Keng!
Võ Xà kiếm đánh vào búa to của Man Hầu, hỏa hoa bắn ra bốn phía. Đất cát dưới chân Man Hầu sụp xuống, nhưng vẻ mặt gã hết sức nhẹ nhàng.
Đại La Chí Tiên cảnh sơ kỳ và Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn, nhìn như chỉ kém một cảnh giới nhỏ nhưng cách biệt như trời với đất.
Man Hầu cười cợt:
- Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn, không tệ.
Man Hầu thầm ngạc nhiên, xem ra lai lịch của Nhan Vương Điện không nhỏ, không chỉ ỷ vào tòa thành Thần Mộ.
Dứt lời Man Hầu vung tay phải hất bay Chân Võ Đại Đế.
Lực lượng của Man Hầu lớn biết bao, hất Chân Võ Đại Đế bay cao ngàn thước. Lục Nhĩ Mi Hầu ở trên không trung lướt qua Chân Võ Đại Đế, nó giơ cao gậy thép như núi Thái đập xuống.
Man Hầu nhếch mép không thèm né, giơ búa to đỡ.
Keng!
Lực lượng của Lục Nhĩ Mi Hầu rất lớn chấn không khí xung quanh nổ tung, sóng khí thành hình tròn khuếch tán. Nhưng cánh tay phải của Man Hầu hết sức vững vàng.
Man Hầu châm chọc nói:
- Khỉ con, ngươi không được.
Man Hầu giơ chân đạp bụng Lục Nhĩ Mi Hầu.
- Phụt!
Lục Nhĩ Mi Hầu cảm giác sức mạnh đánh vào bụng mình, đau nhức như cơ thể bị xé rách, ý thức choáng váng. Lục Nhĩ Mi Hầu hộc máu bay ra như mũi tên trượt sát mặt đất, bụi bay mù mịt, cuối cùng nó đập vào tường thành cách vạn thước.
Dương Thiền cầm Bảo Liên Đăng bay nhanh tới, nàng chỉ có tu vi Thái Ất Huyền Tiên cảnh nên không dám đến gần, cách không điều khiển Bảo Liên Đăng. Bảo Liên Đăng như làm bằng ngọc xanh bỗng tỏa ánh sáng chói lòa, một luồng sáng xanh tựa cầu vồng bắn hướng Man Hầu.
Một nữ nhân Thái Ất Huyền Tiên nho nhỏ!
Man Hầu khinh miệt nhìn Dương Thiền, gã vẫn không né, mặc kệ ánh sáng xanh đánh vào người mình.
Giây sau Man Hầu bi kịch, bị đánh lùi ra sau, hai chân xới đất vẽ hai cái khe cạn.
Man Hầu kinh hoàng hét lên:
- Đây là pháp bảo gì!?
Man Hầu không kịp suy nghĩ, người Chân Võ Đại Đế xoay tròn thành vòi rồng lao đến, mũi Võ Xà kiếm vươn ra vòng ngoài vòi rồng, kiếm khí tung hoành mang theo áp lực gió cuồng bạo từ trên trời giáng xuống.
Đối diện Chân Võ Đại Đế hùng hổ xông tới, Man Hầu quát to mạnh mẽ né tránh. Nhưng ánh sáng xanh của Bảo Liên Đăng tổn thương cánh tay Man Hầu, máu phun ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chân Võ Đại Đế mang theo uy diệt thế giáng xuống, Man Hầu giơ búa đỡ. Bất đắc dĩ chiêu này của Chân Võ Đại Đế dựa thế chém xuống, lực lượng vô cùng khủng bố đè mặt đất dưới chân Man Hầu vỡ ra, khe nứt như mạng nhện kéo dài bốn phương tám hướng, chớp mắt kéo dài ngàn thước. Đại quân yêu tộc sợ hãi thụt lùi như thủy triều.
Cuồng phong tàn phá đất đai, sinh linh trong chiến trường nhìn chằm chằm Chân Võ Đại Đế và Man Hầu.
Ngưu Ma Vương xoe tròn mắt, lòng dậy sóng dữ:
- Người này là ai mà có thể đối kháng với Đại La Chí Tiên!?
Gã mới rời khỏi bao lâu vì sao Tần Quân lại có thêm một siêu cường giả?
Man Hầu cắn răng chống cự lại, cơ bắp hai tay phồng to sắp nổ tung. Man Hầu gầm rống, đôi mắt bắn ra hai luồng sáng đỏ.
Bùm!
Vòi rồng bị Man Hầu mạnh mẽ đánh tan.
Kình phong tán đi, Chân Võ Đại Đế hộc máu bay ngược.
Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn chiến với Đại La Chí Tiên cảnh vẫn quá gượng ép. Trừ phi Chân Võ Đại Đế có pháp bảo nghịch thiên ví dụ như Bảo Liên Đăng, Dương Thiền có thể điều khiển Bảo Liên Đăng tổn thương Man Hầu là biết sự lợi hại rồi.
