Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 686: Chương 686: Tốc độ vượt qua cực hạn




Ầm!

Thanh Hồ Vương đập vào pho tượng Biên Hải trên đỉnh Thiết viện. Không biết pho tượng làm bằng chất liệu gì mà ngăn lại Thanh Hồ Vương được.

Thiết Kình Thiên luôn đứng xem kịch khi thấy pho tượng Biên Hải bị đụng phải thì tức giận quát:

- Ngươi dám đụng vào y? Muốn chết!

Thiết Kình Thiên bộc phát ra khí thế Thái Ất Huyền Tiên, lật tay cầm thanh kiếm to rộng nửa thước chém vào Thanh Hồ Vương.

Xoẹt đùng!

Kiếm chém ra kiếm khí ngưng tụ lôi điện, Thanh Hồ Vương nhanh chóng né tránh lại lao vào Tần Quân.

Dương Tiễn giận:

- Hừ! Tưởng chúng ta dễ ăn hiếp sao?

Thanh Hồ Vương chỉ có tu vi Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ, không chịu nổi một kích của gã, vì gã có thể đấu cứng với cường giả Đại La cảnh.

Nhưng chư pháp ngàn vạn, chỉ có mau không phá!

Thần thông của Thanh Hồ Vương làm Dương Tiễn khó bắt được, giờ gã bất chấp tất cả dồn hết pháp lực chém tới trước.

Không phải thần thông núi sập đất nứt nhưng ánh sáng chói lòa chiếu sáng màn đêm. Thanh Hồ Vương biến sắc mặt, thân thể rung nhanh với tốc độ mắt thường khó thấy, né thoát đao khí của Dương Tiễn trong đường tơ kẽ tóc.

Đao khí cắt qua trời đêm như thất luyện, người trong Biên Hải thành đều thấy.

- Chuyện gì xảy ra?

- Là Thiết viện, chỗ đó phát ra hơi thở rất mạnh.

- Có người dám gây sự trong Thiết viện?

- Đêm nay Thiết viện có hội đấu giá, chắc là trọng bảo gì khiến người không kiềm được ra tay.

- Không đúng! Hơi thở này là yêu khí! Yêu khí thật kinh người!

Càng ngày càng nhiều tu sĩ bắt đầu bay lên trời, muốn nhìn chiến đấu trong Thiết viện. Nhưng bọn họ chỉ thấy từng đợt đao khí bay ra từ Thiết viện xé rách bầu trời đêm, rung động lòng người.

Dương Tiễn và Thanh Hồ Vương chiến đấu khí thế ngất trời.

Đường Tam Tạng khuyên nhủ:

- Bệ hạ, chúng ta hãy giữ khoảng cách với họ.

Tần Quân gật đầu, ôm Liễu Nhược Lai đang trong cơn hãi hùng bay lên cao.

Cửu Đầu Trùng, Đường Tam Tạng bảo vệ hai bên Tần Quân. Đế Thính, Trư Bát Giới từ góc Biên Hải thành bay đến.

Thanh Hồ Vương cười gằn:

- Ngươi định chạy đi đâu?

Thanh Hồ Vương lắc người rời khỏi Dương Tiễn lao hướng Tần Quân.

Dương Tiễn vội vàng hóa thành ánh sáng vàng đuổi theo Thanh Hồ Vương, đáng tiếc tốc độ không theo kịp.

Tần Quân ngoái đầu nhìn Thanh Hồ Vương như cơn ác mộng, chửi um sùm:

- Hồ ly già này bị điên sao? Tại sao cứ đuổi theo trẫm!

Liễu Nhược Lai mở miệng nói:

- Bỏ ta lại đi, ta sẽ liên lụy ngươi.

Với tu vi của Liễu Nhược Lai nếu rơi xuống thành dễ bị công kích của Thanh Hồ Vương ngộ thương, Thái Ất Huyền Tiên dễ dàng phá hoại Biên Hải thành. Khi đó kiến trúc lầu các sụp đổ sẽ đè chết nàng.

Tần Quân trả lời nhanh:

- Có nàng hay không đều giống nhau!

Sức nặng của Liễu Nhược Lai ở trong tay Tần Quân không khác gì tờ giấy.

Trư Bát Giới quát to:

- Ăn một gậy của lão Trư!

Đinh ba chín lưỡi vung qua, nhưng Thanh Hồ Vương quất đuôi một cái hất bay Trư Bát Giới.

Thực lực quá mức cách xa!

Tần Quân nóng ruột nóng gan:

- Chết tiệt! Cứ thế này thì sớm muộn gì trẫm sẽ chết!

Dương Tiễn mạnh nhưng không theo kịp tốc độ của Thanh Hồ Vương, những người khác thì không ngăn nổi.

Tình thế không ổn.

Tần Quân ngoái đầu nhìn Thanh Hồ Vương như hồn ma, hắn thầm hận.

