Mắt hai người cách nhau chưa tới 10cm, gần như trán kề trán.
Dải sáng ngũ sắc sau lưng Khổng Tuyên bành trướng phản chiếu ức vạn kiếm ý của Dương Bắc Minh, hai người không thể nhích thêm một li.
Mắt Dương Bắc Minh lạnh băng tựa kiếm quang, mắt Khổng Tuyên trong veo nhưng đầy ngạo nghễ không thèm để đối phương vào mắt.
Khí thế tăng theo bậc thang đè nổ không gian xung quanh. Đám người Đế Giang, Phục Hy lại gần rung động nhìn.
Đế Giang, Bồ Đề Tổ Sư, La Sĩ Tín, Cường Lương thảo luận:
- Người này là ai mà khí thế ngang ngửa Dương Bắc Minh?
- Khổng Tuyên! Khổng tước đầu tiên trong thiên địa, nhi tử của Nguyên Phượng!
- Không thể nào! Nguyên Phượng đâu mạnh như thế?
- Ui, mạnh quá!
Phục Hy không tham gia, vì mọi chuyện nằm trong dự đoán của y.
Đại chiến Phong Thần, Khổng Tuyên dám đấu với Chuẩn Đề, tuy rằng kết cục thê thảm nhưng nói lên y cuồng ngạo.
Dương Bắc Minh giục ngựa cũng không đuổi kịp Chuẩn Đề, Bán Thánh và Thánh Nhân thật sự cách biệt như lạch trời.
Khổng Tuyên và Dương Bắc Minh vẫn đang giằng co, trời sao ngàn vạn dặm vặn vẹo tùy thời tan vỡ. Đám Bồ Đề Tổ Sư tim đập chân run xem.
Khổng Tuyên hành động, quyền cước như gió như mưa to giã vào người Dương Bắc Minh. Nhưng Dương Bắc Minh không hiền gì, Tuyên Cổ thần kiếm chém như gió cản lại tất cả công kích của Khổng Tuyên.
Hai người hóa thành hai sao băng vừa va chạm vừa lao đi sâu trong trời sao.
Tiếng gầm rú liên tiếp, rung động cả trời sao.
Khổng Tuyên bay đi, con ngươi lấp lóe tia sáng đỏ khiếp hồn người.
Tuyên Cổ thần kiếm sắc bén làm Khổng Tuyên nhanh chóng bị yếu thế, dù gì là hỗn độn linh bảo, y chỉ bằng vào quyền cước làm sao lấn lướt được?
Khổng Tuyên đang đối diện không phải Cường Lương, La Sĩ Tín mà là Kiếm Thần Dương Bắc Minh số một vũ trụ!
Phương xa, Tịch Nghiệp Ma Quân đứng trên thành quan xem cuộc chiến, gã nhìn hai sao băng không ngừng giao thác sâu trong trời sao, hai nắm tay siết chặt, mắt lóe tia giật mình.
Không ngờ Khổng Tuyên mạnh vậy!
Tịch Nghiệp Ma Quân sắc mặt khó xem nói:
- Tên đó dám giấu dốt!
Lòng tự tôn của Tịch Nghiệp Ma Quân hơi khó chịu.
Lý Nguyên Bá treo tim theo dõi, không ngừng gào to cổ vũ Khổng Tuyên.
Đám Thần Ma, thần tiên đứng sau lưng Tần Quân đều hóa đá.
Khổng Tuyên có thể đấu ngang sức với Dương Bắc Minh?
Thần Nông cúi đầu:
- Không uổng là khổng tước thứ nhất sau khi khai thiên.
Mũ che khuôn mặt Thần Nông, mà cũng chẳng ai quan tâm gã nói gì.
Tần Quân siết chặt nắm tay giấu trong ống tay áo, Khổng Tuyên biểu hiện càng mạnh thì hắn càng hưng phấn.
Dù sao là hắn triệu hoán Khổng Tuyên ra.
Tần Quân cứ nghĩ Khổng Tuyên ghê gớm như vậy là dựa vào ngũ sắc thần quang, giờ mới biết tu vi của y vốn rất mạnh.
Bùm!
Khổng Tuyên và Dương Bắc Minh lại tách ra, hai bên cách nhau mấy trăm dặm. Khổng Tuyên rơi vào một hành tinh nhỏ.
Dương Bắc Minh xoay trong hư không, huơ kiếm chém. Kiếm khí dài mười vạn trượng như muốn chém vũ trụ thành hai nửa, chặt đứt hành tinh nhỏ.
Nhưng không thể tổn thương Khổng Tuyên, y như cầu vồng bay ra từ bụi mù.
Dương Bắc Minh hừ lạnh lại huơ kiếm.
Bỗng một luồng sáng đỏ bắn ra từ sau lưng Khổng Tuyên, tia sáng cực nhanh chớp mắt rơi vào Tuyên Cổ thần kiếm, giây sau Tuyên Cổ thần kiếm biến mất. Ánh sáng đỏ lượn một vòng quanh Dương Bắc Minh rồi định bay về với Khổng Tuyên.