Dương Thiền lại điều khiển Bảo Liên Đăng, ánh sáng xanh bao lại Man Hầu làm gã không thể nhúc nhích, da lông bị đốt cháy.
Man Hầu trợn to mắt tràn đầy kiêng dè nhìn Bảo Liên Đăng:
- Có chuyện gì?
Nhan Vương thành, đại quân yêu tộc xôn xao.
Một nữ nhân nhìn yếu đuối vậy mà dựa vào pháp bảo kiềm chế Man Hầu?
Đại quân yêu tộc, Nhan Vương thành ồn ào bàn tán:
- Ui, đó là pháp bảo gì vậy?
- Ta có bị hoa mắt không?
- Trời ạ, Thái Ất Huyền Tiên đánh Đại La Chí Tiên?
- Không ngờ Dương Thiền cô nương lợi hại như vậy.
- Xem ra chúng ta còn có phần thắng.
Tần Quân lộ vẻ ngạc nhiên, hắn có thể thông qua thị giác của Hư Không Lang Ma xem cuộc chiến. Không ngờ Bảo Liên Đăng ghê gớm vậy, có lẽ nó đúng là pháp bảo Nữ Oa để lại.
Hậu Nghệ mở miệng nói:
- Bệ hạ, có cần ta ra tay không?
Tuy Bảo Liên Đăng tỏa sáng nhưng Hậu Nghệ không cho rằng Dương Thiền giết được Man Hầu.
Còn về giết chết Man Hầu sẽ đắc tội Đông Hoàng Thái Nhất thì bọn họ không sợ, cùng lắm bỏ Yêu Khư thôi.
Đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc!
Tần Quân nheo mắt nói:
- Đừng hoảng, nếu bọn họ bị nguy hiểm mạng sống ngươi hãy ra tay!
Thuộc hạ của Đông Hoàng Thái Nhất khoe mẽ như thế khiến Tần Quân khó chịu.
Ngoài thành chợt truyền tới một tiếng gầm động trời.
Man Hầu bị ánh sáng xanh của Bảo Liên Đăng bao bọc đang gầm rống, cơ thể trướng lớn, da lông dựng đứng, huyết văn trên áo giáp phát ra ánh sáng đỏ khiếp người.
Man Hầu nhìn Dương Thiền chằm chằm lạnh lùng nói:
- Mụ đàn bà thối, bản vương phải giết ngươi!
Man Hầu khó khăn bước tới gần Dương Thiền, gã định cứng rắn chịu đựng uy năng của Bảo Liên Đăng.
Mặc dù Bảo Liên Đăng mạnh nhưng tu vi của Dương Thiền và Man Hầu cách biệt quá lớn, nàng không cách nào hoàn toàn áp chế gã.
Mặt Dương Thiền vẫn bình tĩnh không e ngại, ánh mắt điềm tĩnh.
Chân Võ Đại Đế lại lao lên, nhưng Man Hầu không thèm nhìn gã, tay trái vung lên, yêu khí cuồng bạo hất bay Chân Võ Đại Đế.
Man Hầu tiến vào trạng thái nổi khùng thì sức chiến đấu lên đến cực hạn, không biết nhẹ tay là gì.
Tình huống nguy cấp, Hậu Nghệ đã lấy Xạ Nhật Cung Thần ra tùy thời chuẩn bị bắn tên.
Khuôn mặt Man Hầu tràn ngập tàn nhẫn và dữ tợn, như đã thấy cảnh Dương Thiền bị bầm thây.
Một thanh âm thần uy đánh tan biển mây trên trời vang lên:
- Yêu nghiệt! Dừng tay!
Man Hầu giật bắn người bản năng ngoái đầu nhìn.
Một thân hình vạm vỡ như thiên thạch từ trên cao rơi xuống, bởi vì tốc độ quá nhanh ma sát lửa bao quanh người gã, hình ảnh cực kỳ đồ sộ.
- Trâu yêu nho nhỏ cũng dám càn rỡ!
Người đến là một nam nhân tràn đầy bá khí, vóc dáng vạm vỡ như núi nhỏ, cao năm trượng, khoác áo giáp bạc trắng uy vũ, tóc dài như yêu ma bay trong gió. Nam nhân giơ cao đại kích với thế phá núi ném hướng Man Hầu.
Vô số sinh linh há hốc mồm nhìn.
Dương Thiền ngạc nhiên nhìn người đến. Chân Võ Đại Đế ở phía xa che ngực cũng bất ngờ nhìn.
Ầm!
Nam nhân vạm vỡ một kích ném tới miêu tả thì chậm thật ra nhanh như kinh hồng, cộng với Man Hầu bị Bảo Liên Đăng hạn chế hành động. Thế là Man Hầu bị bắn trúng ngực, áo giáp nát, máu thịt tung tóe, lưỡi kích rơi xuống đất làm mặt đất trong ngàn thước vỡ nát, lực phá hoại còn lan tràn ra ngoài. Vô số sinh linh hút ngụm khí lạnh.