Tần…. Tần Đế?
Ồ!
Toàn bộ Thánh Thành lúc này liền sôi trào, đám tu sĩ ở xung quanh đều kinh hô thành tiếng.
- Sao có thế chứ? Sao Tần Đế lại tới đây?
- Hắn chính là Tần Đế trong truyền thuyết sao? Quả nhiên là hoàng đế thiếu niên!
- Chẳng trách hắn có thể dễ dàng trấn áp Kỳ Lân chi tử như vậy!
- Cái gì mà chẳng trách! Tần Đế có thể trấn áp được Kỳ Lân chi tử chẳng phải đang chứng tỏ hắn chính là đệ nhất thiên tài đương thời à?
- Bớt nói nhảm đi, bây giờ ngươi mới biết hay sao? Thần tượng à! Rốt cuộc cũng có thể tận mắt nhìn thấy hắn rồi!
Đám khách khứa trong đình viện có người kích động, có kẻ hoảng sợ, cũng có người quỳ rạp xuống tại chỗ, trên mặt tràn ngập vẻ sùng bái.
Từ lúc Tần Đế nổi danh tới nay, bất giác cũng thu hoạch được không ít tín đồ.
Bất luận là ở nơi nào, mọi người đều ngưỡng mộ cường giả, mà Tần Quân lại là một trong những vị hùng chủ có khả năng uy hiếp tới Thánh Triều cả vạn năm nay.
Các cung điện bên trên Thánh Hoàng Phong đều phát ra tiếng kinh hô.
Thánh Tông cũng trở nên xôn xao.
Thần Tướng Cung thì sôi trào.
Dù là màn đêm cũng không che giấu được quang mang của Tần Quân.
Tên tuổi của Tần Đế truyền tới đâu thì nơi đó đều không thể nào bình tĩnh được!
- Trẫm cũng muốn tham gia Quan Thiên Đại Hội!
Tần Quân nhìn khắp toàn trường, kiêu ngạo cười nói, giống như đang hạ chiến thư cùng với tất cả thiên tài ở nơi này.
Tầm mắt hắn quét tới đâu thì người ở đó đều rối rít cúi đầu, chỉ có Kim Vô Hối là cố cưỡng chế lại nỗi sợ mà đối mặt cùng Tần Quân.
Nhìn thấy Kim Vô Hối, Tần Quân nhếch môi, thầm nghĩ:
- Ngươi chạy không thoát đâu! Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ đi theo trẫm thôi!
- Bệ hạ ở trong đồng lứa đúng là nổi tiếng thật đấy.
Cửu Linh Nguyên Thánh cảm thán nói.
Ngay cả Dịch lão đầu cũng không đi vùi dập Tần Quân, mà gật đầu đồng ý.
Trong mắt Hằng Nga lóe lên dị sắc, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là ý trời muốn ta hạ phàm đi theo Tần Quân?
Thổ Hành Tôn thì không ngừng nịnh nọt, đương nhiên lần này thì gã là thật lòng khen ngợi.
Kỳ Lân chi tử, từ khi đi vào Thánh Thành tới nay bọn họ đã nghe nói tới cái tên này biết bao nhiêu lần, nhưng ở trước mặt Tần Quân thì lại chẳng là cái gì hết.
- Không được! Trẫm phải ra mặt mới được!
Thánh Hoàng vội vàng nói, nếu cứ tiếp tục như vậy thì nói không chừng Tần Quân sẽ giết hết sạch đám thiên tài ở yến hội mất, đây chính là những trụ cột tương lai của Thánh Triều!
Thánh Hậu hội vàng kéo gã lại, trầm giọng nói:
- Không thể được, người của Thần Điện còn chưa tới đây, vạn nhất Tần Đế muốn giết chết ngươi thì phải làm sao bây giờ?
Thánh Cơ cũng vội vàng đứng dậy ngăn cản, nói:
- Xin bệ hạ hãy nghĩ lại!
Tần Đế vốn có tiếng là to gan lớn mật, trước đó Thánh Hoàng còn có thể mang quyền tấn cấp thành hoàng triều để áp chế hắn, còn lần này thì sao?
Mặc dù gã đã có Thần Điện làm chỗ dựa, nhưng Tần Đế cũng không phải kẻ ngu, nếu như người của Thần Điện tới đây, phỏng chừng Thánh Hoàng đã sớm dẫn người tới giết hắn rồi.
Thánh Hoàng tỉnh táo lại, hít sâu một hơi, sau đó ngồi xuống.
Bên kia, Tần Quân giẫm lên Tôn Lân, lạnh giọng mỉa mai:
- Uy phong khi nãy chạy đi đâu mất rồi?
