắc Minh, hai bên như hai sao băng bay hai hướng sắp va chạm.
Trong mắt họ chỉ có nhau, trong lòng chỉ muốn chiến thắng đối phương!
Các sinh linh hồi hộp treo tim treo gan.
Khổng Tuyên mới xuất hiện có thể đánh lại Dương Bắc Minh không ai bì nổi không?
Tốc độ của Khổng Tuyên, Dương Bắc Minh nhanh biết bao, khoảnh khắc đã đụng vào.
Đùng!
Như hai viên đạn hạt nhân va chạm, ngôi sao xung quanh thành bụi, từng đợt sóng xung kích mắt thường trông thấy lan tràn bốn phương tám hướng, hình ảnh rung động hồn người.
Khổng Tuyên và Dương Bắc Minh không thật sự va chạm, khí thế hai bên cản trở nhau.