Sa Ngộ Tịnh trầm giọng nói, dù sao thì gã ở Phật Môn cũng mấy chục năm, lại thêm bản thân cũng đã tu hành mấy trăm năm nay, cho nên hiểu khá rõ về đạo quả.
Tần Quân vội vàng hỏi:
- Trẫm phải chuẩn bị thế nào đây, lại đột phá kiểu gì?
- Mỗi người đều có con đường tu đạo riêng của mình, cũng có nhân quả của riêng mình, bước vào Địa Tiên, ắt không thể thiếu được phải nhìn thấu nhân quả trước kia, bệ hạ trước tiên phải chuẩn bị cho tốt những thứ này, sau đó lại ngồi thiền tĩnh tâm lĩnh hội nó.
Sa Ngộ Tịnh cười nói, Tần Quân nghe xong đầu óc quay mòng mòng không hiểu gì.
Ngươi có thể nói rõ hơn một chút được hay không?
Bất quá hắn vẫn hỏi Sa Ngộ Tịnh xem nên chuẩn bị thứ gì trước.
Độ trung thành của Sa Ngộ Tịnh đã tới cao nhất, tuyệt đối sẽ không lừa gạt hắn.
Sa Ngộ Tịnh lập tức đi tới trước bàn, cầm giấy bút viết ra một danh sách dài dằng dặc, Tần Quân nhìn mà thấy mắt cũng hoa lên, những thứ này là cái gì đâu, sao mà chưa nghe nói qua bao giờ thế này.
Đúng lúc này, Thổ Hành Tôn đột nhiên chui ra từ trong góc phòng, hắn vội vàng nói:
- Không xong rồi! Bệ hạ, tên cường giả Thần Điện kia đang bay về phía Thánh Tông!
- Cái gì?
Tần Quân biến sắc, vội vàng đi ra khỏi phòng, tới sát vách gọi Cửu Linh Nguyên Thánh và Dịch lão đầu.
Chuẩn bị đi tới Thánh Tông!
Từ ngày tên Tử Hán Hầu kia tới đây đến giờ, vẻ mặt của Cửu Linh Nguyên Thánh đều cực kỳ ngưng trọng, nói rõ đối phương rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả gã, Hằng Nga tuyệt đối không thể nào chống lại được.
Nhóm năm người nhanh chóng bay về phía Thánh Tông!
…
Thánh Tông Phong cách Thánh Thành chừng mấy trăm dặm.
Tử Hán Hầu kia đạp không đi về phía Thánh Tông, theo sau là Thánh Hoàng mặt mày mướt mồ hôi lạnh.
- Đại nhân, Thánh Tông chỉ là một nơi tu hành, ngươi cần gì tự mình tới đó?
Thánh Hoàng dè dặt hỏi.
- Tối hôm qua lúc trăng lên cao, ta đột nhiên cảm giác được có một cỗ khí tức truyền tới từ Thánh Tông, cổ khí tức này rất hấp dẫn, cho nên ta nhất định phải tới đó xem thử.
Tử Hán Hầu cười nói, ngữ khí không cho phép Thánh Hoàng dám phản bác.
Thánh Hoàng muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ có thể thở dài.
Trong lòng lại mắng tổ tiên mười tám đời nhà Tử Hán Hầu mấy chục lần!
Ta mời ngươi tới đây để tiêu diệt Tần Đế, ngươi giỏi rồi, cả ngày trầm mê trong nữ sắc không nói, bây giờ còn chạy loạn khắp nơi!
Trong lòng Thánh Hoàng cảm thấy ủy khuất muốn chết, đồng thời cũng oán hận luôn cả Thần Điện, gã hoài nghi Thần Điện cố ý phái tên Tử Hán Hầu này tới đây để chèn ép gã.
Rất nhanh, bọn họ liền bay tới Thánh Tông Phong.
Trong một đình viện ở gần Thánh Tông Phong, Hằng Nga đột nhiên đứng phắt dậy, khiến cho Chúc Nghiên Khanh đang nhắm mắt tu luyện ở bên cạnh cũng giật mình mở to hai mắt.
- Hằng Nga tỷ, có chuyện gì vậy?
Chúc Nghiên Khanh dè dặt hỏi, khí tức mà Hằng Nga để lộ ra ngoài khiến cho nàng cảm thấy sợ hãi.
- Ngươi trở về phòng trước đi đã!
Hằng Nga nhìn về phía Thánh Thành trầm giọng nói, Chúc Nghiên Khanh còn muốn hỏi thêm gì đó, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Hằng Nga không đúng lắm, đành phải đứng dậy trở về phòng.
- Cổ khí tức này…. Chẳng lẽ là người của Thần Điện?