Sau khi Tôn Lân nhìn thấy Chúc Nghiên Khanh và Tần Quân thân mật với nhau thì không chỉ không biết điều lặng lẽ rút lui mà còn xông tới, không nói một lời liền để lộ ra sát ý, Tần Quân giết gã cũng không cảm thấy có chút áp lực tâm lý nào.
Tôn Lân nằm trên mặt đất, gương mặt vặn vẹo, trong mắt hừng hực liệt diễm, trong lòng bị sát ý tràn ngập bao phủ.
- Ta không cam lòng! Ta muốn giết chết hắn!
Trong lòng Tôn Lân gầm lên, ra sức nhấc hai tay lên, nhưng chân của Tần Quân lại giống như thái sơn, ép cho gã không thể động đậy.
Bản thân Tần Quân đã là thể tu, Bất Diệt Thánh Thể cùng với tiên thiên thổ nạp pháp mà Hao Thiên Khuyển dạy cho hắn, khiến cho bản thân hắn đã là một quái vật hình người, chỉ bằng lực lượng thì dù là Dương Thập Thất cũng chưa chắc có thể hơn được hắn.
Kỳ Lân chi hỏa điên cuồng trào ra từ bên trong cơ thể của Tôn Lân, khí tức của gã lại bắt đầu tăng vọt.
Ánh mắt Tần Quân lóe lên, nhưng cũng không giết chết Tôn Lân ngay lập tức.
- Hắn đang đợi cái gì chứ?
Kỳ Tà đột nhiên đứng phắt dậy, khí tức do Tôn Lân phát ra khiến cho gã cũng cảm thấy bất an, nhưng Tần Quân dường như lại không hề để ý tới, điều này khiến cho gã không hiểu nổi.
Chẳng lẽ Tần Quân đã tự phụ tới mức mù quáng rồi hay sao?
Ai mà không biết bên trong cơ thể Tôn Lân cất giấu Kỳ Lân chi hồn, nếu như kích hoạt thì cho dù là mấy cường giả Thiên Tiên cảnh cũng khó mà có thể đỡ nổi.
Tần Quân cũng bất động thanh sắc lấy Ngân Long Tru Hồn Thương ra, tuy rằng gần đây hắn chăm chỉ luyện tập kiếm đạo, nhưng thương pháp mới là thứ hắn am hiểu nhất.
Mà Ngân Long Tru Hồn Thương này tuy phẩm giai không cao, nhưng có được một đặc tính, đó chính là nuốt hồn có thể phát triển được, đối với điểm này, Tần Quân vẫn chưa hề quên.
- Hệ thống, thứ bên trong cơ thể của kẻ này thật sự chính là Kỳ Lân chi hồn sao?
Tần Quân thầm hỏi, lỡ như bị lừa thì phải làm sao bây giờ?
- Đúng vậy!
Câu trả lời của hệ thống khiến cho Tần Quân cảm thấy nhẹ nhõm.
Đúng lúc này, thân thể của Tôn Lân chợt động, lực lượng cường đại tới mức Tần Quân căn bản không trấn áp được.
- Kỳ Lân lực lượng sao…
Tần Quân nheo mắt nghĩ, cùng lúc đó, Kỳ Lân chi hỏa bắt đầu biến ảo, rất nhanh liền ngưng tụ thành hình dạng Hỏa Kỳ Lân, cao chừng bốn thước, cúi đầu gầm lên với Tần Quân, thần võ bất phàm.
Đám khách khứa ở đây đều mở to mắt ra nhìn, tuy rằng Kỳ Lân này là dùng hình thái liệt diễm sinh ra, nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy tâm linh rung động.
Tần Quân lui về sau một bước, Tôn Lân loạng choạng đứng dậy, gã xoay người nhìn về phía Tần Quân, lúc này gã đã không còn giữ được phong độ tuấn dật lúc trước nữa, mà chỉ tràn ngập vẻ thô bạo và tà khí.
Nhìn thấy Tôn Lân biến thành như vậy, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
- Chậc chậc, con Kỳ Lân này xem ra không phải thứ tốt lành gì.
Dịch lão đầu tặc lưỡi nói, Cửu Linh Nguyên Thánh và Hằng Nga đều chuẩn bị ra tay bất kỳ lúc nào, Thổ Hành Tôn thì chui vào trong lòng đất.
- Con Kỳ Lân này không rõ lai lịch, từ trên trời giáng xuống, giáng sinh ở Thánh Tông, cũng không biết là họa hay phúc nữa.
Thánh Cơ nói với vẻ sầu lo, Thánh Hậu nghe xong thì hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của Thánh Hoàng thì lóe lên, nhìn vào con Hỏa Kỳ Lân ở bên trong thủy tinh cầu, trong lòng gã bất giác liền sinh ra cảm giác chán ghét.