Tổ cha nó! Nếu lão tử đổi vị trí với ngươi sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là tàn nhẫn!

Tần Quân thầm nghĩ:

- Hệ thống, cho trẫm đổi một cái . . .

Tần Quân chưa nói hết câu cảm giác cổ bị người bóp, Thanh Hồ Vương từ khi nào xuất hiện trước mặt hắn, khuôn mặt yêu dị tràn đầy hưng phấn, oán hận nhe răng cười.

Thanh Hồ Vương liếm môi lạnh lùng cười:

- Không ngờ ngươi cũng có hôm nay, lúc trước ngươi cũng xách ta giữa không trung như thế này, nhưng ta số lớn không chết!

Điên cuồng trong mắt Thanh Hồ Vương làm Tần Quân bực tức.

Ngươi nói nửa ngày có ngon thì nói ra trẫm đắc tội ngươi chỗ nào?

Tần Quân thầm rít gào:

- Cơ Vĩnh Sinh, còn tỉnh không vậy? Mau điều ra chân thân Cực Viêm Ma Thần, không thì ngươi và ta đều phải chết!

Tần Quân thả tay phải ra ném Liễu Nhược Lai xuống.

Liễu Nhược Lai hoảng sợ giơ tay hét lên:

- Đừng!

Không phải Liễu Nhược Lai sợ mình bị té chết mà lo lắng Tần Quân bị Thanh Hồ Vương giết chết.

Cơ Vĩnh Sinh sốt ruột nói:

- Không được, tu vi của ngươi quá kém, dù vận dụng chân thân Cực Viêm Ma Thần cũng không chịu nổi.

Chết tiệt! Chỉ cho thuê phòng không lấy tiền nhà!

Tần Quân chửi thầm, cầu cứu hệ thống. Khi hắn trao đổi với hệ thống thì hệ thống sẽ tự động che chắn Cơ Vĩnh Sinh, khiến y tạm thời không thấy suy nghĩ trong lòng hắn. Cơ Vĩnh Sinh chỉ là một lũ tàn hồn, chưa mạnh đến mức chống lại hệ thống.

Hệ thống dứt khoát nói:

- Không được, kẻ địch quá mạnh!

Tần Quân tức muốn hộc máu.

Thanh Hồ Vương bóp cổ Tần Quân giơ lên cao làm hắn không nói nên lời, không thể điều động pháp lực trong cơ thể.

Thanh Hồ Vương trào phúng cười nói:

- Chậc chậc, ngươi từng cao ngạo có từng nghĩ sẽ rơi vào kết cục như thế? Ta thấy rất lạ, tại sao ngươi trở nên yếu như vậy?

Tần Quân muốn phun nước miếng vào mặt Thanh Hồ Vương.

Mợ nó, ngươi nhận sai người!

Tần Quân tức giận phát cuồng, hắn thề mình trước kia chưa bao giờ hành Thanh Hồ Vương.

Chắc không phải tên này bị tẩu hỏa nhập ma đi?

Đúng lúc này Tần Quân bỗng nhiên cảm giác trong cơ thể nóng ran, Mệnh Vận Chi Luân xoay tít bên trên Tử Vi Đế Tinh đạo quả.

Thanh Hồ Vương đột nhiên rút tay về, tay gã bị nướng nát bấy.

Thanh Hồ Vương trợn to mắt nói:

- Sao có thể như vậy?

Thanh Hồ Vương muốn tóm lấy Tần Quân nhưng Dương Tiễn chém nhát đao từ trên trời xuống cắt ngang hai người.

Vèo!

Con mắt thứ ba của Dương Tiễn bắn ra Phá Tà Thiên Nhãn, trong lúc Thanh Hồ Vương hoảng hốt bị bắn trúng vai, máu phun ra.

Người Tần Quân phát ra ánh sáng vàng chói mắt.

Tần Quân trợn mắt há hốc mồm, không hiểu chuyện gì xảy ra:

- Cái này . . .

Tần Quân phát hiện mình không thể nhúc nhích, cả người như bị gông xiềng vô hình trói.

Thanh Hồ Vương nhìn Tần Quân lấp lánh ánh sáng vàng thì mắt đỏ ngầu:

- Lại là chiêu này, tối nay ngươi phải chết!

Sáu cái đuôi như giao long quấn quanh, vụt qua Dương Tiễn đánh hướng Tần Quân.

Dương Tiễn tức giận giơ lên đao chiến thần ba mũi nhọn chém xuống đuôi Thanh Hồ Vương, hỏa hoa tung tóe nhưng không thể chặt đứt.

Mắt thấy đuôi của Thanh Hồ Vương sắp quất trúng mặt mình, Tần Quân nhắm mắt thầm than:

- Mạng ngô tàn rồi.

Bùm!

Lực xung kích kinh khủng mắt thường trông thấy bộc phát ra từ người Tần Quân khuếch tán các hướng, đánh bay Dương Tiễn, Thanh Hồ Vương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.