Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 612: Chương 612: Tinh Thần Chi Ngục




Tần Quân gật đầu nói:

- Vậy đi thôi.

Nói xong Tần Quân tìm đúng hướng bay đi, đoàn người theo sát.

Đám thiên tài Ám Lãng, Kỳ Tà còn trong rung động. Dương Tiễn hay Kim Thiền Tử biểu hiện ra thực lực khiến họ rung động. Làm họ khó hiểu nhất là dường như Tần Quân ở đâu cũng có thuộc hạ, và siêu mạnh.

Không lẽ Tần Quân là nhi tử của thần, đến trần gian chơi một đời?

Chỉ có như thế mới giải thích thông.

Trong phút chốc mọi người càng kính sợ Tần Quân hơn.

May mắn Tần Quân không sử dụng Trận Đạo Bí Tự, không thì đã cười chết.

Trẫm không ghê gớm như ngươi nghĩ, chỉ vì cuộc đời có máy gian lận.

Chờ bọn họ rời đi, Hắc Tiêu sơn mạch đã thành phế tích lại bốc lên từng lũ khói đen quỷ dị.

Giọng nói tràn ngập hận thù lại vang lên:

- Ngô không cam lòng . . . ngô hận . . .

Tiếc rằng chỗ này không còn ai để sợ nó nữa.

***

Cách mấy trăm dặm, Tần Quân ngồi trên cây suy tư, hắn suy nghĩ oán niệm bí ẩn có lai lịch gì. Hình như Quan Thiên Giới không phải tiểu thế giới xây dựng tạm thời, có lẽ nó có lịch sử lâu dài.

Giọng Kim Thiền Tử chợt vang lên:

- Bệ hạ đang suy nghĩ về oán niệm đó?

Tần Quân cúi đầu nhìn, Kim Thiền Tử dựa vào thân cây cười với hắn.

Dương Tiễn ở bên kia lau đao chiến thần ba mũi nhọn của mình, dịu dàng như vuốt ve tình nhân, làm Tần Quân ớn lạnh.

Tần Quân lắc đầu cười nói

- Trẫm đang suy nghĩ lai lịch của Quan Thiên Giới, nơi này ẩn giấu nhiều cường giả vượt xa thực lực người tham gia, nếu chỉ chuẩn bị vì Quan Thiên Đại Hội thì không hợp lý.

Trong vô hình Tần Quân cảm giác Quan Thiên Giới giấu bí mật lớn động trời. Nếu hắn vén bức màn bí ẩn này lên nó sẽ đem đến niềm vui bất ngờ cho hắn.

Chợt một giọng nói xa xưa vang lên trong đầu Tần Quân:

- Giải phóng ngô . . .

Mờ ảo như ảo giác, làm Tần Quân nhướng mày.

Không giống tiếng của hệ thống, không lẽ là tàn hồn Cơ Vĩnh Sinh đang ngủ say?

Cơ Vĩnh Sinh là Chiến Thần Thánh Đình thượng cổ, từng đối kháng với thần tiên đầy trời. Mặc dù Cơ Vĩnh Sinh ngủ say trong người Tần Quân nhưng hắn luôn không yên tâm y.

Kim Thiền Tử buồn ngủ ngáp dài, cười nói:

- Có lẽ Quan Thiên Giới là chốn lao tù, ai nói chính xác?

Kim Thiền Tử không mấy hứng thú với đề tài của Tần Quân.

Lao ngục?

Tần Quân ngẫm lại cảm thấy rất có thể.

Tần Quân gặp Luyện Vương, Tiêu Quỷ trong Quan Thiên Giới, đều có thực lực mạnh mẽ, rất hung tàn, nhìn sao cũng không giống như Thần Điện sắp xếp vào. Bọn chúng có lãnh địa của mình, không tự tiện rời đi tức là bị cái gì hạn chế.

Giọng Cơ Vĩnh Sinh lại vang lên:

- Giải phóng Tinh Thần Chi Ngục . . . nghênh hồn chư tướng Thánh Đình . . .

Lần này Tần Quân xác định mình không nghe nhầm.

Tinh Thần Chi Ngục.

Hồn các tướng Thánh Đình.

Tần Quân không hiểu ra sao, Tinh Thần Chi Ngục tức là Quan Thiên giới?

Tần Quân hỏi thầm:

- Cơ Vĩnh Sinh, ngươi đã tỉnh?

Lúc trước ở Tử Vong Cốc Bình Thiên chi địa gặp Cực Viêm U Thủy, Tần Quân được huyết mạch Cực Viêm Ma Thần từ chỗ đó mới kết nối với Cơ Vĩnh Sinh. Giờ ngẫm lại Tần Quân không biết nên nói là phúc hay họa.

Nhưng Cơ Vĩnh Sinh đã từng cứu Tần Quân, nếu y không ra tay lợi dụng thân hồn Cực Viêm Ma Thần thì không thể đánh lui thượng cổ chi hồn, hắn không có hôm nay.