Hằng Nga thì thào tự nói.
Không bao lâu sau, tên Tử Hán Hầu kia và Thánh Hoàng liền xuất hiện ở trước mắt của nàng.
Tử Hán Hầu thản nhiên liếc mắt nhìn qua, lúc ánh mắt rơi lên người Hằng Nga thì không cách nào dời đi được nữa.
Nữ tử này thật xinh đẹp!
Khí tức cũng thật mê người!
Trong mắt Tử Hán Hầu lóe ra vẻ tham sắc khiến người ta cảm thấy lạnh gáy, gã khẽ cười nói:
- Ngươi tên là gì, cư nhiên có tu vi Thái Ất Kim Tiên cảnh, trong cơ thể còn chứa đựng Thái Âm Chi Tinh nữa!
Thái Âm Chi Tinh
Trên mặt Thánh Hoàng tràn ngập vẻ nghi hoặc, nhưng lại hưng phấn nhiều hơn, không ngờ người của Tần Đế lại xuất hiện ở nơi này.
Lấy tu vi và dung mạo của nữ tử này, Tần Đế nhất định sẽ tới đây cứu viện.
Tới lúc đó thì có thể để cho Tử Hán Hầu diệt trừ Tần Đế luôn một thể!
Nghĩ tới đây, tâm tình của Thánh Hoàng lại sáng láng trở lại như đã xua tan mây mù mấy ngày qua.
- Người của Thần Điện?
Hằng Nga lạnh giọng hỏi, khí tức của Thái Ất Kim Tiên cảnh đột nhiên bộc phát, khiến cho lá rụng và cánh hoa ở trong đình viện đều bay lên.
- Ta chính là Tử Hán Hầu của Thần Điện!
Tử Hán Hầu liếm môi cười nói.
Tử Hán Hầu?
Ánh mắt của Hằng Nga trở nên ngưng tụ, nàng có thể cảm giác được ánh mắt của tên Tử Hán Hầu kia nhìn về phía mình tràn ngập ác ý, nhất là khi đối phương nhắc tới Thái Âm Chi Tinh.
- Xem ra nhất định phải đánh một trận rồi.
Nghĩ vậy, quanh thân của Hằng Nga liền xuất hiện quang mang nhàn nhạt, khiến cho nàng nhìn qua giống như có thể mọc cánh hóa tiên bất kỳ lúc nào.
Khí tức của Thái Ất Kim Tiên cảnh vừa phát ra thì toàn bộ Thánh Tông Phong đều run lên, Chúc Nghiên Khanh đang ở trong phòng lo lắng nhìn ra cửa sổ, nàng có thể nhìn ra được tên Tử Hán Hầu kia không dễ chọc.
Sắc mặt của Thánh Hoàng trở nên âm trầm, không ngờ nữ tử này cũng là cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh, tâm tình của gã liền cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Gã đã sống hơn vạn năm mà mới chỉ là Thái Ất Kim Tiên cảnh nhất trọng, bên cạnh Tần Quân thì đã có bốn cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh tụ tập, quan trọng nhất chính là Tần Quân vẫn còn chưa tới hai mươi tuổi, vừa mới so sánh thì trong lòng Thánh Hoàng liền cảm thấy ghen tị chảy thành sông.
- Thái Âm Chi Tinh đối với ta mà nói chính là đại bổ!
Tử Hán Hầu nhe răng cười nói:
- Vị tiên tử này, sao ngươi không đi theo ta, như vậy thì có thể bớt được một trận tranh đấu rồi!
Nữ tu đạt tới Thái Ất Kim Tiên cảnh thì đều có tư cách được gọi là tiên tử.
Đối mặt với sự uy hiếp của Tử Hán Hầu, ánh mắt của Hằng Nga trở nên lạnh lẽo, tay phải phất lên, một đạo nguyệt quang trông như một dải lụa mỏng đánh về phía Tử Hán Hầu, tốc độ cực nhanh, khiến cho Thánh Hoàng giật mình vô thức tránh né.
Tử Hán Hầu không tránh hay lùi lại, mà giơ tay phải lên, đánh một chưởng về phía nguyệt quang đang lao tới kia, trực tiếp đánh tan nó.
- Thái Ất Kim Tiên Cảnh quả thực đủ để tiếu ngạo Nam Vực, nhưng đối với ta thì vẫn chỉ là một con kiến hôi mà thôi!
Ánh sáng chiếu vào trên mặt Tử Hán Hầu, soi sáng gương mặt tà mị của gã, chỉ nghe gã lạnh giọng nói:
- Ta đã sớm đạt tới Thái Ất Tán Tiên cảnh rồi!
Thái Ất Tán Tiên cảnh!