Cơ Bất Bại nhìn xuống Trấn Thủ Giả, cười khẩy nói:
- Chỉ có một lý do, lão tử tên Cơ Bất Bại!
Khóe mắt Cơ Bất Bại liếc hướng Phục Hy ở phía xa liên tục bị sét tím to đánh trúng.
Cơ Bất Bại vui mừng nói:
- Thánh khí đang ngưng tụ, tiểu tử này đã có thể thành thánh rồi.
Dù gì trong thời gian này Cơ Bất Bại chỉ điểm Phục Hy rất nhiều, nếu y không thể thành thánh thì rất có lỗi với gã.
Trấn Thủ Giả chậm rãi đứng dậy, khói đen cuộn trào quanh người như con rồng đen bảo vệ.
Trấn Thủ Giả lạnh lùng nói:
- Cơ Bất Bại, ngươi nghĩ mình thật sự bất bại sao?
Trước khi Trấn Thủ Giả chưa dung hợp Thời Không Tuyệt Địa cũng là nhân vật oai phong một cõi vũ trụ, nhưng ở nơi này quá lâu khiến ký ức trước kia phai mờ.
Trấn Thủ Giả vỗ mạnh xuống đất.
Tất cả xương trắng trong vòng vạn dặm bay lên, tự động lắp ráp hình thành các bộ xương hoàn chỉnh.
Chốc lát sau, mấy ngàn vạn bộ xương lắp ráp trọn vẹn. Có khung xương của các tộc người, yêu, thú, rồng, chúng nó nhìn Cơ Bất Bại, mắt rực cháy lửa màu lam như đến từ cửu u địa ngục.
Cơ Bất Bại không hề bối rối, ngược lại cười khẩy nói:
- Đây là thứ ngươi ỷ lại?
Trấn Thủ Giả hừ lạnh, chậm rãi đứng thẳng người:
- Tất nhiên là không!
- A!
Khói đen quanh người Trấn Thủ Giả chui nhanh vào ngàn vạn bộ xương, tựa như cái lưới đen phô thiên cái địa lan tràn.
Khói đen là khí ác oán, nếu dính phải nó tinh thần sẽ bị lạc, bị sát niệm, oán khí vô tận chiếm cứ ý thức.
Bị khí ác oán bao bọc, những xác chết bắt đầu ngưng tụ thân thể, các cặp mắt xanh lè trong khói đen trông rất kinh dị.
- Thú vị!
Cơ Bất Bại hóa thành mũi tên nhọn xuyên qua ngàn vạn thi cốt, nháy mắt đến trước mặt Trấn Thủ Giả, một chân đạp xuống vai gã.
Bùm!
Đất vỡ nát, như núi lửa phun trào phủ lên vạn dặm, mọi thứ trong phạm vi nháy mắt hóa thành hư vô. Cơ Bất Bại, Trấn Thủ Giả biến mất.
Phục Hy chợt mở mắt ra, pháp lực vô thượng hội tụ thành cột khí bắn lên cao đánh tan tia chớp tím sắp giáng xuống.
Phục Hy quát to, thanh âm như thần minh tuyên cáo thiên địa:
- Ta muốn thành thánh! Ta muốn thành thánh! Ta là Thánh Nhân!
Khí thế của Phục Hy lên cao vùn vụt, đám người Tần Quân ở thật xa cũng cảm nhận được.
Chúc Dung kích động nói:
- Phục Hy sắp thành thánh!
Chúc Dung ở bên Phục Hy lâu nhất, ân oán kiếp trước đã xóa bỏ, giờ thành bằng hữu tốt.
Nếu Phục Hy thành thánh thì có lợi cho họ, trong nguy hiểm họ rất cần y thành thánh.
Từng đợt tia chớp màu tím thô vạn trượng liên tiếp giáng xuống vô cùng cuồng bạo như muốn đánh chìm mặt đất, thiên uy khủng bố tràn ngập thiên địa.
Phục Hy cất Phượng Hoàng Cầm, ngửa đầu hú dài, pháp lực tụ thành cột dài màu trắng triệt tiêu từng tia chớp tím.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cả thiên địa rung lắc bần bật, uy áp vô thượng khiến vô số sinh linh trong Thời Không Tuyệt Địa run cầm cập.
Phục Hy ở trong Thời Không Tuyệt Địa mấy vạn năm, đột phá Bán Thánh, sau khi nhận Cơ Bất Bại chỉ điểm lĩnh ngộ thánh đạo, nên căn cơ của y khá vững chắc, nếu thành thánh sẽ không quá yếu.
Trong phế tích, Cơ Bất Bại đạp trên ngực Trấn Thủ Giả mặc cho ngàn vạn thi cốt biến thành hung vật nhào tới, tất cả bị pháp lực của gã chấn vỡ. Mắt Cơ Bất Bại tràn ngập mong chờ nhìn Phục Hy ở phía xa.
