Phục Hy vụt ngẩng đầu, hai tay đẩy lên, pháp lực hóa thành sóng biển màu trắng dâng lên bao trùm người y va chạm với mấy ức cốt mâu. Tiếng nổ đinh tai nhức óc, ánh sáng chói lòa bừng lên, vô số hung vật run rẩy nhìn cảnh này.
Trấn Thủ Giả ở dưới chân Cơ Bất Bại run giọng nói:
- Sao có thể . . . Hắn thật sự muốn thành thánh . . .
Chỉ riêng Cơ Bất Bại là Trấn Thủ Giả đã không đánh lại, nếu thêm một Thánh Nhân thì thôi gã tự sát cho rồi.
***
Tù Mệnh Ngục.
Biển mây mênh mông, các đỉnh núi nhô ra. Tử Đạo nằm trên đỉnh một ngọn núi, mái tóc dài cuồng dã trải dưới thân như tấm thảm. Tử Đạo nhàn nhã chợp mắt, hưởng thụ gió mát thổi.
Tử Đạo mở bừng mắt ra, hai tia sáng đỏ chợt lóe.
Tử Đạo gượng ngồi dậy quay đầu nhìn hướng tây:
- Hơi thở này . . . có Thánh Nhân đang chiến đấu? Không lẽ là Thời Không Tuyệt Địa . . .
Tử Đạo ở trong Tù Mệnh Ngục nhiều năm, sớm biết nơi này nối liền với Thời Không Tuyệt Địa. Nhưng Tử Đạo chưa đi Thời Không Tuyệt Địa bao giờ, trước kia vì quá yếu, hiện tại thì vì sau khi biến mạnh biết càng nhiều càng sợ.
Tù Mệnh Ngục đã khủng bố như vậy, Thời Không Tuyệt Địa bản gốc của nó càng là luyện ngục thế nào?
Tử Đạo sờ cằm suy tư:
- Thời Không Tuyệt Địa rốt cuộc có lai lịch gì? Tại sao có hai Thánh Nhân xằng bậy đánh nhau ở bên trong?
Tử Đạo bỗng rất muốn xông vào Thời Không Tuyệt Địa xem thử, nhưng gã cảm giác nếu đi vào Thời Không Tuyệt Địa sẽ bị dính nhân quả lớn, rất rắc rối.
Lại qua một đoạn thời gian.
Tử Đạo mới nhắm mắt chợt trợn to, gã khó tin la lên:
- Không thể nào! Có người thành thánh trong Thời Không Tuyệt Địa?
Tức là trong Thời Không Tuyệt Địa sẽ có ba Thánh Nhân!
Cái này là đánh giá bảo thủ.
Tử Đạo híp mắt lại bay đi hướng tây, gã không kiềm nén tò mò được nữa, muốn đi Thời Không Tuyệt Địa nhìn kỹ hơn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cốt mâu vô cùng tận bắn ra từ khuôn mặt to trên trời đâm vào cột khí pháp lực của Phục Hy, thiên địa rung bần bật tùy thời sụp đổ.
Các khe nứt không gian bị chấn rách, vô số huyền lôi vặn vẹo trong khe nứt không gian. Nhóm Tần Quân căng thẳng thần kinh nhìn.
Không chừng chưa chờ đến Phục Hy thành thánh thì bọn họ đã bị thời không loạn lưu treo cổ.
Cột khí pháp lực của Phục Hy dần tăng vọt, đường kính mấy ngàn trượng không ngừng đẩy lên trên. Các cây cốt mâu bị đánh bật ra bắn hướng các góc thiên địa.
Trấn Thủ Giả nhìn nóng ruột nóng gan, muốn gượng dậy bất đắc dĩ chân phải của Cơ Bất Bại nặng trịch đè gã không thể nhúc nhích, đất đá dưới thân không ngừng vỡ nát mà gã không vùng thoát được.
Cơ Bất Bại nhìn Trấn Thủ Giả, cười khẩy nói:
- Bỏ cuộc đi, đường thành thánh của hắn đã là thế không thể đỡ. Nếu ta không đoán sai thì ngươi và Huyền Đương có quan hệ, tại sao lưu lạc đến mức này?
Bị Cơ Bất Bại hỏi, người Trấn Thủ Giả run lên, không còn vùng vẫy nữa, dường như bị chọt trúng bí mật.
- Ngươi đã là Thánh Nhân nhưng cam lòng làm con rối cho Tuyệt Địa?
Trấn Thủ Giả lặng im, rũ mắt xuống không dám đối diện với Cơ Bất Bại.
Cơ Bất Bại hừ lạnh một tiếng, châm chọc:
- Thật là mất mặt giùm Huyền Đương, hổ thẹn thay cho tiền bối nhân tộc.
Mắt Trấn Thủ Giả bỗng bắn ra tia hung ác, vụt ngẩng đầu tức giận quát:
- Câm mồm! Ngươi không biết gì cả!
