- Vừa rồi là vật gì?
Lý Nguyên Bá rùng mình thì thào nói, vừa rồi hắc quang nhanh đến ngay cả hắn cũng không kịp phản ứng.
Làm cho hắn sợ hãi nhất chính là, ngay cả Thánh Nhân cảnh viên mãn Bách Lý Chí Nam cũng bị miểu sát, nếu đổi lại hắn thì sao?
Tuyệt đối cũng là đường chết!
Lại liên tưởng đến lúc Hoang Thần nhìn thấy Dương Tiễn dị thường, hắn thầm kêu:
- Móa!
Khẳng định lại là Bệ Hạ để Dương Tiễn mạnh lên!
Tôn Ngộ Không cũng đoán được điểm này, hắn nhìn chòng chọc vào Dương Tiễn, trong lòng tràn đầy không cam lòng.
Vậy mà bị Dương Tiễn siêu việt!
Tuy quan hệ giữa hắn và Dương Tiễn đã trở nên tốt hơn, nhưng vẫn rất khó chịu.
- Còn đứng ngây ra đó làm gì! Giết hết thảy Thánh Nhân còn lại!
Tần Quân nói, Bách Lý gia bởi vì hắn, giết bao nhiêu đệ tử Lâm gia, giết người thì đền mạng, thiên kinh địa nghĩa!
Lời vừa nói ra, Tôn Ngộ Không cùng Lý Nguyên Bá giật mình tỉnh lại.
Mất đi Bách Lý Chí Nam ước thúc, Tôn Ngộ Không lần nữa hiện ra bộ mặt dữ tợn bạo lệ.
Lúc trước hắn không phải đánh không lại Bách Lý Chí Nam, chỉ là bị Chí Tôn pháp nhãn của Bách Lý Chí Nam đánh cho trở tay không kịp, cho nên tâm lý lửa cháy, muốn phát tiết.
Còn thừa sáu Thánh Nhân trong nháy mắt biến thành con mồi.
Bởi vì Bách Lý Chí Nam chết thảm, bọn hắn cũng không dám tái chiến tiếp, nhao nhao quay người đào tẩu.
Tôn Ngộ Không quơ gậy mà đến, nện bạo một Thánh Nhân.
Hắn quay người, tiếp tục đuổi đi.
Chí Tôn pháp nhãn giữa mi tâm Dương Tiễn lần nữa bắn ra một đạo hắc quang, vượt ngang không gian, một tên Thánh Nhân bay xa nhất bị đánh cho hồn phi phách tán.
Tốc độ của Thánh Nhân sao mà nhanh, cho dù bay ra Lâm Thánh Tiên vực, vẫn khó mà may mắn thoát khỏi.
Tôn Ngộ Không đuổi theo lần nữa, những Thánh Nhân này phổ biến ở Thánh Nhân cảnh sơ kỳ cùng trung kỳ, căn bản ngăn không được hắn một gậy.
Tên Thánh Nhân cảnh hậu kỳ Bách Lý gia kia bởi vì trốn nhanh nhất, đã thân tử đạo tiêu.
Lý Nguyên Bá giương cánh bay lượn, cấp tốc đuổi kịp một tên Thánh Nhân, Càn Khôn Xích quét qua, đập trở về, Tôn Ngộ Không lại một gậy đập tới, khó thoát kết cục bạo thể.
Mấy trăm vạn sinh linh thấy mà trầm mặc.
Đó đều là Thánh Nhân của Bách Lý gia, vậy mà không có lực phản kháng chút nào.
Một trận chiến này đổi mới nhận biết của bọn hắn đối với Tần Thiên Đế.
- Tần Thiên Đế này cùng Bách Lý gia xem như triệt để đối mặt.
- Tần Thiên Đế đến cùng là Thần Thánh phương nào? Ngay cả Bách Lý gia cũng dám khiêu khích!
- Tề Thiên Đại Thánh thật tàn bạo.
- Con mắt người kia không phải là Chí Tôn pháp nhãn sao?
- Tần Thiên Đế xong đời, triệt để đắc tội Bách Lý gia!
Mấy trăm vạn sinh linh xì xào bàn tán, sợ chọc giận Tần Quân.
Bọn hắn đều có thể dự cảm được bão táp sắp xảy ra.
Sau trận chiến này, danh tiếng của Tần Thiên Đế lần nữa bò lên trên độ cao mới.
- Đinh! Phát động nhiệm vụ chi nhánh... Bách Lý gia phẫn nộ! Nhiệm vụ tường trình: Bởi vì ký chủ chém giết mấy người Bách Lý Chí Nam, đắc tội Bách Lý gia, song phương biến thành quan hệ đối lập không chết không thôi, nếu ký chủ diệt trừ Bách Lý gia hoặc để Bách Lý gia từ bỏ cừu hận, thu hoạch được một cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, hai lần cực hạn giác tỉnh, một cơ hội nghe đạo, hai cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần chỉ định triệu hoán Thần Ma, một lần Thần Ma đỉnh phong, một cơ hội tử trung đỉnh phong!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, để Tần Quân nở nụ cười, nhiệm vụ rốt cuộc đã đến!
- Bệ Hạ, toàn bộ Thánh Nhân của Bách Lý gia bị chém chết!
Dương Tiễn cười khẽ nói, cho dù cách cực xa, hắn cũng có thể nhìn thấy tình hình chiến đấu.
Viên Hồng, Hậu Nghệ hoảng hốt, đường đường Thánh Nhân bị Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn liên trảm chín vị?
Trưởng Tham Thương vẫn kinh hãi nhìn Dương Tiễn.
Chẳng biết tại sao, hắn cảm giác Dương Tiễn vậy mà mạnh như đến, so với Bồ Đề Tổ Sư còn thâm bất khả trắc.
Như Hoang Thần mang đến cho hắn cảm giác.
Rất nhanh, Tôn Ngộ Không cùng Lý Nguyên Bá bay trở về, ánh mắt của bọn hắn đều nhìn Dương Tiễn.
- Ba con mắt, bây giờ ngươi là cảnh giới gì?
Lý Nguyên Bá nhịn không được hiếu kỳ, trước tiên mở miệng hỏi.
Mặc dù Tôn Ngộ Không không có nói chuyện, nhưng con mắt chăm chú nhìn Dương Tiễn, chờ đợi hắn hồi phục.
Dương Tiễn nhìn về phía Tần Quân, nhìn thấy hắn biểu tình tự tiếu phi tiếu, liền lĩnh ngộ, nhún vai cười nói:
- Siêu việt Thiên Đạo Chí Thánh!