Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 892: Chương 892: Thuấn Đế xuất thế




Mắt Tần Quân sáng rực.

Người Hoa Hạ đều biết truyền thuyết Tam Hoàng Ngũ Đế, đó là tổ tông của người Hoa Hạ. Có lẽ trong thần thoại Ngũ Đế không bằng Tam Hoàng, nhưng dẫu sao cũng là viễn cổ hiền vương, sau khi chết công đức đầy mình, chắc chắn rất mạnh.

Tần Quân thầm thúc giục:

- Vậy triệu hoán Hạng Vũ đi, không hoàn trả lại ký ức kiếp trước!

Ba người đã đến cửa thành.

Hậu Nghệ, Bạch Trạch, Lục Nhĩ Mi Hầu, Văn Trọng, Lý Tư, Anh Phong, Dương Nhâm, Chân Võ Đại Đế đều đứng trên tường thành. Nhìn theo ánh mắt của nhóm người thấy đường chân trời đen kịt, nhìn kỹ toàn là yêu binh, rậm rạp không đếm xuể.

Phía sau đại quân yêu tộc, trong gió cát đầy trời có bóng dáng mơ hồ cao vạn trượng, là thân hình Đông Hoàng Thái Nhất, tựa như cự thần Bàn Cổ giáng lâm trần gian, kích thích thị giác mãnh liệt. Trong vô hình Đông Hoàng Thái Nhất tạo áp lực lớn cho Nhan Vương thành, khiến người căng thẳng.

Tần Quân rít qua kẽ răng:

- Đông Hoàng Thái Nhất.

Cái tên này khiến Bạch Trạch, Hậu Nghệ, Dương Tiễn, Dương Thiền, Chân Võ Đại Đế, Dương Nhâm biến sắc mặt.

Anh Phong cũng vậy, trăm vạn Anh Chiêu Yêu Quân xao động.

Trước kia Anh Chiêu dẫn đầu Anh Chiêu Yêu Quân nhưng lãnh tụ cao nhất là Đông Hoàng Thái Nhất.

Nhưng Đông Hoàng Thái Nhất hiển nhiên chưa lấy lại ký ức kiếp trước, không nhận biết bộ hạ và kẻ thù cũ.

Bạch Trạch trầm giọng nói:

- Không đúng, kia không phải chân thân Đông Hoàng!

Tần Quân nhìn hướng nàng, hỏi:

- Vậy đó là Phân thân?

- Không, chỉ là một lũ thần hồn.

Bạch Trạch lắc đầu nói:

- Nếu bệ hạ muốn che giấu tung tích thì chúng ta phải rút đi, âm thầm chỉ thị nhóm Lý Tư làm việc.

Tần Quân chợt nhớ mình suýt quên vụ này, lập tức rút đi. Dương Tiễn, Hậu Nghệ, Bạch Trạch cũng lùi về.

Trọng Minh Điểu xoay quanh trên bầu trời bị Tần Quân triệu hồi.

Đại quân Yêu Hoàng cách Nhan Vương thành ngày càng gần.

Đi đằng trước nhất là một cự yêu khủng bố cao mười trượng, mình người đầu trâu, mặc giáp nặng huyết văn, lông đen. Đầu trâu dữ tợn, một cái sừng gãy một nửa khiến gã trông càng hung dữ, tay phải cầm cây búa to, khi bước đi mặt đất rung rinh.

Mười yêu vương theo sau cự yêu, trong đó có Ngưu Ma Vương.

Cự yêu mặc giáp nặng quát to:

- Bản vương là Man Hầu dưới tay Yêu Hoàng, chủ tử của Nhan Vương Điện lăn ra cho bản vương!

Thanh âm như sấm sét hóa thành sóng âm mắt thường trông thấy phóng hướng Nhan Vương thành.

Lý Tư ngầm bực, cao giọng hỏi:

- Nhan Vương Điện và Yêu Hoàng nước giếng không phạm nước sông, tại sao phái đại quân tiến đến?

Chân Võ Đại Đế, Lục Nhĩ Mi Hầu, Dương Nhâm, Dương Thiền lấy pháp bảo ra tùy thời nghênh chiến.

Cùng lúc đó, tượng đá Hư Không Lang Ma hai bên Nhan Vương thành nhanh chóng biến thành cơ thể sống, chúng nó nhảy vọt lên đáp xuống trước mặt đại quân yêu tộc hai ngàn thước, thân hình nhanh chóng vươn cao, làm con ngươi Man Hầu co rút.

Man Hầu kinh hoàng thầm nghĩ:

Không lẽ đây là Thần Mộ Sói đoạn thời gian trước đồn ầm ĩ?

Tu vi của Man Hầu đến Đại La Chí Tiên cảnh sơ kỳ, đủ xếp ba hàng đầu trong đám thuộc hạ của Yêu Hoàng. Nhưng đối mặt hai Hư Không Lang Ma khiến Man Hầu hụt hơi.

Man Hầu trầm giọng nói:

- Yêu Tổ và Yêu Hoàng bệ hạ cùng là yêu tộc, địa bàn liền nhau. Nhan Vương Điện giết Yêu Tổ tất nhiên Yêu Hoàng bệ hạ sẽ không khoanh tay ngồi nhìn!

