Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 555: Chương 555: Trẫm chính là Tần Đế




- Sao có thể được chứ? Đây chính là Kỳ Lân chi tử đó!

- Thiếu niên này là thần thánh phương nào đây?

- Mau điều tra đi, ta muốn biết thân phận của hắn!

- Xảy ra chuyện gì vậy, người này rốt cuộc là thiên tài của thế lực nào đây?

Những đại nhân đang âm thầm quan sát nhanh chóng ra lệnh cho người khác điều tra thân phận của Tần Quân, một số người nhận ra thân phận của Tần Quân thì đang run lên, trong đó bao gồm cả Thánh Hoàng và Thánh Hậu.

- Làm sao có thể…. Tôn Lân hắn chính là tuyệt thế thiên tài ngàn năm có một của Thánh Tông kia mà!

Thánh Hậu run run nói, trên mặt chỉ toàn vẻ không dám tin.

Chỉ mới tiếp xúc một lần thôi, đối phương đã có thể dễ dàng đánh bay Tôn Lân!

Có lẽ cũng có thể là do Tôn Lân chủ quan, nhưng cũng không thể phủ nhận thực lực của Tần Quân được.

- Tần Đế….

Thánh Hoàng nghiến răng nghiến lợi nói, gã đã từng điều tra Tần Quân ở đủ mọi mặt, mặc dù biết thiên phú luyện khí của Tần Quân cũng là đệ nhất đương thời, nhưng không thể ngờ hắn đã phát triển tới mức này.

Tần Quân lạnh lùng đi mắt nhìn về phía bụi đất bay mù mịt ở trước mắt giống như một pho tượng vàng, ánh mắt của hắn quét qua tới đâu thì không hề có bất kỳ người nào dám đối mặt, ngay cả Kỳ Tà và Kim Vô Hối cũng vô thức muốn né tránh.

Khí thế vô cùng bá đạo được phô bày vô cùng rõ rệt!

- Dám sinh ra suy nghĩ thèm muốn nữ nhân của trẫm, đêm nay đừng hòng có ai cứu được ngươi!

Tần Quân lạnh lùng nói, đối mặt với Tôn Lân, hắn thậm chí còn không thèm lấy Thất Tinh Kiếm ra!

Mỗi loại thần thông của hắn đều thuộc hàng đại thần thông, vượt một cấp để chiến đấu thì có khó gì?

Ầm ầm!

Tôn Lân toàn thân bị Kỳ Lân chi hỏa bao phủ đột nhiên phóng ra từ bên trong bụi đất, trên mặt gã tràn ngập vẻ phẫn nộ, mặc dù khóe miệng có vết máu trào ra, nhưng khí thế lại khủng bố hơn so với lúc trước rất nhiều.

Trước khi Tần Quân xuất hiện, Tôn Lân có thể nói chính là thiên tài hàng đầu đương thời, không tới một trăm tuổi đã đột phá Địa Tiên cảnh, nhưng Tần Quân mới mười bảy tuổi liền đạt tới Hóa Hư cảnh đỉnh phong, ở trước thiên phú khủng bố nhường này, Tôn Lân liền trở nên ảm đạm không thôi, dù là Kim Vô Hối cũng không thể sánh bằng Tần Quân.

Nếu như Tôn Lân biết được thân phận thật sự của Tần Quân thì chắc là sẽ sợ tới mức không dám ra tay.

Người dám đối nghịch với Tần Đế gần như không hề có bất kỳ kẻ nào nhận được kết cục tốt lành cả, ngay cả Bình Thiên Yêu Tôn cũng vậy!

Đối mặt với thế tấn công của Tôn Lân, Tần Quân không lùi mà còn tiến tới, tay phải có lôi điện lượn lờ, Tử Hồng Lôi Pháp đã bị hắn tu luyện tới cảnh giới cực kỳ cao thâm, Huyền Lôi ập xuống, uy lực vô cùng.

- Đêm nay dùng ngươi làm bàn đạp cho trẫm, để cho người đời biết rõ thực lực của trẫm ra sao!

Trên gương mặt lạnh lùng của Tần Quân xuất hiện nụ cười khinh thường, tốc độ của hai người bọn họ đều cực nhanh, cơ hồ là trong nháy mắt liền đâm sầm vào nhau.

Ầm ầm!

Dưới sự trợ giúp của đoán trước tương lai, Tần Quân lại nhanh chóng tránh được đòn tấn công của Tôn Lân, đồng thời cũng đánh một quyền trúng ngực của Tôn Lân, tiếng xương gãy giòn tan vang lên rõ rệt trong bầu trời đêm.

