Tay trái Dương Tiễn chộp quái vật hình người làn da cháy đen, người lọm khọm gầy trơ xương, tóc rối xù đỏ rực, như ác quỷ bò ra từ địa ngục.
Mọi người hút ngụm khí lạnh:
- Ui!
Bọn họ cảm nhận được hơi thở quái vật đen phát ra mạnh hơn xa Thiên Tiên cảnh bình thường.
Quái vật đen tức giận quát:
- Thả ta ra!
Nó là Tiêu Quỷ bá chủ Hắc Tiêu sơn mạch, cường giả có tiếng trong Quan Thiên Giới, mạnh hơn Luyện Vương một bậc. Đáng tiếc Tiêu Quỷ gặp phải Dương Tiễn.
Dương Tiễn xoay người đập xuống, Tiêu Quỷ cảm nhận lực lượng cường đại khó thể tưởng tượng đè ép mình, cơ thể mất kiểm soát đập xuống phế tích bên dưới. Chưa tiếp xúc mặt đất thì xung lực khủng bố đã làm bụi mù trăm trượng bốc lên.
Đám người Tần Quân không thể dùng mắt bắt giữ, nhanh đến khiến họ hoa mắt.
Dương Tiễn một đao đánh xuống, ánh sáng chói lòa bừng lên khiến vạn vật mất đi màu sắc. Một đao chém xuống trời sụp đất nứt.
Mặt đất trăm dặm rung bần bật.
Ánh sáng chói lòa tán đi, Tần Quân nhìn trân trân. Một khe rãnh to sâu không thấy đáy hiện ra trước mắt hắn, không biết dài bao nhiêu, rộng hơn mười trượng, như một hiệp cốc.
Thái Ất Tán Tiên cảnh viên mãn khủng bố quá, dễ dàng thay đổi núi non đất đai.
Tần Quân khát khao, khi nào hắn mới có vĩ lực như vậy?
Lại nhìn Tiêu Quỷ, nó kẹt trong khe rãnh, nửa người dưới đất mất, máu me nhầy nhụa trông rất thảm.
Vẻ mặt Tiêu Quỷ oán hận và sợ hãi, nửa người trên run rẩy không ngừng, muốn trốn nhưng bị sát khí của Dương Tiễn tỏa định không thể nhúc nhích.
Dương Tiễn nhìn xuống Tiêu Quỷ nói:
- Thả nó ra.
Đám người Tần Quân khó hiểu. Nó?
Mặt Tiêu Quỷ vặn vẹo, các luồng khói đen tràn ra từ thân thể nó, nửa người trên nhanh chóng khô héo. Tiêu Quỷ vốn gầy trơ xương rất nhanh biến thành thây khô. Khi khói đen hoàn toàn tràn ra thì thân thể Tiêu Quỷ rớt xuống, biến mất trong hiệp cốc sâu hun hút.
Khói đen nhanh chóng dâng lên, trước ánh mắt khó tin của mọi người nó ngưng tụ thành hình người, không thấy rõ mặt mũi, cao khoảng một trượng, toàn thân tỏa ra sát ý âm trầm:
- Ngô không cam lòng . . . ngô hận . . .
Quan Thiên Thần Cung.
Hắc Điệp Tiên Tử khẽ thở dài:
- Quả nhiên Tiêu Quỷ cũng trở thành con rối của nó.
Tinh Quan khác nghĩ đến bộ dạng oán niệm khi còn sống thì cũng thầm sợ.
***
Dương Tiễn nheo mắt tặc lưỡi nói:
- Sau khi chết oán niệm có thể mạnh đến Kim Tiên cảnh thì đúng là lợi hại.
Thực lực Kim Tiên cảnh?
Tần Quân hút ngụm khí lạnh, nếu oán niệm trốn ra, hắn không có Dương Tiễn và Kim Thiền Tử trợ giúp thì chết chắc.
Oán niệm bí ẩn không ngừng gầm rống, luôn lầm rầm không cam lòng, ngô hận, khiến người nghe da đầu tê dại. Khi nó còn sống đã gặp chuyện gì mà lúc chết để lại oán hận lớn như vậy.
Hai tay Kim Thiền Tử chắp vào nhau bắt đầu niệm kinh muốn siêu độ oán niệm bí ẩn:
- A di đà phật.
Ai ngờ oán niệm bí ẩn càng nghe càng giận lao vào Kim Thiền Tử.
Khóe môi Dương Tiễn cong lên không ra tay, muốn xem thực lực của Kim Thiền Tử.
Kim Thiền Tử là Thái Ất Kim Tiên cảnh cửu trọng, sức chiến đấu thật sự sẽ không quá kém.
Đối diện oán niệm lao đến Kim Thiền Tử vẫn nhắm mắt, mọi người đổ mồ hôi giùm.
Tần Quân lơ lửng sau lưng Kim Thiền Tử thì không quá lo, hắn muốn xem gã kế thừa bao nhiêu y bát của Như Lai.
Ong ong ong ong ong!
