Nam Cung Liệt Thiên muốn nhờ cậy Dịch lão đầu leo lên, bất đắc dĩ Dịch lão đầu phớt lờ gã, cả ngày đi lông nhông vui vẻ.
Phía xa, Huyền Linh tông cũng không đi.
Ngàn dặm xa xôi chạy đến, sao có thể nói đi là đi?
Dù Hắc Sát Tông sợ Tần Quân nhất cũng lì không đi.
Chợt có tiếng cười khẽ vang vọng dưới bầu trời:
- Ô, náo nhiệt quá ta.
Lý Tịnh biến sắc mặt, gã cảm nhận hơi thở khiến bản thân run sợ ập đến, lông tơ dựng đứng.
Có cường địch!
Mọi người ngước lên, thấy một nam nhân đứng trên đám mây, mặc áo gấm màu tím đen, hoa văn thêu kỳ trân dị thú, quỷ khí lượn lờ quanh người. Mặt nam nhân như bạch ngọc, tà mị tuấn tú, mái tóc bạc cột gọn bằng hắc quan sau đầu, hai hàng chân mày toát ra ngạo khí coi rẻ thương sinh.
Ai nhìn nam nhân ánh mắt đầu tiên đều sinh lòng thần phục, khí thế của gã không thua gì Kiếm Chủ, tựa như tử thần.
Lý Tịnh trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
Lý Tịnh lấy ra Linh Lung Bảo Tháp, tùy thời nghênh chiến.
Nam nhân cười khẽ:
- Bổn tọa chính là Cửu U Âm Đế, ngươi nghe nói chưa?
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng toát ra áp lực vô thượng.
Cửu U Âm Đế!
Hạng hai Hùng Chủ bảng, bá chủ Âm phủ!
Lý Tịnh biểu tình cực kỳ khó xem, Kim Tra, Mộc Tra ở bên cạnh sợ hãi run rẩy.
Bọn họ đã xem qua Hùng Chủ bảng, biết Cửu U Âm Đế có địa vị cao bao nhiêu trong thiên địa.
Hạng hai đương thời!
Cửu U Âm Đế lắc đầu cười nói:
- Được rồi, không giết các ngươi, tránh thêm rắc rối cho Âm phủ.
Cửu U Âm Đế lao xuống dưới với tốc độ siêu nhanh, ba con mắt của Lý Tịnh chỉ thấy bóng đen từ trên trời giáng xuống. Bọn họ chưa kịp phản ứng Cửu U Âm Đế đã lao vào hang lớn mất hút.
Cảnh tượng này làm đám tu sĩ đứng xa nhìn như ong vỡ tổ.
- Ui, người vừa rồi là ai?
- Cửu U Âm Đế? Danh hào bá khí ghê.
- Hình như ta nghe cái tên này ở đâu rồi.
- Lại một cường giả bí ẩn, ngay cả Thác Tháp Lý Thiên Vương đều không kịp phản ứng, có thể thấy tu vi khủng bố cỡ nào.
- Xem ra chúng ta thật sự không nên tranh vũng nước đục này.
Các tu sĩ nghị luận ầm ĩ, Lý Tịnh mặt không chút máu. Có gã bảo vệ mà vẫn để lọt một tên cường địch vào. Lý Tịnh không có mặt mũi gặp Tần Quân.
Ầm!
Tường băng to lớn chặn đường hầm hang bị Hạng Vũ một quyền cách không đánh nát, cái hang rung rinh theo.
Tần Quân nhướng mày nói:
- Những cấm chế này xem ra chỉ bình thường.
Cùng nhau đi tới bọn họ đã dỡ bỏ mười mấy cấm chế, đều bị Hạng Vũ một quyền phá đi.
Kiếm Chủ lắc đầu cười nói:
- Thuộc hạ của ngươi là Đại La Chí Tiên mới phá trận dễ dàng, huống chi thật sự lợi hại còn ở phía sau.
Kiếm Chủ và Tần Quân dường như đã thành bằng hữu tốt, nếu người ta thấy Kiếm Chủ trò chuyện vui vẻ với người khác tuyệt đối sẽ kinh ngạc đến ngây người.
Có thể làm cho Kiếm Chủ nở nụ cười trên đời này một bàn tay đếm hết.
Tần Quân gật đầu công nhận:
- Có lẽ vậy.
Giao lưu với Kiếm Chủ cho Tần Quân học được rất nhiều.
Tiếp tục tiến lên khoảng hơn bốn trăm thước bốn người bỗng nhiên dừng bước lại, nhíu chặt mày.
Nhìn theo ánh mắt của họ thì thấy đằng trước có vô số quan tài thủy tinh dựng thẳng đằng trước, nó trong suốt cho người ta thấy rõ xác chết bên trong, thịt chưa hoàn toàn thối rữa. Trong đường mờ tối cảnh này vô tình tăng cảm giác kinh dị.