- Phụt ——

Trong miệng Tôn Lân phun ra máu tươi, hai mắt trợn trừng, tròng mắt bị tơ máu giăng kín, toàn thân đều choáng váng.

Tại sao chứ?

Tại sao!

Tại sao tốc độ của Tần Quân lại nhanh tới như vậy, nhanh tới mức khiến cho gã cảm thấy tuyệt vọng!

Thật ra thì Tần Quân cũng không nhanh hơn gã, chỉ là đã sớm đoán được quỹ tích tấn công của gã, nhất là sau khi lĩnh ngộ được Trận Đạo Bí Tự xong thì cảm quan của bản thân Tần Quân đã tăng vọt, lại thêm đoán trước tương lai, một tu sĩ Địa Tiên cảnh như Tôn Lân dễ dàng bị hắn đùa bỡn trong tay.

Ngay tại lúc Tôn Lân sắp bay ra ngoài, Tần Quân nhanh chóng giơ tay túm lấy chân của gã, trong lúc điện quang hỏa thạch, Tôn Lân liền nhìn thấy gương mặt của Tần Quân, màu da vàng óng khiến cho hắn thoạt nhìn lạnh lùng như thần, sát ý trong mắt khiến cho trái tim của Tôn Lân đập dồn dập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Rầm!

Tần Quân nhanh chóng xoay người, một tay túm lấy Tôn Lân, nện gã thẳng xuống mặt đất như vung gậy, bụi đất bay lên tá lả, mặt đất vỡ vụn ra từng đường vằn vện như mạng nhện, tất cả mọi người nhìn thấy mà tim thắt lại, vô thức nhắm chặt hai mắt.

Ngay cả Dương Thập Thất có danh hung mãnh cũng phải rụt cổ lại.

Mẹ nó!

Hung tàn quá đi mất!

Phỏng chừng sau lần này thì Tôn Lân cũng biến dạng mất thôi.

Chúc Nghiên Khanh khẽ che miệng, không ngờ Tần Quân lại lợi hại tới vậy, nàng biết rõ Tôn Lân đại biểu cho cái gì, đệ nhất nhân trẻ tuổi của Thánh Tông, nhân tài kiệt xuất của Thánh Triều, người như vậy cư nhiên lại bị Tần Quân đánh tới mức không có sức đánh trả.

Rầm!

Tần Quân đạp một cước lên lưng của Tôn Lân, máu tươi tuôn ra ồ ạt từ trong cơ thể của Tôn Lân, toàn thân gã đều run lên, rõ ràng là không hề dễ chịu.

- Các ngươi có biết trẫm là ai không?

Tần Quân quét mắt nhìn về phía đám người đang há mồm trợn mắt ra nhìn, sau đó thản nhiên hỏi, đám thiên tài nghe thấy vậy thì đều nuốt nước bọt.

Kỳ Tà nhìn chằm chằm vào Tần Quân, hai tay siết chặt thành quyền, gã đã đoán được là Tần Quân rất mạnh, nhưng không thể nào ngờ lại mạnh tới như vậy, thậm chí trong lòng gã còn sinh ra cảm giác vô lực.

Biểu hiện của Kim Vô Hối cũng giống với Kỳ Tà, rất muốn rút kiếm ra, nhưng lại không dám rút kiếm.

- Chà chà, quả thực có phong thái của ta năm xưa.

Dịch lão đầu tặc lưỡi nói.

- Thời đại này thật là ít thiên tài quá đi mất, chế độ hoàng triều và vương quốc đã hạ chế toàn bộ sự phát triển của nhân tộc.

Dịch lão đầu cảm khái vạn phần.

Vạn năm trước chỉ có chính ma lưỡng đạo, không hề có Thánh Triều, cũng không có hoàng triều, khắp nơi đều có cơ duyên.

Từ sau khi Thánh Triều thành lập tới nay thì phong ra hoàng triều, tuy rằng hoàng triều cũng có khí vận, linh khí cũng càng nhiều, nhưng các loại tư nguyên lại bị hạn chế cực kỳ nặng nề.

- Trẫm chính là Tần Đế!

Thanh âm của Tần Quân vang vọng khắp bầu trời đêm, ngay cả người ở bên ngoài Thánh Long tửu lâu cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

- Trẫm chính là Tần Đế!

Thanh âm của Tần Quân vang vọng khắp mấy quảng trường xung quanh, đám khách khứa trong đình viện đều ngây người, đám tu sĩ vây xem ở bên ngoài cũng dại ra, những vị đại nhân vật đang âm thầm quan sát thì cũng trừng to hai mắt, bộ dạng giống như mình đang nghe nhầm vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.