Một tiếng như hồng chung vang lên, người Kim Thiền Tử phát ra ánh sáng vàng ngàn trượng vô cùng rực rỡ. Tần Quân không kiềm được dùng tay che mặt, mơ hồ thấy bóng lưng Kim Thiền Tử, cà sa bay phần phật, thân hình thẳng tắp kiên cường, hai vai như có thể gánh núi Thái.
Đây mới là cách lên sân khấu đúng đắn của Kim Thiền Tử!
Tần Quân thầm kích động. Ngày thường Kim Thiền Tử nhởn nhơ khiến Tần Quân cảm giác triệu hoán nhằm hàng giả, không ngờ lúc gã nghiêm túc thì đẹp trai chết.
Khuôn mặt Kim Thiền Tử đầy chính khí nói:
- Oan oan tương báo khi nào mới hết, chuyện cũ đừng chấp nhất nữa!
Kim Thiền Tử giơ tay phải lên, móng vuốt của oán niệm bí ẩn sắp đụng vào chóp mũi của gã đã bị lực lượng vô hình đè ép không thể gần thêm nữa.
Hình ảnh như ngừng lại, mọi người biểu tình rung động nhìn cảnh tượng này.
Ánh sáng vàng chói lòa, hòa thượng tuấn tú uy nghiêm chính khí một chưởng vỗ vào tà ma, hình ảnh rất rung động thị giác.
- Trấn!
Kim Thiền Tử vỗ chưởng xuống, trong phút chốc lực lượng khủng bố khó thể tưởng tượng ập hướng oán niệm bí ẩn đánh tan tác. Phế tích bên dưới lại nổ tung, đất bùn hóa thành tro tàn, phế tích sụp xuống dưới, đất đai lại bị phá hoại.
Dương Tiễn nheo mắt nhìn Kim Thiền Tử, trong mắt hấp háy tia khác lạ. Không ngờ Kim Thiền Tử mạnh đến vậy, uy thế vừa rồi sánh bằng Thái Ất Tán Tiên cảnh sơ kỳ.
Thật lâu sau.
Bụi bặm tán đi, cạnh hiệp cốc xuất hiện cái hố to cỡ ngàn thước, từng lũ bụi mù bay lên. Đám người Tần Quân đứng ngây tại chỗ.
Kết thúc như vậy sao?
Trong Quan Thiên Thần Cung. Mười tám Tinh Quan xoe tròn mắt nhìn.
- Ui, hòa thượng này ẩn giấu sâu quá, khí thế vừa rồi thậm chí có thể đối kháng với Thái Ất Tán Tiên cảnh sơ kỳ.
- Trời ạ, sao lại có cường giả sánh bằng Thái Ất Tán Tiên cảnh lung tung đi vào?
- Các ngươi phát hiện gì không? Hai người đều nghe lệnh tiểu tử tên Tần Quân.
- Không lẽ bọn họ đến từ thế lực lớn hoặc gia tộc lớn nào đó?
- Là gia tộc gì có thể phái ra cường giả cấp Thái Ất Huyền Tiên, Thái Ất Tán Tiên làm bảo tiêu cho hậu bối?
Đám Tinh Quan bàn tán xôn xao. Đại Tinh Quan dẫn đầu nhíu chặt mày, bị thực lực của Kim Thiền Tử hù sợ.
Khiến Đại Tinh Quan thắc mắc nhất là Kim Thiền Tử, Dương Tiễn vào bằng cách nào?
Giới Linh không phát hiện ra họ, thật kỳ lạ.
Có Dương Tiễn, Kim Thiền Tử ở thì ai ngăn nổi Tần Quân. Hắn vốn có thiên phú yêu nghiệt, bối cảnh khiến người sợ, thiên tài đến nỗi Đại Tinh Quan không dám thu làm đồ đệ.
Khi các Tinh Quan trong Quan Thiên Thần Cung bị rung động bởi thực lực của Kim Thiền Tử.
Kim Thiền Tử chậm rãi rụt tay về, lẩm bẩm:
- A di đà phật, thiện tai thiện tai
Giây sau Kim Thiền Tử trở về biểu tình lười biếng, ngáp dài cười nói:
- Bệ hạ, chúng ta đi đi. Oán niệm quá sâu rất nhanh sẽ lại xuất hiện, không chừng càng mạnh.
Còn xuất hiện nữa? Và càng mạnh?
Tần Quân nhướng mày, sao nghe như thượng cổ chi hồn?
Lúc trước Dịch lão đầu bị thượng cổ chi hồn dây dưa, mỗi lần thượng cổ chi hồn đánh thua là sẽ biến càng mạnh. Cộng thêm cả hai cùng tồn tại trong trạng thái hồn phách, hay là có mối liên quan gì?
Dương Tiễn bay đến nói:
- Bên dưới đã tích đầy oán niệm đến trình độ không thể khống chế, chúng ta nên rời đi.
Dương Tiễn cũng nói như vậy thì Tần Quân càng sẽ không tìm đường chết ở lại.