Tần Quân tò mò hỏi:
- Hay toàn là xác của thần tiên?
Thần thức của Tần Quân quét qua, phát hiện những thi thể này không còn sức sống nhưng trong người vẫn dồi dào pháp lực.
Rất thần kỳ.
Kiếm Chủ gật đầu nói:
- Chắc đúng rồi.
Kiếm Chủ đi hướng các quan tài thủy tinh.
Ba người Tần Quân theo sau.
Viên Hồng thấp giọng nhắc nhở nói:
- Bệ hạ, tuyệt đối đừng thả lỏng cảnh giác!
Viên Hồng có cảm giác bị theo dõi, lòng rất bất an, tay siết chặt Tấn Thiết Côn cảnh giác nguy hiểm có thể sẽ xuất hiện.
Kiếm Chủ đi ngang qua một quan tài thủy tinh, gã cao một thước chín nhưng vẫn rất thấp bé trước quan tài. Hơn nữa những quan tài thủy tinh có một phần khảm dưới đất.
Ong ong ong ong ong!
Quan tài thủy tinh bên cạnh Kiếm Chủ rung bần bật, xác mục nằm bên trong bỗng nhiên mở to mắt, không có đồng tử, tròng mắt trắng rất rùng rợn.
Những quan tài thủy tinh khác cũng lắc lư theo, vô số xác mục mở mắt ra, hình ảnh vô cùng âm u quỷ dị, làm người ta sợ hãi nổi da gà.
Tần Quân nhướng mày nói:
- Xác chết vùng dậy.
Vô số quan tài thủy tinh bỗng nổ tung, các mảnh vỡ tinh thạch bắn tứ phía như mũi tên. Viên Hồng che trước mặt Tần Quân, tấn Thiên Côn xoay tròn đánh bay các mảnh vỡ tinh thạch.
Sát cơ khủng bố tràn ngập trong hang như gió lạnh rít gào vụt qua, làm người ta rét run.
Bảy thanh kiếm xoay quanh Kiếm Chủ chợt bắn ra, kiếm quang sắc bén nhanh đến cực hạn.
Con ngươi Hạng Vũ co rút, Viên Hồng rung động. Bọn họ không thấy rõ tốc độ kiếm của Kiếm Chủ dù đang cùng trong không gian kín.
Một giây sau kiếm quang tán đi, tất cả xác mục tách lìa nhiều khúc, cảnh tượng rất đồ sộ.
Kiếm Chủ lạnh nhạt nói:
- Người chết dù sao là người chết, cho dù lúc còn sống là thần tiên.
Đúng là một nam nhân tự mang vầng sáng khoe mẽ.
Tần Quân thầm cảm khái, hắn càng có hứng thú với Kiếm Chủ hơn. Công nhận Kiếm Chủ khiến hắn động lòng, muốn chiêu nạp làm thuộc hạ.
Tần Quân sẽ không luôn ỷ vào hệ thống Thần Thoại, đương nhiên muốn thu phục Kiếm Chủ thì khó khăn không thua gì đánh bại Như Lai. Loại người như Kiếm Chủ cực kỳ cao ngạo, lại là hùng chủ một phương, thà chết không hàng.
Kiếm Chủ nhìn chằm chằm bóng tối trước mặt, thì thào:
- Đây toàn là lâu la, tòa Tiên Mộ này chôn đại nhân vật thật sự còn nằm ở sâu hơn nữa, hay có lẽ chưa chết.
Ba người Tần Quân nghe vậy nổi da gà.
Trong Tiên Mộ còn có vật sống?
Tần Quân liên tưởng đến U Vương thành cũ, tuy rằng U Vương không giống thần tiên chết trận trong Nam Vực.
Kiếm Chủ bỏ lại một câu:
- Đi thôi, chắc sắp tới rồi.
Kiếm Chủ bước nhanh tiến lên trước, ba người Tần Quân lật đật chạy theo.
Dọc đường đi bọn họ liên tục thấy quan tài thủy tinh nhưng không dày đặc bằng lúc trước.
- Đây đều là thần tiên?
Tần Quân cảm thấy rất hoang đường, chẳng lẽ thần tiên là rau dại?
Cơ Vĩnh Sinh khinh thường nói:
Chỉ là tiên binh, tôm tép, được cái danh phận là tiên.
Tần Quân giật mình, hóa ra giống thiên binh trong thần thoại Hoa Hạ.
Truyền thuyết Thiên Đình có Hóa Tiên Trì, nhảy vào liền có thể trở thành thiên binh, không biết có thật không.
Cơ Vĩnh Sinh đổi đề tài đưa ra một ý tưởng:
- Tiên Mộ này có lẽ là lao tù.