Khí thế cực kỳ cuồng bạo bộc phát từ người Trấn Thủ Giả, vượt qua lúc trước, hất bay Cơ Bất Bại. Khí ác oán như rồng xoay quanh người, khuôn mặt Trấn Thủ Giả trở nên vô cùng dữ tượn, mắt đỏ ngầu.
Trấn Thủ Giả chậm rãi đứng dậy, đất đá vụn bị khí thế của gã chấn bay lên. Khí ác oán màu đen như ngọn lửa lan tràn mặt đất.
Trấn Thủ Giả không lao vào Cơ Bất Bại mà giẫm mạnh chân phải xông hướng Phục Hy đang độ kiếp ở phía xa.
Tốc độ của Trấn Thủ Giả siêu nhanh, chớp mắt đã lao tới trước mặt Phục Hy, thô bạo đụng tán cột khí pháp lực.
Phục Hy quay đầu lại, trợn to mắt, hiển nhiên không ngờ Trấn Thủ Giả đột nhiên giết tới.
Cơ Bất Bại bỗng xuất hiện phía bên phải hai người, tư thái Cực Viêm Ma Thần bá khí khiếp người, gã giơ cao nắm đấm phải đập mạnh vào mặt Trấn Thủ Giả.
- Phụt!
Trấn Thủ Giả hộc máu bay ra ngoài, lực lượng của Cơ Bất Bại quá mạnh đấm gã đụng nát bình chướng không gian, biến mất trong thời không loạn lưu.
Cơ Bất Bại bỏ lại một câu rồi chui vào lỗ thủng không gian truy sát Trấn Thủ Giả:
- Yên tâm thành thánh đi!
Mặc dù Cơ Bất Bại hành thảm Trấn Thủ Giả nhưng rất khó giết gã hoàn toàn, cực kỳ khó khăn để giết một Thánh Nhân.
Phục Hy sửng sốt sau đó mỉm cười tự tin nói:
- Yên tâm, ta đã thành thánh!
Cùng với tiếng quát to, Phục Hy phát ra cột khí pháp lực chợt khuếch trương nhanh đâm thẳng lên tầng mây, đánh tan vô số cốt mâu.
Bùm!
Cột khí pháp lực đánh vào khuôn mặt to trên trời, cuồng thô bạo đánh tan khuôn mặt, biển mây cuồn cuộn như trời bị đụng thủng.
Cùng lúc đó, nhóm Tần Quân cảm giác hơi thở của Phục Hy bỗng thay đổi.
Lúc trước cường đại vô cùng, hiện tại thần thánh không thể chạm vào.
Mọi người không cách nào hình dung cảm nhận giờ phút này, cảm giác Phục Hy hoàn toàn lột xác phàm, ngang với thiên đạo.
Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:
[Đinh! Chúc mừng túc chủ bồi dưỡng ra vị Thánh Nhân thứ nhất, thưởng cho túc chủ một lần cơ hội thức tỉnh cực hạn.]
Tần Quân hít thở dồn dập.
Thức tỉnh cực hạn!
Bây giờ Tần Quân đã tích lũy hai lần cơ hội thức tỉnh cực hạn.
Giờ phút này lòng Tần Quân bành trướng, các mục tiêu ba ngàn đại thế giới, Ma Minh, Thánh Môn, Tù Mệnh Đế Tôn vụt qua trước mắt hắn.
Mắt Tần Quân sáng rực nhìn Phục Hy ở phía xa, thì thào:
- Huy hoàng của trẫm chỉ mới bắt đầu!
Tần Lăng Mệnh ở bên cạnh ngạc nhiên nhìn Tần Quân.
Đế Tuấn, Chúc Dung, Huyền Đô kích động nhìn Phục Hy.
Cột khí pháp lực đánh tan biển mây, vô số sen vàng nhẹ nhàng rắc xuống, dường như có nhiều bóng tiên xuyên qua, ngay sau đó dải sáng bảy sắc chiếu xuống, tựa như bão táp qua đi ánh sáng đến.
Phục Hy vung ống tay áo, cột khí pháp lực biến mất, sen vàng bay hướng y.
Đây là thiên đạo chúc mừng, chúc mừng Phục Hy thành thánh phúc ngang với trời.
Phục Hy nhắm mắt lặng lẽ cảm nhận khác biệt sau khi thành thánh.
Mấy ngàn hung vật đứng im không nhúc nhích lại cuồng bạo, có con lao vào Phục Hy, có con giết hướng nhóm Tần Quân, thiên địa lại tràn ngập trong tiếng gầm gừ.
Đế Tuấn che trước mặt mọi người, hai tay nhanh chóng ngưng tụ ra hai Thái Dương Thần Lâm:
- Phiền quá!
Thái Dương Thần Lâm thoáng chốc đường kính hơn ngàn thước, vẫn đang trướng lớn, nhiệt độ cao khủng bố làm Huyền Đô thụt lùi.