Phục Hy thành thánh là chuyện tốt cho Cơ Bất Bại, vì y là thân tín của Tần Quân, y thành thánh sẽ giúp đỡ họ tìm Thánh Môn báo thù.
Cơ Bất Bại hiểu biết Thánh Môn khá phiến diện, năm xưa Thánh Môn chỉ phái ra một phần thế lực đã tiêu diệt Cực Viêm Ma Thần, không ai biết Thánh Môn mạnh đến mức nào.
Tần Quân hưng phấn nhìn:
- Thánh Nhân thứ nhất dưới tay trẫm!
Phục Hy được Tần Quân triệu hoán ra, bản thân đỉnh cao không chạm tới mức Bán Thánh. Sau khi được Tần Quân bồi dưỡng Phục Hy sắp đột phá Thánh Nhân, người bình thường sẽ không hiểu cảm giác thành tựu dưỡng thành một người.
Nếu không vì Tần Quân thì Phục Hy làm sao rơi vào Thời Không Tuyệt Địa?
Nếu không vì Tần Quân thì sao Cơ Bất Bại chỉ điểm cho Phục Hy?
Mọi chuyện mọi thứ đều có nhân quả.
Tần Quân tin sau này dưới tay hắn sẽ xuất hiện càng nhiều Thánh Nhân nữa, hắn từng buông lời ngông cuồng bảo ‘toàn dân đều là thánh’, sớm muộn gì câu đó không chỉ là nói chơi!
Ong ong ong ong ong!
Thanh âm như hồng chung nổ vang, biển lôi vân không giới hạn tụ thành khuôn mặt người, chỉ thấy rõ đường nét khuôn mặt vô cùng thần uy.
Chúc Dung kinh kêu:
- Đó là cái gì?
Khuôn mặt to lớn phủ lên khung trời làm Chúc Dung rợn tóc gáy, cảm giác kinh dị khó tả tràn ngập trong tim.
Đế Tuấn, Huyền Đô nhíu chặt mày.
Tần Lăng Mệnh nuốt nước miếng nhìn, với tu vi Đại La Kim Tiên khi nhìn khuôn mặt to trên trời làm Tần Lăng Mệnh sợ run.
Con ngươi Tần Quân co rút, không hiểu sao nhìn khuôn mặt to trên trời làm hắn nhớ dến tình hình lúc đối diện Vận Mệnh Chi Nhãn.
Hay hai bên có mối liên quan gì?
Trong khi cả nhóm suy nghĩ lung tung thì khuôn mặt to trên trời quát lớn:
- Nơi đây không thể thành thánh!
Thanh âm vang vọng Thời Không Tuyệt Địa, sinh linh trong vô số giới diện đều nghe thấy. Trong một số giới diện có sinh linh chưa bị lạc mất tâm trí.
- Thành thánh?
- Ai dám thành thánh trong Thời Không Tuyệt Địa?
- Giọng nói đó là sao?
- Thành thánh . . . cái gì?
Trong vũ trụ không phải vạn linh đều biết Thánh Nhân, đa số sinh linh thậm chí cho rằng Nhập Thánh là mạnh nhất.
Khuôn mặt to trên trời uy hiếp nhưng sắc mặt Phục Hy như thường, pháp lực vẫn đang tăng vọt.
Khó khăn lắm mới chờ đến cơ hội thành thánh, sao y có thể bỏ cuộc?
Phục Hy phớt lờ hết, tiếp tục cảm ngộ thánh đạo, tinh luyện pháp lực dồi dào trong người.
Pháp lực của Phục Hy tăng vọt, bắt đầu biến chất.
Pháp lực của Thánh Nhân khác biệt, câu dưới Thánh Nhân đều là con kiến chưa bao giờ là vui đùa. Không khoa trương khi nói dù có bao nhiêu Hiển Thánh cũng không giết được một Thánh Nhân.
Vạn kiếp bất tử, vạn kiếp bất diệt!
Bởi vì Phục Hy đi đường lấy lực chứng đạo, dù thiên đạo tan vỡ thì y vẫn có hy vọng sống sót. Thánh Nhân công đức thì khác, mệnh cơ quấn quýt với thiên đạo, thiên đạo trường tồn thì bọn họ vĩnh sinh.
Khuôn mặt to trên trời nhìn Phục Hy vẫn cứ thành thánh thì trở nên dữ tợn, vô số cốt mâu thò ra từ khuôn mặt lơ lửng trên đầu Phục Hy, phủ lên ngàn vạn dặm khiến người sợ.
Đưa mắt nhìn không đếm hết được số cốt mâu là ngàn vạn hay hàng ức.
Vù vù vù vù vù!
Vô số cốt mâu đổ ập xuống như cơn mưa to đầu tiên khi khai thiên, khí thế bàng bạc, oanh diệt hết thảy.