Trong bụng Man Hầu có tính toán khác. Đông Hoàng Thái Nhất phái gã dẫn dắt đại quân giết tới Nhan Vương thành không phải để đồ thành mà là lôi kéo Nhan Vương Điện. Man Hầu không biết lý do, trong mắt gã nếu Đông Hoàng Thái Nhất ra tay thì mười Nhan Vương Điện cũng không ngăn được, nên trong lòng khá khó chịu.

Nhưng Yêu Hoàng đã có lệnh, Man Hầu không thể không nghe. Nếu muốn lôi kéo Nhan Vương Điện vậy gã sẽ chèn ép một phen, khiến đối phương làm chó tốt hơn là minh hữu.

Lý Tư cười khẩy nói:

- Nực cười, Yêu Hoàng và Yêu Tổ tranh đấu gay gắt, thiên hạ có ai không biết?

Lý Tư đã nhìn ra Man Hầu hơi sợ Hư Không Lang Ma.

Dưới tường thành, Bạch Trạch lắc đầu cười nói:

- Yêu Hoàng chỉ đang phô trương thanh thế.

Tần Quân cau mày khó hiểu hỏi:

- Đông Hoàng Thái Nhất có ý gì? Tại sao không tự mình ra tay?

Hậu Nghệ và Dương Tiễn vẻ mặt hoang mang.

Bạch Trạch bí hiểm giơ tay chỉ lên trời:

- Có lẽ là bởi vì . . .

Thần tiên?

Hay hoặc là thiên đạo?

Chân mày Tần Quân dính vào nhau.

Rốt cuộc Đông Hoàng Thái Nhất mưu tính cái gì?

Man Hầu lạnh lùng quát:

- Nếu các ngươi phái người thắng được ta thì ta đại biểu Yêu Hoàng bệ hạ bỏ qua chuyện cũ, thậm chí làm đồng minh với các ngươi, ngược lại thì Nhan Vương Điện sẽ bị xóa sổ khỏi cõi đời!

Man Hầu tạm dừng lại nói:

- Không được phái hai con Lang Ma này, nếu Nhan Vương Điện chỉ dựa vào Thần Mộ đứng vững gót chân thì khiến người trong thiên hạ nực cười.

Nhan Vương thành xôn xao.

Khí thế của Man Hầu quá hùng hồ, đám người Tần Quân không lộ mặt, Hư Không Lang Ma không ra tay vậy ai có thể chiến thắng gã?

Lục Nhĩ Mi Hầu cắn răng muốn xin chiến, nhưng nó chỉ là Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ, hơi thở của Man Hầu làm nó sợ, không có can đảm mở miệng.

Man Hầu Đại La Chí Tiên cảnh sơ kỳ giết Lục Nhĩ Mi Hầu Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ chỉ cần một nhát búa.

Hậu Nghệ không ra tay thì ai có thể chiến thắng Đại La Chí Tiên?

Tần Quân chửi thầm:

- Đệt! Tên này quá kiêu ngạo!

Tần Quân ngẫm nghĩ có nên kêu Hậu Nghệ bắn tên trộm?

Cái tên Hậu Nghệ đã danh chấn thiên hạ, dù sao ít có tiễn tu, càng đừng nói đến trình độ diệt gọn Yêu Tổ.

Man Hầu cuồng cười nói, ngữ điệu tràn đầy khinh miệt:

- Các ngươi có thể phái nhiều vài người cùng nhau lên!

Đám yêu vương yêu binh sau lưng gã hò hét, thanh âm tụ lại rung động thiên địa.

Chân Võ Đại Đế hừ lạnh một tiếng, đạp hư không bước ra:

- Cuồng vọng!

Lục Nhĩ Mi Hầu thấy vậy cắn răng bay ra, là nó đưa Chân Võ Đại Đế về, vì sao có thể để người mới lên mặt?

Dương Thiền lầm lì bay ra. Sắc mặt Dương Nhâm liên tục thay đổi, hơi thở của Man Hầu quá khủng bố đến nỗi gã không sinh ra chút chiến ý.

Man Hầu cười gằn:

- Đến hay lắm!

Man Hầu giơ búa to chạy nhanh ra, thân hình cao mười trượng như ngọn núi nhỏ cho người khí thế không thể đỡ.

Ngưu Ma Vương hết sức căng thẳng nhìn, Hậu Nghệ không ra tay thì nguy to rồi.

Trên hoang nguyên, cường giả hai bên nhanh chóng lao vào đối phương.

Hai Hư Không Lang Ma bình tĩnh đứng yên tại chỗ nhìn xuống trận chiến đấu này. Đại quân Yêu Hoàng gầm rống trợ uy cho Man Hầu.

Chân Võ Đại Đế tay phải cầm Võ Xà kiếm, tay trái nắm Huyền Quy thuẫn:

- Yêu nghiệt đừng vội càn rỡ!

Chân Võ Đại Đế xông lên trước nhất, tốc độ cực mau, thân hình như cầu vồng bay tới, kiếm quang lóe tia sắc lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.