Thần kiếm bị cướp chọc khùng Dương Bắc Minh:
- To gan!!!
Dương Bắc Minh giơ tay phải lên, muôn vàn kiếm ý phong tỏa tia sáng đỏ làm nó không cách nào bay về người Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên nhếch mép, động ý niệm, tia sáng đỏ biến mất.
Dương Bắc Minh biểu tình cực kỳ khó xem, đen như mực nước.
Khổng Tuyên cười cợt hỏi:
- Không có kiếm thì ngươi còn nghịch thiên được không?
Ngũ sắc thần quang có thể thu báu vật, thu người. Nhưng Dương Bắc Minh quá mạnh, Khổng Tuyên không dám thu lão sợ làm mình trướng nứt.
Kiếm tu mà không có kiếm thì chơi kiểu gì?
Dù Dương Bắc Minh có thể dựa vào ức vạn kiếm ý nhưng chắc chắn sức chiến đấu giảm mạnh.
Mặt Dương Bắc Minh vốn đen thui bỗng khóe môi cong lên như trào phúng Khổng Tuyên ngu, làm y cau mày.
Khổng Tuyên trầm giọng quát.:
- Ngươi cười cái gì!?
Dương Bắc Minh cười khẩy nói:
- Ngươi nghĩ có thể tùy tiện thu Tuyên Cổ của ta?
Người Dương Bắc Minh bắn ra vô số kiếm quang bay hướng Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên phất tay phải, một luồng sáng vàng bắn ra từ sau lưng y cuốn hết kiếm ý của Dương Bắc Minh đi.
Bùm!
Tuyên Cổ thần kiếm bỗng bay ra từ dải sáng ngũ sắc sau lưng Khổng Tuyên, nhanh chóng bay vào tay Dương Bắc Minh.
Khổng Tuyên rung động, trầm giọng hỏi:
- Chuyện này là sao?
Lần đầu tiên Khổng Tuyên gặp tình huống như vậy.
Pháp bảo bị ngũ sắc thần quang cướp đi tại sao tự động bay ra?
Khổng Tuyên không hiểu nổi.
Mặt Dương Bắc Minh không biểu tình trả lời:
- Vì ta và Tuyên Cổ đã hòa thành một.
Khổng Tuyên biến sắc mặt, không cho gã nói tiếp, Dương Bắc Minh rút kiếm chém.
Đại chiến lại bùng nổ.
Hai cường giả tuyệt thế đấu với nhau, lần này Khổng Tuyên liên tục sử dụng ngũ sắc thần quang.
Tuyên Cổ thần kiếm nhiều lần bị xóa bỏ, mỗi lần Dương Bắc Minh thu kiếm về nhưng Khổng Tuyên không biết chán cứ sử dụng ngũ sắc thần quang.
Khổng Tuyên thậm chí sử dụng ngũ sắc thần quang thu Dương Bắc Minh, tiếc rằng lão hóa thành ức vạn kiếm ý luôn trốn ra khỏi ngũ sắc thần quang. Ánh mắt Khổng Tuyên càng lạnh hơn.
Đế Giang, Phục Hy, La Sĩ Tín, Cường Lương, Bồ Đề Tổ Sư bay nhanh đến hỗ trợ.
Ngũ sắc thần quang của Khổng Tuyên không thể làm gì Dương Bắc Minh, y không có hỗn độn linh bảo, nếu như tiêu hao mãi thì y sẽ chịu thiệt. Nhưng chiến với Dương Bắc Minh tới mức này đã chứng minh Khổng Tuyên rất lợi hại.
Nếu cho Khổng Tuyên một món hỗn độn linh bảo có lẽ y có thể một mình đánh thắng Dương Bắc Minh.
Khổng Tuyên vừa khống chế ngũ sắc thần quang vừa điên cuồng xóa Tuyên Cổ thần kiếm của Dương Bắc Minh, quát nạt năm người Đế Giang:
- Các ngươi tránh ra! Đừng ảnh hưởng ta!
Tính cách Khổng Tuyên cao ngạo, không thích bị quấy rầy.
Nếu như có người chi viện chẳng phải chứng minh y không bằng Dương Bắc Minh?
La Sĩ Tín hừ lạnh:
- Hậu bối, đừng quá tự phụ!
Khổng Tuyên là nhi tử của Nguyên Phượng tương đương với hậu bối của La Sĩ Tín. Trong lòng gã tấm tắc Trường Giang sóng sau đè sóng trước, trò giỏi hơn thầy, mấy từ này là để hình dung Khổng Tuyên.
Thực lực của Khổng Tuyên đã vượt qua Nguyên Phượng, nhưng muốn đánh bại Dương Bắc Minh cầm hỗn độn linh bảo thì rất khó khăn.
Đế Giang, Cường Lương lầm lì biến thành Tổ Vu chân thân giết hướng Dương Bắc Minh.
Đế Giang có thực lực đấu một mình với Dương Bắc Minh, cộng thêm Phục Hy cũng lao lên, thoáng chốc lão bị yếu thế.