Nhưng Cơ Vĩnh Sinh không đáp lại, làm Tần Quân buồn bực.

Những người khác không phát hiện nét mặt của Tần Quân, dù có thấy cũng không chú ý, bọn họ thói quen hắn luôn chìm trong thế giới của mình.

Yêu nghiệt thì khác với người thường, ừ, chỉ có thể giải thích như vậy.

Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:

[Đinh! Xúc phát chi nhánh nhiệm vụ: Hủy diệt Giới Linh Quan Thiên Giới. Nhiệm vụ cụ thể: Quan Thiên Giới bị Giới Linh khống chế, tiêu diệt Giới Linh mới giải trừ tất cả cấm chế trong Quan Thiên Giới, giải phóng các tù đồ. Hoàn thành nhiệm vụ đẳng cấp túc chủ sẽ tăng một bậc, được một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng, mở ra công năng mới. Túc chủ và Thần Điện rơi vào quan hệ đối địch.]

Tần Quân sững sờ ở trên cây.

Chết tiệt! Ép trẫm lên Lương Sơn đây mà!

Trong lòng Tần Quân như có mười vạn con thần thú chạy rầm rập, nếu hoàn thành nhiệm vụ thì hắn sẽ bị Thần Điện truy sát. Nhưng phần thưởng rất phong phú, đặc biệt mở ra công năng mới làm tim Tần Quân đập nhanh.

Mỗi lần hệ thống có công năng mới sẽ đem đến niềm vui bất ngờ lớn cho Tần Quân, làm hắn mong chờ.

Nhưng đây chỉ là chi nhánh nhiệm vụ, không bắt buộc hoàn thành, Tần Quân hơi do dự.

Đối địch với Thần Điện phải trả cái giá quá lớn, rất có thể làm nguyên Nam Vực chao đảo. Nhưng tin Tử Hán Hầu bị giết truyền vào Thần Điện thì thù hận cũng khó hóa giải.

Tần Quân lắc đầu cười, vứt bỏ suy nghĩ nghĩ lung:

- Nghĩ nhiều làm gì, Giới Linh ở đâu còn không biết.

Tần Quân nhảy xuống cây, vỗ tay cười nói:

- Nghĩ ngơi xong chưa? Nên xuất phát.

Trừ Địa Tinh và mảnh nhỏ Mệnh Luân ra Tần Quân chưa được bảo bối khí vận gì, nếu Quan Thiên Đại Hội kết thúc mà hắn không lấy được bảo bối thì lỗ to.

Mọi người không có ý kiến, đứng lên đi theo Tần Quân.

Kim Thiền Tử lẩm bẩm:

- Khí vận, mệnh số chỉ là một đường thiên cơ.

Người nghe không hiểu gì. Dương Tiễn không châm chích gã, có lẽ vì uy thế khi Kim Thiền Tử diệt oán niệm bí ẩn làm Dương Tiễn công nhận.

***

Nam Vực. Trong hoàn cảnh yêu tộc.

Trên Vô Tận sơn mạch bỗng xuất hiện một khe hở không gian, một thân hình vạm vỡ bước ra, là Ngưu Ma Vương.

Giáp đen nặng nề phản chiếu tia sáng lạnh dưới ánh nắng, áo choàng bay theo gió, mặt tràn đầy nụ cười dữ tợn.

Ngưu Ma Vương cười nói:

- Tần Đế, bản vương lại trở về!

Ầm!

Ngưu Ma Vương bộc phát ra khí thế, núi non bên dưới bị nghiền sập, các cây cối vươn lên cao, đất cát bị lực lượng vô cùng quét đi. Một cái hố to hiện ra, khuếch trương với tốc độ siêu nhanh.

Ngưu Ma Vương ngửa đầu cười lớn:

- Ha ha ha ha ha ha!

Tiếng cười tràn ngập kiệt ngạo.

Dường như Ngưu Ma Vương trở nên rất mạnh, khí thế bùng nổ san bằng núi non trong vài dặm.

Dưới trời sao, trên sa mạc, các bóng người bay nhanh qua, cát gió bay đầy trời.

Người bay ở cuối cùng là Kim Vô Hối mặc áo đen, tay cầm trường đao rộng cỡ hai ngón tay, ánh mắt sắc bén như thợ săn nhìn nhóm thí sinh trước mặt mình.

- Đáng ghét, cái tên này điên rồi sao? Luôn đuổi theo không bỏ!

- Đúng rồi, tưởng chúng ta dễ ăn hiếp chắc?

- Mọi người liều mạng với ngươi!

- Tất cả cùng có tu vi Địa Tiên cảnh, hắn tưởng mình là Đông Phương Cực hoặc Tiểu Ma Quân sao? Định lấy một chọi chín?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.